Vô Thượng Thần Đế

Chương 857: Bốn mắt nhìn nhau (2)

Mà hắn một khi có thể luyện chế Hư Tiên khí, đó chính là chứng minh hắn không biết từ chỗ nào đạt được Tiên khí, đương nhiên cũng có thể luyện chế ra đến Hư Tiên đan.
Đây đối với Huyền Không sơn mà nói, quả thực là uy hiếp lớn lao.
Một uy hiếp dạng này tồn tại, thực sự để hắn khó mà an tâm.
- Hắc Lân Lang Vương thống ngự bầy Hắc Lân Lang, chúng ta kéo dài càng lâu, chỉ sợ thương vong càng lớn.
Huyền Ngọc Đức nói:
- Ta nghĩ mọi người hiện tại nên suy nghĩ một chút ứng đối Hắc Lân Lang Vương ra sao? Lang Vương này chỉ sợ là chí ít tương đương với tồn tại vô địch Sinh Tử cảnh.
- Hiện tại ai còn dám tin Huyền Không sơn các ngươi?
Vạn Vô Sinh mở lời:
- Bạch Tình Thiên là một đám, ngươi là một đám, ta muốn hỏi Huyền trưởng lão, Huyền Không sơn các ngươi phải chăng còn có một nhóm người?
- Bên trong Huyền Không sơn có tứ đại gia tộc, Huyền gia đến, Bạch gia đến, Cổ gia và Cực gia phải chăng cũng tới rồi?
- Không sai, Huyền Ngọc Đức, cũng không cần một hồi Cổ gia cùng Cực gia cũng tới, nhờ ngươi nói cho chúng ta biết, ngươi căn bản không biết rõ tình hình nữa à!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người mở miệng quát.
Không phải do bọn hắn không lo lắng, trứng rồng thực sự quá mức trân quý, các đại thế lực công bằng cạnh tranh, bọn hắn đương nhiên không oán, thế nhưng vạn nhất cả đám tề tâm hợp lực giết Hắc Lân Lang Vương, ngược lại làm áo cưới cho người khác, đó là tuyệt đối không được.
- Ta cam đoan, tuyệt không có khả năng lại có người xuất hiện ở đây.
Huyền Ngọc Đức nói:
- Nếu võ giả Cực gia cùng Cổ gia xuất hiện, Huyền Ngọc Đức ta là người thứ nhất đánh giết bọn hắn, nếu như làm trái thề, trời tru đất diệt.
Huyền Ngọc Đức cũng bị đám người bức đến gấp.
Phát hạ lời thề hung ác, ngực Huyền Ngọc Đức chập trùng, nhìn Mục Vân.
Nếu không phải Mục Vân, Bạch Tình Thiên cùng Bạch Tuyệt hai người sẽ không bại lộ, thời khắc mấu chốt, nói không chừng sẽ có tách dụng xúc tiến đối với việc lần này tranh đoạt trứng rồng.
Thế nhưng hết thảy đều bị Mục Vân làm hư.
Gia hỏa này, quả thực không biết sống chết.
Nghe được Huyền Ngọc Đức phát hạ thề độc, những người khác không còn mở miệng.
Chỉ là lông mày Mục Vân lại hơi nhíu lên.
Hắn tin tưởng Huyền Ngọc Đức có lẽ căn bản không biết bọn người Bạch Tuyệt sẽ xuất hiện tại nơi này.
Thế nhưng đoạn đường này đi tới, phía sau có cảm giác nguy cơ nhàn nhạt, hắn chưa hề quên.
Không phải người Huyền Không sơn, này sẽ là ai?
Mục Vân thực sự nghĩ không ra còn có ai sẽ ở chỗ này.
Chẳng lẽ là... Ma tộc!
Một ý nghĩ đột nhiên xuất hiện, Mục Vân đột nhiên khẽ giật mình, thân thể trong lúc nhất thời căng cứng.
Ma tộc ở phương bắc vào ba ngàn tiểu thế giới, nơi đó, quanh năm ma khí lăn lộn, nhân loại căn bản không có cách ở lại.
Chỉ là Ma tộc từ trước đến nay thế lớn, đi qua thời gian dài xâm lấn các vực khác, cũng dẫn đến quan hệ giữa nhân loại và Ma tộc rất khẩn trương, nhưng là dù như thế, giữa lẫn nhau vẫn có giao dịch.
Nhưng nếu như lần này Ma tộc cũng tới.
Kết quả kia hoàn toàn khác biệt.
Trứng rồng, bọn hắn tuyệt đối tìm không thấy, nhưng đông đảo thế lực vì long cốt, tất nhiên sẽ tranh đoạt đầu rơi máu chảy.
Đến thời điểm đó, ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, Ma tộc ngồi ngư ông đắc lợi.
Suy nghĩ tỉ mỉ sẽ cho ra hậu qua cực kinh khủng.
Mục Vân lôi kéo Tần Mộng Dao bên người, nói:
- Dao nhi, một hồi long cốt, Huyết Minh chúng ta không cần cũng được, lượng sức mà làm, bảo trì thể lực, nàng nói cho bọn hắn, hiểu chưa?
- Làm sao vậy, Vân lang?
- Không sao đâu, chỉ là phán đoán của ta, nàng phân phó là được.
- Ừm!
Tần Mộng Dao mặc dù không rõ vì sao, nhưng vẫn truyền lệnh xuống dưới cho từng người.
Mục Vân giờ phút này lần nữa trở lại, nhìn phía dưới, trong mắt mang theo một tia cảnh giác.
Năm đó thời điểm ở Trung Châu đại lục, hắn rất mẫn cảm đối với khí tức Ma tộc.
Mà hôm nay, có lẽ những Ma tộc kia che dấu khí tức, hắn cũng không thể phát giác, thế nhưng loại cảm giác bị người theo đuôi lại một mực quanh quẩn trong lòng của hắn.
Mà giờ khắc này, các đại thế lực nghe Huyền Ngọc Đức phát ra lời thề ngoan độc, đều buông xuống cảnh giác.
Hắc Lân Lang Vương, tóm lại sẽ bị chém giết, bằng không bọn hắn lần này tới Long Cốt sơn sẽ tay không mà về.
Trong lúc nhất thời, các đại thế tận lực nhọn võ giả, tiến lên phía giữa sườn núi.
Mà võ giả còn lại thì chuyên tâm đối phó những Hắc Lân Lang.
Trong đó mười mấy con Hắc Lân Lang cao mấy chục mét càng trở thành tiêu điểm đám người chú ý.
Mười mấy con Hắc Lân Lang này hoàn toàn có thực lực Vũ Tiên cảnh bát trọng, cửu trọng, Đại trưởng lão các môn phái thì liên hợp lại đối phó mười mấy con Hắc Lân Lang.
Mà võ giả cảnh giới phía dưới Vũ Tiên cảnh bát trọng thì từng người lao thẳng tới những Hắc Lân Lang phổ thông.
Tràng diện nháy mắt trở nên phức tạp.
Chỉ là trong lúc phức tạp, hai mắt Mục Vân thủy chung chăm chú nhìn một thân ảnh trong đám người Huyền Không sơn.
Bạch Tuyệt.
Bốn mắt nhìn nhau, cọ sát ra một tia lửa nhỏ.
Thời khắc này Bạch Tuyệt đã là cường giả cảnh giới Vũ Tiên cảnh bát trọng, chưởng khống pháp tắc không gian, hoàn toàn mạnh hơn một vài trưởng lão bên trong Huyền Không sơn.
Quan trọng nhất là, hắn còn trẻ.
Nhìn thấy Mục Vân, trong mắt Bạch Tuyệt hiện ra một vòng sát cơ.
Giữa hai người, sớm đã không chết không thôi.
Lần trước, thời điểm ở nửa đường chặn giết, Mục Vân bị Bạch Tuyệt âm một tay, lần này, hiển nhiên muốn đòi lại.
Ở trong mắt Bạch Tuyệt, hai thanh Hư Tiên khí bị Mục Vân cướp đi, lại là Mục Vân đánh vỡ kế hoạch của hắn, giữa hai người, một bên chém giết Hắc Lân Lang, một bên tới gần lẫn nhau.
- Hư Tiên khí, Mục Vân, Mục đại sư, không nghĩ tới, ngươi vẫn rất lợi hại!
Nhìn Mục Vân, ánh mắt Bạch Tuyệt lộ ra một tia trêu tức, mở lời.
- Chí ít lợi hại hơn ngươi một ít, đúng không?
Mục Vân mỉm cười, nắm thật chặt Khổ Tình Kiếm trong tay.
Lần này, cho dù Bạch Tuyệt không tìm hắn, hắn cũng sẽ tìm Bạch Tuyệt.
Bạch Tuyệt người này, quả thực là nhân vật càng thêm đáng sợ hơn Huyền Vô Tâm, người này đáng sợ ở chỗ hắn tâm cơ thâm trầm.
Êm tai bày mưu nghĩ kế.
Bao gồm cả Huyền Vô Tâm chết, cơ hồ đều trong dự liệu của Bạch Tuyệt.
Chỉ là Bạch Tuyệt tính kế tính tới tính lui, lại không nghĩ tới, cuối cùng lại xuất hiện biến số như Mục Vân, khiến cho hắn không có thể đạt tới tâm nguyện của mình.
Nếu không, thôn phệ Hư Tiên đan, lại thêm hai kiện Hư Tiên khí, ngày đó Mục Vân, sớm đã bị giết.
- Đấu võ mồm với ta rất có ý tứ?
- Còn tính là không tệ!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Chỉ bất quá, ngươi quá khẩn trương, nếu có thể thư giãn một tí thì hảo.
- Ừm?
- Ta nói trên mặt ngươi nên cả ngày lộ ra bộ dáng tùy ý tiêu sái, thực sự quá khẩn trương, tùy ý một chút mới tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận