Vô Thượng Thần Đế

Chương 1307: Khổ Sát Minh Chưởng (1)

Nghe đến lời này, Vương Tâm Nhã gật đầu nói:
- Với tư cách nữ nhân, ta có thể cảm giác được, nàng rất có hảo cảm đối với chàng.
- Sao lại thế!
Mục Vân không thể tin nói:
- Ta còn không có tự tin nói là mỹ nữ đều thích ta đây, như thế chẳng phải là phiền phức chết rồi.
- Tốt, chàng lại nói chúng ta là phiền phức.
Tiêu Doãn Nhi quát lớn.
- Dĩ nhiên không phải, ta nói, lại tìm mấy vị mỹ nữ làm bạn, vậy một thế anh danh của Mục Vân ta chẳng phải tất cả đều bị hủy?
- Dừng.
- Dừng.
Nhìn Mục Vân, hai nữ đều khinh bỉ duỗi ra ngón tay.
- Bất quá, Minh Nguyệt Tâm này, ta có thể cảm giác được... Khí tức trong cơ thể nàng, rất quỷ dị, thậm chí, ta cảm giác được khí tức khủng bố giống như Dao nhi tỷ tỷ từ trên người nàng.
- Không sai, ta cũng có loại cảm giác này.
Hai người đều gật đầu nói.
Khí tức kinh khủng...
Xem ra Quy Nhất nói không sai.
Ban đầu ở bên trong tứ phương thế giới, Minh Nguyệt Tâm lao thẳng đến đáy hồ hàn băng bên trong Không sơn, hết thảy tựa hồ cũng là nàng đã sớm biết.
Nếu không phải mình chặn ngang một cước, đoán chừng đằng sau cũng không có nhiều chuyện như vậy.
Thủy Thần chuyển thế?
Được xưng là thần, vậy nên là dạng tồn tại gì.
Đầu gối lên hai tay, Mục Vân suy nghĩ xuất thần.
Từ khi trọng sinh đến bây giờ, mọi chuyện, giống như là hắn một lần nữa đi một lượt, thế nhưng mọi chuyện, lại giống như hắn vừa mới tiếp xúc.
Cảm giác mới, thể ngộ mới.
Nhưng đoạn đường đi tới này, có bằng hữu, có người yêu bồi bạn, hắn mười phần trân quý.
Vừa nghĩ đến đây, Mục Vân không khỏi chăm chú ôm Vương Tâm Nhã cùng Tiêu Doãn Nhi vào trong ngực, thân thể đều đè ép đên biến hình.
Hai nữ giờ phút này cảm giác được trong lòng Mục Vân tràn đây tình cảm, chỉ nhìn nhau, mỉm cười, cũng không có mở miệng nói chuyện.
Cho đến ngày nay, bọn nàng không biết, Mục Vân ngày sau sẽ có bao nhiêu tri tâm yêu người, thế nhưng bọn nàng chỉ biết, hắn hiện tại đối với các nàng là quan trọng bực nào, mà bọn nàng, đối với hắn cũng là không thể thiếu.
Đây hết thảy, đầy đủ.
Bên trong gian phòng lâm vào tĩnh mịch, thật lâu.
Ban đêm, hai nữ ngủ say, Mục Vân đứng dậy ngồi xếp bằng.
Hôm nay, phụ thân truyền thâu cho hắn một đoạn ký ức, từ đầu đến cuối ở trong đầu hắn quanh quẩn.
Khổ Thiên Quyết.
Năm đó, Khổ Hải Thiên Tôn sáng lập Khổ Thiên Quyết, đến cùng cường đại đến mức nào, Mục Vân cũng không phải rất rõ ràng.
Dù sao hắn và Khổ Hải Thiên Tôn cũng không phải người cùng một thời.
Mà về sau đến Tiên giới, hắn cũng không nghe được Khổ Hải Thiên Tôn cái tên này.
Khổ Hải Thiên Tôn là đại năng còn sớm hơn hắn một thời kỳ, hắn chỉ biết, nghe nói người này từ nhỏ lớn lên bên trong cực khổ, kinh lịch nhân sinh muôn màu, lĩnh ngộ được chân lý cực khổ, từ đó sáng tạo Khổ Thiên điện, tự sáng tạo Khổ Thiên Quyết, thống trị Thương Hoàng tiểu thế giới vài vạn năm, càng là chấn nhiếp tiểu thiên thế giới vài vạn năm.
Một nhân vật truyền kỳ dạng này, sáng tạo Khổ Thiên Quyết, Mục Vân quả nhiên rất hiếu kì.
Não hải dần dần lắng đọng, Mục Vân bắt đầu từng câu từng chữ, nghiên cứu Khổ Thiên Quyết.
- Người từ khi sinh ra, mệnh đã được chú định, trời là đau nhức, đất là khổ, cái gì gọi là cực khổ? Ai đem ta đặt ở chỗ này, dạy ta chịu cực khổ? Trong Thiên địa, sau khi cực độ thống khổ mới là tinh thần giải phóng, chỉ có khổ, mới có thể làm chúng ta đại triệt đại ngộ, Khổ Thiên Quyết, khổ bản thân, trùng thiên địa.
Khổ bản thân, trùng thiên địa.
Cực khổ bản thân, xông phá thiên địa.
Mục Vân chấn động trong lòng, chỉ cảm thấy mình kinh lịch cửu sinh cửu thế lúc này sôi nổi hiển hiện, hết thảy cực khổ, bắt đầu quanh quẩn trong lòng.
Chậm rãi, Mục Vân tĩnh khí ngưng thần, cẩn thận nhai nuốt mỗi một đoạn ký ức bên trong não hải.
- Khổ Thiên Quyết, cùng chia bảy quyển, mỗi một quyển, đều chứa một bộ chiêu thức, chỉ là chiêu này cần tự thân lĩnh ngộ, người có thể ngộ được, dùng nhất thức, dùng cực khổ lớn mạnh bản thân, dùng cực khổ, mở rộng tâm trí.
Cảm ngộ mỗi một câu nói, Mục Vân bắt đầu lâm vào trạng thái tu luyện...
Ông...
Trăng đêm treo cao, âm thanh vù vù rất nhỏ đột nhiên vang lên, Mục Vân lúc này mở hai mắt ra.
- Khổ Thiên Quyết, cực khổ bản thân, xông phá thiên địa, Khổ Hải Thiên Tôn, quả nhiên là không hổ là cường giả đỉnh tiêm thống trị tiểu thiên thế giới vài vạn năm.
Mục Vân không thán phục không được.
Khổ Thiên Quyết cường đại, không chỉ một chữ khổ đơn giản như vậy.
Mà là đem cực khổ, dung nhập vào võ bên trong đạo, từ bên trong cực khổ, đạt được lực lượng đề thăng.
Loại khổ này rất khó hiểu, không chỉ là của mình, càng là có thể tới từ người khác.
Mục Vân tựa hồ dần dần hiểu rõ, áo nghĩa chân chính của Khổ Thiên Quyết là khổ, mà không phải khổ.
Loại thuyết pháp này nghe rất mâu thuẫn, nhưng lại tổng kết lại nội dung mà Mục Vân hiện tại có khả năng hiểu rõ nhất để nói.
Âm thanh VÙ vù dần dần truyền bá ra từ bên trong cơ thể Mục Vân, giờ khắc này Mục Vân, bên trong thân thể dần dần gieo rắc ra một cỗ khí tức đặc biệt.
Loại khí tức này rất là đặc thù, nhưng lại để Mục Vân cảm giác mười phần thoải mái.
Thoải mái của cực khổ.
Dần dần, bàn tay Mục Vân chậm rãi nâng lên, kìm lòng không được đánh ra một chưởng.
Phanh...
Trong lúc nhất thời, cửa sổ bên trong gian phòng bị một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh tan, toàn bộ lầu các phía trên lập tức vang lên âm thanh nổ vang.
- Thế nào rồi? Thế nào rồi?
Hai nữ đang lúc ngủ say đột nhiên bị bừng tỉnh, nhìn một màn trước mắt, lập tức trợn mắt hốc mồm.
Tình huống như thế nào?
- Ách...
Gãi đầu một cái, Mục Vân xấu hổ cười một tiếng.
Ngày thứ hai, toàn bộ bên trong Huyết Minh, sôi trào khắp chốn.
- Ai ai ai, nghe nói không? Hôm qua minh chủ đang cùng hai vị minh chủ phu nhân giao lưu văn hóa, một pháo đánh nổ tất cả cửa sổ lầu các.
- Còn cần nghe nói? Ngươi xem một chút lầu các kia bây giờ còn có một cái động to như thế kia!
- Ông trời của ta, thật giả, lúc này mới thật sự là một pháo đổ cả bầu trời nha.
- Hắc hắc, bất quá minh chủ mỗi ngày hầu hạ hai vị phu nhân, thật đúng là vất vả, bất quá nhìn, tinh lực rất tràn đầy.
- Thôi đi, ngươi biết cái gì? Ta nghe nói minh chủ năm đó từng nói qua, giấc mộng của hắn chính là ngàn người cùng giường...
- Ta sát, ngàn người cùng giường, chăn lớn cùng ngủ, kia cần cái giường lớn bao nhiêu mới được.
Nội bộ Huyết Minh, từng tiêngd nhiệt liệt thảo luận không ngừng vang lên.
Một tiếng vang ngày hôm qua làm toàn bộ thành viên Huyết Minh đều khiếp sợ tỉnh lại từ trong mộng, để người sợ hãi than.
Mà giờ khắc này, nhìn một ít người Huyết Minh đang chỉnh đốn phòng ngủ, Tiêu Doãn Nhi và Vương Tâm Nhã sớm đã vô cùng xấu hổ.
Hôm qua bọn nàng nghỉ ngơi rất tốt, lại bị Mục Vân làm ra một tiếng nổ vang chấn động, hiện tại bên trong toàn bộ Huyết Minh, khắp nơi đều lưu ngôn phỉ ngữ, muốn dập tắt thế nào cũng không đượ.
- Lợi hại, sư tôn ta.
Mặc Dương giờ phút này nhìn Mục Vân nói:
- Sư tôn, lần này vách tường và bên trong gian phòng đều một lần nữa quét vôi cùng sửa chữa, mà đồ nhi chuyên môn dùng đá kim cương, cam đoan sẽ không lại hư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận