Vô Thượng Thần Đế

Chương 2495: Nghĩa nữ của Gia Cát Văn (2)

Mục Vân cũng dần dần phai nhạt trong đám người.
Chỉ có Hoắc Tư Minh nóng nảy.
Hắn dẫn Mục Vân tới, chính là muốn Mục Vân gây phiền toái, nhưng hiện tại, Mục Vân căn bản không nói chuyện với người khác, làm sao gây phiền toái?
Trong đám người ở đây, ai không phải đệ tử của đại lão đứng đầu tông môn trong thập đại vực giới, một đám đều là bảo bối, Mục Vân chỉ cần đắc tội một ít người, liền sẽ chết chắc.
- Các vị, Linh Thiên Ngọc công tử của Linh vực Linh các đã tới.
- Con trai của Môn chủ Kinh Thiên môn - Sở Thiên Phong cũng đến.
- Thiếu các chủ Tà Phong các Tà Trăn công tử cũng tới rồi.
Dần dần, theo công tử của các tông môn đỉnh cấp đến, tràng diện dần dần náo nhiệt hẳn lên.
- Cảnh tượng thật náo nhiệt.
Đang lúc tràng diện đang náo nhiệt, một tiếng nói có chút trêu chọc hiện tại vang lên.
Lời nói dứt lời, một thân ảnh bước nhanh tiến vào trong tiểu viện.
- A, thì ra là Vũ Đông Thanh công tử, không có tiếp đón từ xa, không có tiếp đón từ xa.
Mục Trung Vân hiện tại đi lên phía trước, chắp tay hoan nghênh.
- Mục Trung Vân, Thính Phong Lâu các ngươi, thật đúng là a miêu a cẩu gì đều có thể tới.
Đột nhiên, một tiếng cười cợt đột nhiên vang lên.
- Sở Thiên Phong, ở nơi đó âm dương quái khí nói cái gì.
Vũ Đông Thanh nhìn về phía trước, cười nhạo nói:
- Xem ra Kinh Thiên Môn các ngươi bị đánh còn chưa đủ.
- Cũng không biết là ai bị đánh.
Vũ Đông Thanh không chút khách khí đáp trả nói:
- Ta thấy Vũ Hóa Thiên Cung các ngươi, thật đúng là rất mất mặt, liên hợp Huyết Sát thần giáo, thậm chí còn có Diệt Thiên Kiếm Tông, công kích Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, cư nhiên thất bại.
- Nghe nói phụ thân ngươi còn bị Mục Vân thi triển cái gì Đại Tác Mệnh Thuật cắt cổ? Mục Vân mới nhất phẩm Tiên Vương hay là nhị phẩm? Cư nhiên làm thịt cha ngươi.
- Uổng cho phụ thân ngươi được xưng là một trong thập đại Tiên Vương, ta thấy, quả thực làm mất mặt cái danh thập đại Tiên Vương, khó trách mọi người hiện tại đều xưng hô thất đại Tiên Vương, cha ngươi...
- Sở Thiên Phong, ngươi muốn chết, liền đứng lên, ta có thể giết ngươi.
Sắc mặt Vũ Đông Thanh nhất thời xanh mét.
Chuyện này, năm trăm năm qua, không biết có bao nhiêu người trong tiên giới cười nhạo Vũ Hóa Thiên Cung bọn họ.
Vũ Hóa Phong chính là một trong thập đại Tiên Vương, bản thân có thể nói là tồn tại đến Tiên Đế đều giết không chết.
Nhưng ai từng nghĩ, bị Mục Vân làm thịt.
Nhưng Mục Vân lúc ấy bất quá chỉ là nhất phẩm Tiên Vương, đây quả thực là vô cùng nhục nhã.
Những năm gần đây, trong lòng Vũ Đông Thanh, phàm là nghe được tin tức của Mục Vân, đều sẽ hận đến nghiến răng nghiến lợi.
- Giết ta? Ngươi được không?
Sở Thiên Phong hiện tại đứng dậy, trên mặt mang theo nụ cười trêu tức, nói:
- Vũ Đông Thanh, không phải ta khinh thường ngươi, Vũ Hóa Thiên Cung các ngươi, nếu không phải Vũ Huyền Thiên chống đỡ, chỉ sợ đã sớm diệt vong.
- Nơi này chính là cực loạn đại địa, Cực Loạn thành, nhưng ngươi phải cẩn thận, buổi tối đừng xảy ra chuyện.
- Ngươi đe dọa ta?
Vũ Đông Thanh trầm giọng quát một tiếng, bước ra từng bước.
Sở Thiên Phong hiện tại càng không tránh không né, nghênh đón.
Ầm...
Hai thân ảnh lúc này giao thủ.
Tiếng rắc rắc nặng nề vang lên, trong tiểu viện nhất thời bị khí tức hai người giao thủ tràn ngập.
Mà xung quanh đều là thiên tài đứng đầu trong các tông môn, vui vẻ xem náo nhiệt, tự nhiên ai cũng sẽ không xen vào việc của người khác.
Nhưng điều khiến Mục Vân kinh ngạc chính là, Mục Trung Vân hiện tại đứng ở một bên, chỉ nhìn náo nhiệt, cũng không nhúng tay vào.
Thân là chủ nhà, tựa hồ không nên như thế...
- Tiểu tử này...
Mục Vân thầm mắng một câu, thân ảnh chợt lóe, xuất hiện bên cạnh Mục Trung Vân, thấp giọng nói:
- Ngươi cứ nhìn như vậy? Tuy rằng trong lòng rất sảng khoái, nhưng sau khi phụ thân ngươi trở về, tuyệt đối đánh mông ngươi, nhanh chóng khuyên can đi.
- Vân tiên sinh.
Mục Trung Vân nghe được lời này, nhất thời đi ra.
- Nhị vị, nơi này chính là Thính Phong lâu, kính xin dừng tay, nếu không. Thinh Phong Lâu chúng ta cũng sẽ không khách khí.
Nghe được lời này, Sở Thiên Phong cùng Vũ Đông Thanh hai người nhất thời tự mình lui ra.
Bọn họ có thể đấu nhau đến đầu vỡ máu chảy, nhưng giữa hai bên cũng không thể không nể mặt Mục Trung Vân. Dù sao, phụ thân Mục Trung Vân là Mục Thính Phong, cũng được coi là nhân vật số một ở trong cực loạn đại địa, bằng không Thính Phong Lâu không có khả năng bình yên tồn tại hơn vạn năm.
- Vũ Đông Thanh, lần này mở bí tàng ra, nếu ngươi dám đi vào, ngàn vạn lần đừng gặp được ta.
- Ngươi cũng vậy.
Hai người một lời không hợp, rất có tư thế lần thứ hai đánh nhau.
- Không nghĩ tới, Thính Phong Lâu xưa nay nổi danh thanh tịnh, cũng sẽ xuất hiện chuyện đánh nhau, hay là nói, ta đến không phải lúc?
Đúng lúc này, cửa viện, một tiếng nói nhẹ nhàng vang lên.
Một thân ảnh cất bước tiến vào trong tiểu viện.
Người tới một thân váy dài màu hồng phấn, lông mày liễu cong cong, mắt sáng mày ngài, sống mũi vểnh lên, cái miệng nhỏ nhắn như anh đào, một chút hồng nhuận, rất mê người.
Trước ngực dâng cao, vòng eo mảnh khảnh, hai chân thon dài, làm nổi bật tư thế thướt tha, giống như một đóa hoa phù dung nở rộ, thanh đạm không nhiễm bụi trần.
Nữ tử vừa vào đình viện, ánh mắt mọi người liền bị hấp dẫn.
Quả nhiên là nữ nhân chỉ trên trời mới có.
Mục Trung Vân hiện tại vội vàng nói:
- Vị này là nghĩa nữ Tiêu Doãn Nhi cô nương của Gia Cát Văn tiền bối.
Vừa nghe lời này, mọi người nhất thời phản ứng lại.
Bọn họ hôm nay tới không phải vì người khác, chính là vì Tiêu Doãn Nhi.
Cái gì gọi là tụ hội nhỏ, giữa lẫn nhau cũng không biết ai, tại sao tụ tập ở đây, cũng không có gì để nói.
Nhưng Tiêu Doãn Nhi thì khác.
Bọn họ ít nhiều nhận được tin tức, Gia Cát Văn không biết từ đâu thu một nghĩa nữ, càng thêm yêu thương, rất che chở.
Cho nên, lần này bọn họ tới chính là vì gặp tiêu Doãn Nhi.
Hơn nữa cao tầng các đại tông môn cũng hoặc cố ý vô tình, hy vọng bọn họ có thể bắt được Tiêu Doãn Nhi.
Nếu như có thể bắt được trái tim của Tiêu Doãn Nhi, vậy tông môn sau lưng bọn họ, muốn có được ba kiện Đế khí sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Mà hiện tại, nhìn thấy nghĩa nữ gia Cát Văn xinh đẹp như thế, trong lòng mọi người đã sớm choáng váng.
Vẻ đẹp trong tiên giới, cũng không phải vẻ đẹp bình thường, muốn sinh ra mỹ nữ, không khó, nhưng có người trời sinh mỹ mạo, khí chất độc đáo, đây mới là điểm hấp dẫn người khác nhất.
Tiêu Doãn Nhi, chính là thuộc loại này.
Ánh mắt mọi người hiện tại nhìn Tiêu Doãn Nhi, đều sửng sốt không thôi.
Mục Vân hiện tại lại nói thầm một tiếng:
- Doãn nhi làm sao có thể trở thành nghĩa nữ của Văn sư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận