Vô Thượng Thần Đế

Chương 714: Linh Sư đảo (1)

- Chu Khiếu, không thể nói bậy.
Một thanh niên khác quát.
Bộ dáng hai người nhìn có tám chín phần mười tương tự, hiển nhiên là huynh đệ.
- Nào có nói bậy?
Chu Khiếu bất mãn nói:
- Nam Hải bảy mươi hai hòn đảo, vốn nên giống như là thất đại thế lực Tây Vực, mặc dù từng người không thế nào mạnh, thế nhưng liên hợp lại cung sẽ có tư cách một phen.
- Nhưng nhìn bây giờ xem, bảy mươi hai hòn đảo ngược lại chia ba trận doanh lớn, một bên là Huyết Sát đảo được đông đảo hòn đảo dựa vào, líu ríu đi cùng Thiên Bảo các một chỗ, mà đổi thành một bên là Linh Sư đảo xếp hạng hai mươi bốn, kết hợp mười hòn đảo, bảo trì trung lập, đây chính là mười hòn đảo còn lại, Luân Vô Thường mang theo một số người, không biết thực tình giả ý tìm tới chúng ta, muốn quy hàng.
- Chu Khiếu công tử nói đùa, ta đương nhiên thật tâm tìm Chu gia giúp đỡ, hiện tại toàn bộ bảy mươi hai hòn đảo loạn thành một bầy, chính là cần Chu gia, gia tộc thực lực thâm hậu thế này đến giúp đỡ.
Luân Vô Thường vội vàng nói.
- Luân đảo chủ khách khí!
Chu Bằng tiếp lời:
- Hai người chúng ta mang theo võ giả gia tộc đến đây, đương nhiên là trợ giúp Thiên Luân đảo, Bà La đảo, Quỷ Khô đảo thu hồi quyền chưởng khống các ngươi nên đạt được, mấy vị yên tâm đi.
Vừa dứt lời, Chu Bằng cùng Chu Khiếu nhìn nhau cười một tiếng, theo Luân Vô Thường, tiến vào Thiên Luân đảo.
Luân Vô Thường đương nhiên biết, hai người một người hát mặt đỏ, một người hát mặt trắng, đoán chừng đến là chế nhạo của mình.
Thế nhưng cho dù như thế, hắn cũng phải nhịn.
Vì có thể một lần nữa khống chế bảy mươi hai hòn đảo, trở thành người chủ đạo hòn đảo đệ nhất, hắn nhất định phải mượn nhờ lực lượng Chu gia đến chèn ép Thiên Bảo các.
Nếu không tương lai bị Huyết Sát đảo cưỡi dưới chân, sao hắn lại có thể nuốt trôi được con tức này.
Mà cùng lúc đó, phía trên Huyết Sát đảo, trong phòng khách, đám người sừng sững đứng thẳng.
Hai ba mươi bóng người đều là những người lãnh đạo bên trong bảy mươi hai hòn đảo, cũng là minh hữu Huyết Vô Tình lôi kéo trong khoảng thời gian này.
- Đảo chủ cùng Bảo Ngọc tiên sinh đến!
Một tiếng bẩm báo vang lên, bên trong đại sảnh, đám người ngồi yên ắng lại.
- Huyết đảo chủ, Bảo Ngọc tiên sinh!
Nhìn hai người sóng vai mà đến, đám người cung kính nói.
- Các vị mạnh khỏe!
Huyết Vô Tình cười ha ha đáp lại.
Bảo Ngọc tiên sinh đứng bên cạnh hắn, thân cao tám thước, thể trạng khôi ngô, nhìn hổ hổ sinh uy, tự có một phen tư thế.
Ra hiệu đám người ngồi xuống, Huyết Vô Tình lúc này mới lên tiếng.
- Các vị, chắc hẳn các vị đã nghe nói, Luân Vô Thường, La Phách Thiên, Quỷ Ai ba người, đã mời Chu gia tới hỗ trợ, muốn thu hồi quyền mua bán của Thiên Bảo các ở hải vực bảy mươi hai hòn đảo, không biết các vị đối đãi như thế nào?
Huyết Vô Tình vừa dứt lời, phía dưới lúc này sôi trào.
- Nằm mơ!
Một đảo chủ đột nhiên quát:
- Mấy tháng nay, bởi vì Thiên Bảo các, ba mươi sáu hòn đảo thứ hạng ở phía sau chúng ta mới có thể đề nghị mậu dịch công bằng bên trong hải vực Nam Hải, lúc trước Thiên Luân đảo như thế nào nghiền ép chúng ta, mọi người không phải không biết?
- Đúng vậy! Nếu như không phải Thiên Bảo các, chúng ta vẫn còn bị áp chế, căn bản không có khả năng phát triển.
- Không sai, nhìn thất đại thế lực Tây Vực, chính là bởi vì bọn hắn liền thành một mạch, cho nên cho dù Huyền Không sơn cũng không dám quá phận đối phó bọn hắn, bảy mươi hai hòn đảo chúng ta sớm liên thủ, Huyền Không sơn đối với chúng ta cũng sẽ không dám ngấp nghé.
- Đúng đấy, hắn cho rằng hắn là ai, muốn quản hạt bảy mươi hai hòn đảo chúng ta liền quản hạt? Lần này chúng ta sẽ chống lại đến cùng.
Huyết Vô Tình nói một câu kích thích ngàn tầng sóng, gây nên phản kháng kịch liệt.
Khoảng thời gian này, Thiên Bảo các giao dịch công bằng, dùng giá cao mua bán kỳ trân dị bảo bên trong hải vực Nam Hải bọn hắn khiến cho những hòn đảo của bọn hắn kiếm không ít tiền.
Mà lúc trước, Thiên Luân đảo lại thực hành điều động thống nhất, tất cả trân bảo nhất định phải bán cho tam đại hòn đảo cầm đầu là Thiên Luân đảo bọn hắn, tam đại hòn đảo dùng giá thấp thu mua, chuyển tay chính là giá cao bán đi, khư khư cố chấp, đã sớm để rất nhiều người sinh lòng bất mãn.
Hiện tại khó được có cơ hội có thể sinh tồn phát triển, đám người đương nhiên không cam tâm nhận thua.
- Các vị mời an tâm chớ vội.
Huyết Vô Tình khoát tay áo, ra hiệu đám người yên tĩnh, nói:
- Bảo Ngọc tiên sinh có lời muốn nói, mọi người nghe trước một chút như thế nào?
- Bảo Ngọc tiên sinh, mời nói!
Bảo Ngọc đứng dậy, nhìn đám người nói:
- Các vị, Thiên Bảo các ta là mở cửa làm ăn, quyền mua bán bảy mươi hai hòn đảo cũng là Thiên Bảo các ta thắng trở về, mấy tháng này giao dịch, ta nghĩ mọi người cũng hiểu rõ, Thiên Bảo các ta phải chăng có nghiền ép các vị, Thiên Bảo các đi tới Nam Hải, là tìm kiếm cả hai cùng có lợi, các ngươi thuận bán, thuận mua, chúng ta vừa mua, vừa bán, mọi người theo như nhu cầu, mà chư vị phát triển cũng sẽ ngày càng cường đại, tương lai có một ngày, bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải không còn được người xưng là Nam Man chi địa, mà là tồn tại có thể so với thất đại thế lực Tây Vực, có thể đối kháng cùng Huyền Không sơn, đây mới thực sự là cường đại.
- Bảo Ngọc tiên sinh nói không sai, Chu gia lăn ra khỏi Nam Hải.
- Đúng, tuyệt đối không thể để cho Chu gia dính vào.
- Không sai!
Trong đám người, lập tức vang lên từng tiếng bàn luận sôi nổi.
Hội nghị kết thúc, Huyết Vô Tình cùng Bảo Ngọc hai người sóng vai rời đi.
- Bảo Ngọc tiên sinh, xem ra mọi người hợp thành một cỗ, lần này Chu gia chỉ sợ sẽ thất bại tan tác mà quay trở về!
Huyết Vô Tình ha ha cười nói.
- Ngươi quá coi thường Chu gia.
Trên mặt Bảo Ngọc hiện một tầng u ám, thở dài nói:
- Chu gia chính là đệ nhất gia tộc bên trong ba ngàn tiểu thế giới, há lại dễ dàng đối phó? Quan trọng nhất là, lần này, người dẫn đầu Chu gia là Chu Bằng, Chu Khiếu hai vị thiếu chủ.
- Ngươi có biết, từ khi Chu gia đệ nhất thiên tài Chu Á Huy bỏ mình, hai huynh đệ này vẫn mơ ước vị trí thiếu tộc trưởng, chuyến đi lần này xem như lập công, hai người làm sao có thể không cố gắng.
Nghe đến lời này, Huyết Vô Tình cũng ngẩn người.
- Thế...
- Bất quá Huyết đảo chủ yên tâm, giữa chúng ta, hợp tác một mực rất vui sướng, nếu Chu gia tiến vào chiếm giữ bảy mươi hai hòn đảo, đó chính là đại biểu Thiên Bảo các chúng ta sẽ rời khỏi, đây là điều Thiên Bảo các ta không có khả năng chịu được, ta đã thông báo bảo chủ, tin tưởng bảo chủ sẽ phái tới tiếp viện cho chúng ta.
- Như thế rất tốt!
Huyết Vô Tình cũng không có nắm chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận