Vô Thượng Thần Đế

Chương 4325: Toái Tinh Thiên Ngoại Thủ (1)

Chẳng qua Đồ Cương tự tin có thể giết hắn, rất có thể sẽ không lừa hắn.
- Võ đấu sinh tử.
Đồ Uyên sải bước đi lên lôi đài.
- Tốt!
Mục Vân đáp một tiếng, bước ra.
Trong võ trường, hai thân ảnh cách nhau mấy trăm thước.
Theo thời gian, toàn bộ võ trường, hào quang bắn ra bốn phía. Một trận pháp vây quanh hai người trong đó.
Sinh tử võ đấu, trong Linh Nguyệt cung, cũng không hiếm thấy.Chỉ cần song phương nguyện ý, có thể khai chiến sinh tử.
Một khi pháp này mở ra, chỉ có một người có thể đi ra.
Bằng không, trận pháp sẽ đánh giết hai người muốn rời đi. Đồ Uyên sát khí đằng đằng, hận không thể nuốt sống Mục Vân.
- Chết đi!
Một câu hạ xuống, sát khí cường đại phóng thích ra.
Hai tay Đồ Uyên trong nháy mắt nắm chặt thành quyền, một quyền đấm xuống mặt đất.
Ầm ầm!!
Mặt đất vỡ vụn, từng gò đất nổi bật, đánh về phía Mục Vân.
- Lưỡng Nghi Ấn!
Một ấn ký lao ra, hào quang đường kính mười thước bao phủ trước người Mục Vân, ngăn cản ánh sáng kia.
Phanh...
Gò đất nổ tung, thân ảnh Mục Vân lùi lại.
- Hừ.
Đồ Uyên nháy mắt giết tới.
Toàn thân kim mang bắn ra bốn phía, đánh ra một quyền.
Hào quang rực rỡ, tràn ngập khắp nơi.
- Hừ.
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, cước bộ bước ra, Huyền Thiên thần kiếm ở trong tay.
Một kiếm chém ra.
- Tam Liên Trảm.
Một kiếm chém xuống, Mục Vân công kích sắc bén.
- Muốn chết.
Đồ Uyên tự nhiên có tìm hiểu Mục Vân một phen.
Người này tu hành Lưu Quang Hoàng kiếm trảm, đến mức thất liên trảm, hắn biết.
Nhưng hắn cũng không phải Lạc Thành Thiên.
Lần này bế quan, vì đột phá đến Quân Vương Ngọc Cốt Cảnh, tuy nói thất bại, nhưng hắn lại tích lũy được thứ mà cao thủ Kim Cốt Cảnh tầm thường tích lũy không được.
Đồ Uyên hừ một tiếng, sát khí tất hiện.
Đông...
Sau một khắc, thân thể Đồ Uyên giống như tro tàn, tản ra màu nâu xám.
Tam Liên Trảm rơi vào mặt ngoài thân thể, nhưng Đồ Uyên chỉ lui bước, không bị thương gì.
- Ngăn cản được.
Có người không khỏi lên tiếng kinh hô.
Uy lực của Tam Liên Trảm cũng rất mạnh.
Lúc trước Mục Vân là Ngân Cốt Cảnh chém ra tam liên trảm, bọn họ đều thấy được uy lực.
Hiện tại ở Kim Cốt Cảnh chém ra.
Đồ Uyên thế mà chống đỡ.
- Là Kim Chú Quyết!
Có người mở lời:
- Kim Chú quyết lúc trước Linh Nguyệt điện hạ ban cho Đồ Long Thắng.
Đồ Uyên cũng không che giấu, trên thực tế, hắn cũng không cần che dấu gì.
Tiến lên, Đồ Uyên cười nói:
- Kim Chú Quyết, ngưng luyện da thịt toàn thân, có thể để Cốt tủy được thăng hoa.
- Mục Vân, kim cốt kim thân ta, ngươi cho dù đánh ra Thất Liên Trảm, cũng tuyệt đối chém không được.
- Phải không?
Mục Vân hiển nhiên không nhận thua.
- Tứ Liên Trảm!
Khanh khanh khanh khanh…
Trong nháy mắt, bốn đạo kiếm ấn chém về phía Đồ Uyên.
Chỉ là lúc này Đồ Uyên, hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị. Toàn thân cao thấp, nâu xám giống như đất màu, đóng chặt, không có bất kỳ khuyết điểm nào tồn tại.
Thậm chí Mục Vân chém ra, cảm giác được trên người Đồ Uyên truyền đi từng lực phản chấn cường đại.
Tên này, tu hành Kim Chú quyết, dung hợp cùng kim cốt, đạt tới một loại trạng thái rất phù hợp.
Hơn nữa Mục Vân có thể cảm giác được, tên này, muốn dùng trận chiến sinh tử này để kích phát tiềm lực của mình, bước vào quân vương Ngọc Cốt Cảnh.
Tính toán tốt!
Ý tưởng tốt!
Đáng tiếc, chọn nhầm người!
Một chưởng vung ra, Mục Vân hiện tại, sát khí đằng đằng.
- Thất Liên Trảm!
Tam trảm không đủ, tứ trảm không xong, vậy thì Thất Liên Trảm.
Trong phút chốc, bảy đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống.
Oanh oanh oanh...
Trong lúc nhất thời, mặt đất nổ vang, giống như bất cứ lúc nào có thể sụp đổ.
Thân ảnh Mục Vân ngạo nghễ đứng chém xuống bảy kiếm.
Khanh khanh khanh khanh khanh khanh khanh!
Bảy tiếng nổ giòn tan vang lên.
Khí tức Mục Vân bộc phát đến cực hạn, ngay cả kiếm phách trung cấp đều tùy ý phô trương.
Kiếm quang tiêu tán, một thân ảnh, ở trong võ trường, ngạo nghễ đứng vững.
Đồ Uyên!
Giờ khắc này, Đồ Uyên đứng tại chỗ, tựa hồ cước bộ chưa từng di chuyển một bước.
Ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người Đồ Uyên.
Nhìn kỹ lại, toàn thân Đồ Uyên, ngoại trừ ngực xuất hiện từng vết nứt, các vị trí khác, đều hoàn hảo không tổn hao gì.
Thất Liên Trảm của Mục Vân vẫn không thể chém Đồ Uyên.
Cho dù Mục Vân đến Kim Cốt Cảnh, Thất Liên Trảm cũng không thể chém giết Đồ Uyên.
- Ha ha...
Đồ Uyên đứng dậy, không thèm để ý chút nào vết thương trên ngực mình.
- Lưu Quang Hoàng kiếm trảm, Thất Liên Trảm uy lực mạnh nhất, Mục Vân, ngươi đã bộc phát Thất Liên Trảm, còn có thể có bao nhiêu lực lượng còn lại?
- Ngươi đối với ta, bó tay không có cách.
Đồ Uyên hưng phấn không thôi.
Mục Vân muốn giết hắn, không có khả năng.
- Ai nói ta chém không được.
Hừ một tiếng, Mục Vân bước tới một bước.
- Thất Liên Trảm.
Trong chốc gian, hào quang nổi lên bốn phía.
Mục Vân vung kiếm, lần nữa giết ra.
Huyền Thiên thần kiếm, giống như quý tộc từ trên trời hàng lâm, từ trên trời rơi xuống.
Từng đạo kiếm quang phóng thích ra ánh sáng vô tận.
Phanh...
Thất kiếm hạ xuống, đột nhiên, một tiếng phanh truyền ra.
Trong võ trường, một thân ảnh, phanh một tiếng, lui về phía sau.
Chính là Đồ Uyên.
Đồ Uyên ôm ngực, sắc mặt dữ tợn.
- Ngươi...... Muốn chết!
Tiếng quát khẽ truyền ra từ trong miệng Đồ Uyên.
Bàn tay buông ra, chỉ nhìn thấy vị trí ngực Đồ Uyên, huyết nhục mơ hồ một mảnh, vô cùng thê thảm.
Tựa hồ ngay cả nội tạng cũng bị chém nát.
Đồ Uyên không nghĩ tới, Mục Vân thật sự có thể lần thứ hai đánh ra Thất Liên Trảm.
Phải biết rằng, yêu cầu của Thất Liên Trảm cực cao. Nguyên lực cường hoành không nói, chỉ riêng cường độ thân thể, Mục Vân thi triển một lần, làm sao có thể thi triển lần thứ hai?
- Ta chưa bao giờ muốn chết.
Mục Vân cười cười, tiến lên, nói:
- Ngược lại là ngươi...
- Sắp chết rồi!
Mục Vân tiến lên, Huyền Thiên thần kiếm trong tay phóng thích ra từng đạo kiếm quang, rực rỡ vô cùng.
- Hắn muốn làm gì?
- Không biết.
- Không phải còn muốn thi triển Thất Liên Trảm đó chứ?
Mục Vân mặc kệ người khác kinh ngạc như thế nào. Một kiếm trong tay, Huyền Thiên thần kiếm vẫn bộc phát ra kiếm quang rực rỡ.
Giống như từng đạo ánh sáng, từ trên trời giáng xuống.
Khí thế cường đại, tụ tập ra.
- Thất Liên Trảm.
Một tiếng quát khẽ, giống như chứng thực ý nghĩ của mọi người.
Mục Vân chém ra một kiếm, bảy đạo kiếm quang phóng lên trời, lúc này chém xuống.
Ầm...
Từng tiếng nổ vang truyền vào trong tai mọi người.
- Lại một lần nữa thì sao?
Mục Vân quát khẽ một tiếng, trường kiếm trong tay, lúc này phóng thích ra.
Thất Liên Trảm, lần thứ hai hạ xuống.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều choáng.
Ba lần bảy trảm liên tiếp.
Mục Vân Quân Vương Kim Cốt Cảnh, thi triển ra ba lần thất liên trảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận