Vô Thượng Thần Đế

Chương 1447: Ta cho ngươi (1)

Lâm Chi Tu cười nói:
- Lần này chúng ta tới, chỉ chọn lựa một ít hạ đẳng tiên pháp, bằng vào Tiên khí cùng tiên thể chúng ta hiện nay, cũng chỉ có thể tu luyện hạ đẳng tiên pháp.
- Ừm!
Hai người nói, dậm chân tiến vào bên trong Diệp Vũ các.
Mà sau lưng, Phàm Vô Ngôn cũng tiến vào bên trong Diệp Vũ các.
- Mục huynh lần đầu tiên đến, ta nói cho Mục huynh một chút.
Tiến vào trong tầng thứ nhất, Lâm Chi Tu lại lần nữa nói:
- Nơi này, thoạt nhìn rất khổng lồ, bất quá hạ đẳng tiên pháp cũng chỉ có một ngàn loại, mỗi loại đều có chỗ đặc thù...
Lâm Chi Tu nói, đi tới trước một giá gỗ.
Bàn tay nhô ra, bên trong giá gỗ hiện lên một quang ảnh, một thân ảnh đang thi triển một bộ kiếm thuật.
Kiếm khí bén nhọn, tràn ngập bên trong không gian hư ảnh, lực bộc phát cường đại để người cảm giác tâm thần khó mà yên tĩnh.
Bỗng nhiên, thân ảnh kia tán loạn, phía trên xuất hiện một con số.
- Cửu Linh Kiếm Pháp, hạ đẳng tiên pháp, một trăm hai mươi lăm khỏa Nhân Dương Đan, trao đổi ba ngày.
Tiếng nói đạm mạc vang lên, sau đó, tiên pháp biến mất không thấy gì nữa.
Một trăm hai mươi lăm khỏa Nhân Dương Đan, trao đổi ba ngày...
Mục Vân cơ hồ cảm giác muốn phun máu.
Hắn biết, tiên pháp, tu luyện không phải một lần là xong, ba ngày thời gian, có thể sờ lấy da lông cũng không tệ.
Hơn nữa còn tốn hao một trăm hai mươi lăm khỏa Nhân Dương Đan.
- Giá tiền này, xem như không tệ.
Lâm Chi Tu mở lời:
- Tại Tiên giới, Nhân Dương Đan là đồng tiền mạnh, tới chỗ nào đều không thể rời khỏi Nhân Dương Đan, tu luyện cần, giao dịch cần, ngươi có thể hiểu như vậy, Nhân Dương Đan, tương đương với linh tinh lúc ngươi ở hạ giới.
- Ừm!
Mục Vân khẽ gật đầu.
Nhưng trên người hắn lúc đầu công khai chỉ có một trăm khỏa Nhân Dương Đan, cũng không phải không bỏ ra nổi Nhân Dương Đan, thế nhưng mình vừa vào tông môn xuất ra số lượng lớn Nhân Dương Đan, tuyệt đối sẽ khiến đám người hoài nghi.
Như thế rất phiền phức.
- Trước nhìn một cái đi.
Mục Vân nói, bắt đầu lại lên ở trong tầng thứ nhất.
Lâm Chi Tu cũng đi nhìn khắp nơi.
Mà cái đuôi nhỏ Phàm Vô Ngôn phía sau vẫn đi theo Mục Vân, đi tới đi lui.
- A?
Dạo qua một vòng, Mục Vân không có phát hiện chỗ đặc thù, thế nhưng đi đến chỗ sâu nhất, Mục Vân lại phát hiện, chỗ sâu nhất có mấy giá gỗ cũ nát, bên trên chất đống lấy từng quyển từng quyển tiên pháp.
- Phá Lãng Tiên Quyền.
- Lăng Ba Độc Chưởng.
- Bách Tinh Hồi Thủ Kiếm.
Những võ kỹ kia, toàn bộ là hạ đẳng tiên pháp, thế nhưng yết giá lại là rất tiện nghi, đều là hai mươi khỏa Nhân Dương Đan, ba mươi khỏa Nhân Dương Đan.
- Những vũ kỹ này đều là bản tàn khuyết, không cách nào tu luyện xong, phần lớn là đệ tử ra ngoài mạo hiểm đạt được nộp lên trên, cho nên giá cả rất rẻ tiền!
Phàm Vô Ngôn đột nhiên mở lời.
- Tàn khuyết!
Nghe đến lời này, Mục Vân lại tâm tư khẽ động.
- Là bọn nó.
Mục Vân không nói hai lời, đi ra phía trước, bắt đầu cẩn thận chọn lựa.
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Phàm Vô Ngôn im lặng.
Mục Vân này tựa hồ không nghe rõ hắn giảng cái gì.
Những cái kia... Là tàn khuyết.
Nhìn thấy Mục Vân tràn đầy phấn khởi chọn lựa, Phàm Vô Ngôn càng im lặng.
Phàm Vô Ngôn làm sao biết, Mục Vân đang cần chính là dùng tiên pháp khác để che dấu tiên pháp chính hắn tu luyện.
Cuối cùng, Mục Vân xác định hai môn tiên pháp tàn khuyết.
Lưu Tinh Sát Quyền, hạ đẳng tiên pháp, vốn là bảy thức, thế nhưng trong này chỉ có tâm pháp cùng khẩu quyết tu luyện ba chiêu.
Còn có một môn công pháp, gọi Bất Bại Vương Chưởng.
Lúc đầu chính là năm chưởng, thế nhưng hiện nay chỉ còn lại hai chưởng.
Hai môn võ kỹ, chính là quyết định của Mục Vân sau ki nghiêm túc lựa chọn.
Mặc dù là tàn khuyết, thế nhưng uy lực mấy chiêu trước đủ để hắn thi triển.
Chỉ là trừ cái đó ra, Mục Vân lại lại lần nữa tùy tiện lựa chọn hai môn kiếm thuật.
Bốn môn tiên pháp, chung vào một chỗ, tổng giá trị mới tám mươi khỏa Nhân Dương Đan.
Tám mươi khỏa Nhân Dương Đan, bên trong phạm vi Mục Vân chịu đựng.
Mặc dù hai môn kiếm pháp không có tác dụng gì, thế nhưng ngày sau hắn nếu thi triển Cửu Chuyển Tiên Kiếm Quyết cùng với Khoái Kiếm Tiên Ấn, có người nghi ngờ kiếm pháp của hắn, có thể cầm hai loại kiếm pháp tàn khuyết qua loa tắc trách.
Mà chỉ cần ngày sau hắn ra ngoài tôi luyện, làm nhiệm vụ, có thể tùy tiện che giấu.
Nếu ai hoài nghi kiếm pháp của hắn, hắn hoàn toàn có thể nói là mình ra ngoài tôi luyện đạt được.
Nhưng trước mắt, hắn nhất định phải làm ra một ít bộ dáng.
- Mục huynh, ta đã xong!
Lâm Chi Tu không bao lâu xuất hiện, trong tay cầm một môn tiên pháp.
- Hối đoái một trăm năm mươi khỏa Nhân Dương Đan, lòng ta đều đang rỉ máu.
Lâm Chi Tu đau lòng nói:
- Ba ngày thời gian, ta nhất định phải nắm chặt thời gian.
- Mục huynh, ngươi lựa chọn... Thế nào đều là phế phẩm?
Nhìn thấy bốn bản tiên pháp trong tay Mục Vân, Lâm Chi Tu sững sờ.
Mục Vân xấu hổ cười nói:
- Không có tiền...
- Mục huynh cớ gì khách khí như thế, không có tiền, ta cho ngươi mượn.
Nghe được Lâm Chi Tu nói lời này, Mục Vân vội vàng nói:
- Không cần không cần, bây giờ ta trước xem một chút chỗ đặc thù của tiên pháp, đợi ngày sau làm nhiệm vụ môn phái, dần dần tích lũy Nhân Dương Đan, lại hối đoái tiên pháp cũng không muộn.
- Tốt thôi.
Lâm Chi Tu tựa hồ hiểu rõ, Mục Vân không nguyện ý thiếu ân tình hắn, cũng không có cưỡng cầu.
Ba người kết bạn, cùng nhau đi ra khỏi Diệp Vũ các.
Lần này, Phàm Vô Ngôn vẫn đi theo sau lưng Mục Vân, chỉ là thoáng đi gần hơn vừa rồi một chút.
Nhưng ba người mới vừa đi ra bên ngoài Diệp Vũ các lại nhìn thấy dưới bóng cây phía trước quảng trường có hơn mười thân ảnh đang đứng, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm ba người.
- Chính là hắn.
Một người cầm đầu, chính là Diệp Hoa Anh.
Mà bên cạnh Diệp Hoa Anh, một thanh niên thân hình cao lớn, khí vũ hiên ngang, hai tay chắp ra sau, ngạo nghễ đứng trước mọi người phương.
Mà giờ phút này, người Diệp Hoa Anh chỉ là Mục Vân.
Nhìn thấy ba người Mục Vân xuất hiện, nam tử trước người Diệp Hoa Anh, đi ra.
- Người này chính là Diệp Hoa Hùng, Diệp hệ đệ tử Chiến Linh đảng trọng tâm bồi dưỡng.
Phàm Vô Ngôn đi lên phía trước, thấp giọng nói.
- Ngươi còn không biết xấu hổ nói!
Lâm Chi Tu im lặng.
- Khó trách ngươi một mực đi theo chúng ta, chính là biết, gia hỏa này khẳng định sẽ đến xuất đầu vì đệ đệ hắn?
- Đó là đương nhiên.
Nghe Lâm Chi Tu mắng, Phàm Vô Ngôn ngược lại vui vẻ thừa nhận.
- Ta một người, căn bản không phải đối thủ của Diệp Hoa Hùng, càng đắc tội không nổi Chiến Linh đảng, hai người các ngươi đã trêu chọc, đương nhiên muốn giữ chặt đồng bọn của mình.
Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu cười khổ.
Gia hỏa này, thừa nhận rất thẳng thắng.
Mục Vân hiện tại lại không có tâm tình đi suy nghĩ những thứ này.
Diệp Hoa Hùng trước mặt, rõ ràng không dễ chọc.
Có thể trở thành trọng tâm Chiến Linh đảng bồi dưỡng, hơn nữa còn là cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, thực lực người này, không nhất định là bọn hắn có thể đối phó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận