Vô Thượng Thần Đế

Chương 2717: Tiềm Sơn cốc

Tạ Thanh cười nói:
- Đừng kích động, đừng kích động, ta chỉ hỏi một chút, đa tạ hai vị.
- Vì biểu thị cảm tạ của ta, bắt đầu từ hôm nay, trọng trách trông coi viện tử của lão gia tử liền giao cho các ngươi.
Vừa nghe lời này, hai người chỉ cảm thấy thân thể đều cứng ngắc.
Bọn hắn phụ trách?
Có thể là sẽ chết người nha.
Tất cả mọi người còn lại đều đồng tình nhìn hai người.
Vệ đội thứ chín tuy rằng số lượng khoảng chừng trăm người, nhưng bọn họ cũng không phải đoàn kết nhất trí, tuy rằng cũng có người không phục Mục Vân cùng Tạ Thanh, nhưng bọn họ không cần biểu lộ thái độ.
Hiện tại xem ra, cho dù không phục Mục Vân cũng không được. Ngay cả Tô Nham cũng bị giáo huấn, càng đừng nói đến bọn họ.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều hiểu, chỉ sợ Mục Vân ngày hôm qua đã biết Tô Nham muốn hạ mã uy cho hắn, nhưng căn bản không thèm để ý, hôm nay, đổi lại là hắn lập uy.
- Tạ Thanh.
Mà đúng hiện tại, cửa viện, Lư Ngọc Thanh một thân váy dài màu xanh nhạt, xinh đẹp đứng ở ngoài cửa viện, nhìn Tạ Thanh, hàm tình mạch mạch.
- Tới đây.
Tạ Thanh hiện tại nhanh như chớp chạy tới, bộ dáng đê tiện, người ta thật muốn đá hai cước.
- Tỷ tỷ ta muốn đến Nam Hải sâm lâm hái thuốc, đại khái vài ngày, đệ cửu vệ đội các ngươi đi theo bảo vệ, nói cho Mục Vân chuẩn bị tốt, lát nữa xuất phát.
- Còn ngươi thì sao?
- Ta đương nhiên cũng đi!
Lô Ngọc Thanh đỏ mặt lên nói.
- Hả? Vậy đêm nay không thể đến chỗ ngươi...
- Không sao đâu.
Lư Ngọc Thanh cúi đầu, thấp giọng nói:
- Chúng ta có thể gặp riêng ở bên ngoài...
Dã ngoại...
Tạ Thanh cười ha ha một tiếng, nói:
- Được rồi, bây giờ ta tìm sói con chuẩn bị xuất phát.
- Ừm.
......
Nửa canh giờ sau, vệ đội thứ chín tụ tập ngoài cửa Lư phủ.
Vệ đội thứ chín, mỗi người đều cưỡi một con giao mã.
Giao mã cao chừng hai thước, tứ chi tráng kiện, thể hình to lớn, thoạt nhìn cường tráng hữu lực.
Hơn trăm người cưỡi trên người Giao Mã, mặc trang phục hộ vệ Lư phủ, đứng hai hàng, uy phong hiển hách.
Mà trong đội ngũ giao mã, từng chiếc xe ngựa, đều có Hắc Giác Hổ lôi kéo, uy phong không thôi.
- Xuất phát.
Bên trong một chiếc xe ngựa, tiếng nói nhẹ nhàng vang lên, bộ đội liền xuất phát.
Mà hiện tại, Mục Vân, Tạ Thanh cầm đầu, mở đường đi ở phía trước.
Tuy rằng Lư gia là đại gia tộc quận Quảng Bình, nhưng cũng cần thu thập dược liệu, luyện chế đan dược, những việc làm ăn căn bản này, bọn họ vẫn phải làm.
Chỉ là lần này, Lư Ngọc Tuyết cùng Lư Ngọc Thanh hai vị tiểu thư tự mình xuất mã, ngược lại làm cho người ta cảm giác rất kinh ngạc.
Đại bộ đội di chuyển trên đường phố, rời khỏi Quảng Bình để đi đến lân cận Nam Hải sâm lâm.
Toàn bộ mười tám châu quận, phân bố ở các phương vị Nam Hải sâm lâm, ra khỏi cửa thành, khoảng cách Nam Hải sâm lâm cũng không tính là xa.
Đoàn xe rời khỏi cửa thành, bên trong một tửu lâu gần cửa thành, một đạo thân ảnh, rất nhanh đi tới tửu lâu.
- Thiếu gia, lần này là Mục Vân dẫn đội, Lư Ngọc Tuyết cùng Lư Ngọc Thanh áp trận, không có Tần Sơn đi theo.
- Ồ?
Trong phòng tửu lâu, một đạo thân ảnh đứng dậy.
Đó là Cổ Thanh Hà.
Cổ Thanh Hà trêu đùa nói:
- Lô Ngọc Tuyết này, lá gan thật lớn.
- Nàng lại dám không mang theo Tần Sơn rời khỏi Quảng Bình quận thành, ta xem, muốn chết, cũng không mang theo như vậy.
- Thiếu gia, chúng ta...
- Nói cho Cổ Đan, chuẩn bị động thủ, lần này, nhất định phải làm thịt Lô Ngọc Tuyết cùng Lư Ngọc Thanh!
Cổ Thanh Hà hừ lạnh nói:
- Không trừ hai người này, Lư gia căn bản sẽ không ngã xuống.
- Hơn nữa ta nghe nói, Lư Ngọc Tuyết bị Kiếm Thần tông nhìn trúng, muốn chiêu làm đệ tử, nếu Lô Ngọc Tuyết thật sự tiến vào trong Kiếm Thần tông, vậy ngày sau ở quận Quảng Bình, chính là thiên hạ của Lư gia.
- Tiểu nhân hiểu rồi.
Nhất thời, thân ảnh kia đi xuống lầu, biến mất không thấy.
Mà hiện tại, đội ngũ chậm rãi tiến vào trong Nam Hải sâm lâm.
Trong nháy mắt tiến vào rừng rậm, đội ngũ toàn thần đề phòng.
Nơi này là Nam Hải sâm lâm, không phải địa phương bình thường, hơi có chút không cẩn thận, liền sẽ táng thân trong miệng thú.
Mọi người hiện tại, ai cũng không dám khinh thường.
- Mục đội trưởng.
Lư Ngọc Tuyết từ trong xe ngựa thò đầu ra, nói:
- Để mọi người nghỉ ngơi đi.
- Vâng.
Chẳng bao lâu, nhóm người dừng lại.
Lư Ngọc Tuyết cùng Lư Ngọc Thanh triệu Mục Vân cùng Tạ Thanh đến.
Một tấm bản đồ xuất hiện trong tay, Lư Ngọc Tuyết gật đầu nói:
- Lần này mục tiêu của chúng ta là Tiềm sơn cốc, lần trước ta tham gia thí luyện Kiếm Thần tông, nhận được tin tức này, trong Tiềm sơn cốc có Tử Ngọc Băng Thanh Liên, Tử Ngọc Băng Thanh Liên, xen lẫn Địa Viêm Tâm Tinh, cả hai tương dung lẫn nhau, đối với võ giả Ngưng Thần mạch mà nói, ích lợi rất lớn.
- Đại tiểu thư lần này muốn tìm chính là cái này?
- Ừm.
Lư Ngọc Tuyết gật đầu nói:
- Bất quá trong Tiềm sơn cốc, nghe nói có thần thú Tử Tàm Mãng, Tử Tàm Mãng này, rất thích ăn thịt người, lực lượng rất cường đại.
Nghe được lời này, Mục Vân gật đầu.
- Cho nên ngươi phân phó, mọi người cẩn thận một chút.
- Hiểu rồi.
Lư Ngọc Thanh hiện tại mở lời:
- Tỷ tỷ, ngươi lần này sao không mang theo Tần thúc?
- Phụ thân đang bế quan, Lư gia cần có người trông coi, cho nên ta để Tần thúc ở lại trong gia tộc.
- Nhưng chúng ta đi ra như vậy, chỉ sợ sẽ cho người có lòng bất chính, có thể nhân cơ hội.
- Yên tâm đi.
Lư Ngọc Tuyết thản nhiên nói:
- Bây giờ ta là cảnh giới Hư Thần đỉnh phong, trừ phi hai đại cao thủ Hư Thần viên mãn liên thủ mới có thể là đối thủ của ta. Hư Thần viên mãn ở quận Quảng Bình, rất hiếm thấy.
- Ừm.
- Hơn nữa ta mang về mấy môn Thần quyết từ bên trong Kiếm Thần tông, uy lực cường đại, cho dù cường giả Chân Thần, ta cũng có lực đánh một trận.
Nghe được lời này, trên mặt Lư Ngọc Thanh xuất hiện một chút hâm mộ. Thiên phú của đại tỷ, vẫn tương đối cao.
- Được rồi, chuẩn bị xuất phát đi.
- Chuẩn bị xuất phát!
Nhất thời, đội ngũ lại bắt đầu tiến lên.
Mà hiện tại, Mục Vân cẩn thận quan sát bốn phía.
Nam Hải sâm lâm, không chỉ là một rừng rậm, mà còn có sơn mạch đầm lầy, thần thú cũng không phải nguy hiểm nhất, nguy hiểm nhất là nhân loại.
Thật ra bất kể là địa phương nào tràn ngập thiên tài địa bảo đều là như thế, uy hiếp lớn nhất đều không phải đến từ nơi khác, mà là đến từ người bên cạnh mình.
Trải qua nửa ngày hành trình, mọi người rốt cục hữu kinh vô hiểm, đi tới Tiềm sơn cốc.
Tiềm Sơn Cốc, một sơn cốc hình hồ lô.
Thế nhưng bên ngoài một tầng sơn cốc lớn, bên trong một tầng sơn cốc nhỏ, vừa rồi là hồ lô bị ngược.
- Lưu lại mười người ở đây trông coi giao mã, những người khác, theo ta tiến vào cốc.
- Vâng.
Mọi người nhất thời chia nhau hành động.
Mục Vân hiện tại đi theo Lư Ngọc Tuyết cùng Lư Ngọc Thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận