Vô Thượng Thần Đế

Chương 1456: Tử Kim Thanh Lang (2)

Thấy cảnh này, Mục Vân cũng nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.
Thật mạnh uy lực.
Uy lực của Tử Tinh Bạo Đạn tuyệt đối tương đương một kích cường lực với nhị phẩm Nhân Tiên.
Tử Kim Thanh Lang, vốn không có phòng bị, nổ một cái, hai chi bị phế, toàn bộ thân thể ngã xuống đất xông về phía trước.
- Giết!
Tên đệ tử kia lạnh mặt, tiến lên, giết ra một kiếm.
Thổi phù một tiếng, Tử Kim Thanh Lang cảnh giới, nhị phẩm Nhân Tiên mất mạng tại chỗ.
Nhìn thấy thế, Mục Vân càng kinh ngạc.
Tử Kim Thanh Lang, phòng ngự và công kích đều rất cường hoành, thế nhưng bị Tử Tinh Bạo Đạn nổ, hoàn toàn không có sức chống cự.
Mục Vân không khỏi âm thầm may mắn, còn may mình nhịn không có xuất thủ, bằng không, Diệp Hoa Anh xuất kỳ bất ý, ném ra Tử Tinh Bạo Đạn, nói không chính xác mình sẽ ăn trọn cả một phát đạn pháo.
Bất quá, Mục Vân cũng âm thầm thở dài một phen.
Tử Tinh Bạo Đạn này so với tinh huyết huyết châu bên trong cơ thể mình ngưng tụ, vẫn yếu hơn một bậc.
Quan trọng nhất, tinh huyết huyết châu trong cơ thể hắn sẽ không ngừng tụ tập ra tại thời điểm tu luyện Bất Diệt Huyết Điển.
Thực lực của hắn càng cường đại, lực bộc phát của tinh huyết huyết châu cũng sẽ càng thêm cường hãn.
Cho nên, luận lực bộc phát, tinh huyết huyết châu, tuyệt đối mạnh hơn Tử Tinh Bạo Đạn, mà chỉ cần cảnh giới mình tăng trưởng, lực bộc phát tinh huyết huyết châu càng thêm cường hoành.
Nếu như ngày sau đến cảnh giới Tiên Vương, trở lại đỉnh phong, Mục Vân tin tưởng, một cái tinh huyết huyết châu của mình, nổ chết Tiên Đế, cũng không phải không có khả năng.
Mà giờ khắc này, xem náo nhiệt rất dễ chịu.
- Hỗn đản!
Nhìn thấy một Thanh Lang bị chém giết, Thanh Lang đầu lĩnh nổi giận.
Nơi này là địa bàn của Thanh Lang bọn hắn, những nhân loại ti bỉ này chỉ biết bằng vào thần binh tăng cường thực lực mình.
Nhân loại, nếu như không có luyện khí sư và trận pháp sư cùng với luyện đan sư, sớm đã bị Yêu tộc bọn hắn giẫm dưới chân.
- Ngao...
Một tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên, hai mắt Thanh Lang đầu lĩnh tản ra sát cơ nồng đậm, mười mấy con Tử Kim Thanh Lang lần nữa xung phong lên.
Giờ khắc này, bọn nó nhìn thấy đồng bạn chết, xem như triệt để nổi điên.
- Lợi hại, giết một Tử Kim Thanh Lang, bọn gia hỏa này sẽ càng tức giận nổi khùng.
Trong lòng Mục Vân cười nói.
- A...
Ngay tại giờ phút này, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, một thân ảnh vọt thẳng ra trong đàn sói, cắn một tên đệ tử một cái, nuốt xuống.
- Ta chết, ngươi cũng đừng nghĩ sống sót.
Tên đệ tử kia cũng xem như tàn nhẫn, dẫn bạo hai viên Tử Tinh Bạo Đạn ở trong tay.
Ầm ầm...
Hai tiếng nổ đùng đoàng đinh tai nhức óc vang lên, Tử Tinh Bạo Đạn triệt để nổ tung lên, tạo ra từng tiếng oanh minh.
Thấy cảnh này, sắc mặt Trầm Thiên Nhiên triệt để tuyệt vọng.
Bọn hắn năm người, vốn khó mà chống đỡ được, hiện tại lại chết một người, lại thêm những Tử Kim Thanh Lang đã đến biên giới nổi giận, xem như triệt để dẫn bạo lửa giận của bọn hắn.
Bấm một pháp quyết dẫn nổ, kết quả chỉ sợ sẽ càng làm những Tử Kim Thanh Lang điên cuồng công kích hơn.
Rầm rầm rầm...
Mà hiện tại, Diệp Hoa Anh cũng không đoái hoài gì đến tiết kiệm, Tử Tinh Bạo Đạn trong tay, một viên tiếp lấy một viên, không muốn sống ném ra.
- Đồ chơi đáng chết, các ngươi đều đi chết đi.
Diệp Hoa Anh giơ kiếm, giết ra.
Chó gấp còn nhảy tường, giờ khắc này, Diệp Hoa Anh chính là chó cùng rứt giậu.
Những súc sinh này, chết không yên lành.
Diệp Hoa Anh bước ra một bước, ngang nhiên không sợ, xung phong ra ngoài.
Ông...
Nhưng đột nhiên, ngay tại giờ phút này, một tiếng vù vù tựa hồ vang lên từ bên trong cơ thể Diệp Hoa Anh.
Đột phá!
Ngay lúc này, một cỗ lực lượng mạnh mẽ phát ra từ bên trong thân thể Diệp Hoa Anh.
Dưới tình huống cực kỳ nguy hiểm, hắn thế mà đột phá.
Thậm chí chính Diệp Hoa Anh cũng không nghĩ tới, hắn sẽ đột phá ngay lúc này.
- Ha ha... Trời không tuyệt ta, trời không tuyệt ta.
Nhìn thấy thế, Diệp Hoa Anh chém ra một kiếm.
Tiếng ai minh vang lên, một Tử Kim Thanh Lang che ở trước người hắn bị một kiếm chém thành hai khúc.
Nhị phẩm Nhân Tiên.
- Nhị phẩm Nhân Tiên, tiên thể càng thêm cường hoành, Tiên khí liên tục không ngừng, rèn luyện tiên thể, đây chính là nhị phẩm Nhân Tiên.
Diệp Hoa Anh la to, hăng hái như là Chiến Thần.
Ba người Trầm Thiên Nhiên, thấy cảnh này cũng hưng phấn.
Diệp Hoa Anh vào giờ phút này đột phá, ai cũng không có nghĩ tới.
Nhưng Diệp Hoa Anh đột phá, khả năng bọn hắn phá vòng vây sẽ tăng thêm một phần.
Nghĩ đến đây, ba người Trầm Thiên Nhiên cảm giác được sinh cơ.
- Diệp Hoa Anh, nhanh, xông ra một con đường!
Trầm Thiên Nhiên quát.
- Đó là đương nhiên.
Nghe đến lời này, Diệp Hoa Anh hừ một tiếng, nương tựa theo Tử Tinh Bạo Đạn mở đường, bàn tay vung lên, tiếng lốp bốp nổ đùng đoàng không ngừng vang lên.
Dần dần, Trầm Thiên Nhiên và hai người khác lại phát hiện, khi Diệp Hoa Anh sử dụng Tử Tinh Bạo Đạn thế mà dồn những Tử Kim Thanh Lang hướng về phía bọn hắn.
Con đường trước mặt Diệp Hoa Anh thì mở ra, thế nhưng bọn hắn lại có càng ngày càng nhiều Tử Kim Thanh Lang tụ tập tới.
- Diệp Hoa Anh, ngươi làm cái gì?
Thấy cảnh này, Trầm Thiên Nhiên sững sờ.
- Trầm Thiên Nhiên, xin lỗi, chúng ta bốn người đều muốn tiếp tục sống, thế nhưng tình huống thực tế lại có chút khó.
Diệp Hoa Anh huy kiếm, tự tin nói:
- Ngươi yên tâm, sau khi ta lao ra, nhất định vì các ngươi báo thù rửa hận, còn có Mục Vân kia, ta cũng sẽ giết hắn, nếu như không phải hắn, các ngươi cũng sẽ không táng thân ở nơi này.
- Diệp Hoa Anh, ngươi hỗn đản.
- Ngươi có thể nào như thế?
Hai người khác cũng tức giận quát.
- Các ngươi mắng chửi đi, ta không có tinh thần quên mình vì người.
Diệp Hoa Anh dùng Tử Tinh Bạo Đạn mở đường, đạn rơi xuống, tiếng oanh minh không ngừng.
Nhìn thấy thế, Trầm Thiên Nhiên quả thực tức đến phun máu.
- A...
Ngay phút này, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.
Lại có một tên đệ tử bị một Tử Kim Thanh Lang cắn trúng, phần bụng chảy máu tươi, nháy mắt bị mấy Tử Kim Thanh Lang khác vây đến xé thành mảnh nhỏ.
Mà cùng lúc đó, một đệ tử khác cũng sắp nhịn không được.
Trầm Thiên Nhiên đang đối đầu với đầu lĩnh lang tộc, áp lực đương nhiên lớn nhất.
- Hắc hắc, nhân loại các ngươi cho tới bây giờ đều vong ân phụ nghĩa, không biết đoàn kết như thế.
Đầu lĩnh đàn sói cười gằn nói:
- Nếu không, bằng vào luyện đan sư, luyện khí sư, trận pháp sư cường đại của nhân loại các ngươi, Yêu tộc chúng ta cùng Ma tộc còn không phải bị các ngươi nô lệ? Đáng tiếc, nhân loại các ngươi tự đấu tranh với nhau, quá thông minh ngược lại không được.
Nghe đến lời này, Trầm Thiên Nhiên chỉ cảm thấy ngực kìm nén một cỗ khí tứ.
Thế nhưng hắn hối hận cũng vô dụng.
- A...
Lại là một tiếng kêu thảm thiết, một người đệ tử khác bị vây đánh chí tử.
Lần này, chỉ còn lại Trầm Thiên Nhiên và Diệp Hoa Anh hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận