Vô Thượng Thần Đế

Chương 3625: Năm trăm năm (1)

Chém giết Dương Đỉnh Thiên, Mục Vân quả thực bội thu, Hỏa Thần Đỉnh của Dương Đỉnh Thiên, hắn cũng thu, hơn nữa còn vơ vét không ít bí tịch trận pháp ở trên người Dương Đỉnh Thiên, trận đồ Kiếm Vũ trận kia cũng ở đây.
Bất quá tu luyện bí pháp cổ trận, cần hao phí thời gian thật sự quá nhiều, Mục Vân hiện tại cũng không rảnh tu luyện.
- Thời gian, ta cần thời gian.
Mục Vân thở dài một tiếng, hắn thời gian không đủ dùng, hiện tại hoàn toàn rút không ra khỏi người, Cửu Đỉnh thương hành còn đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, hắn giết Dương Đỉnh Thiên, Cửu Đỉnh Thương Hành tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Ta biết có một nơi cung cấp cho ngươi đủ thời gian.
Một âm thanh quen thuộc vang lên.
- Quy Nhất.
Nghe được âm thanh này, Mục Vân nhất thời khiếp sợ, sau đó là mừng như điên, đây là âm thanh của Quy Nhất, Quy Nhất đi ra.
Một thân ảnh phiêu phù trước mặt Mục Vân, chính là Quy Nhất.
Nhiều ngày không gặp, hơi thở của Quy Nhất, so với trước kia hùng hồn hơn rất nhiều.
Mục Vân mừng rỡ quá đỗi, nói:
- Quy Nhất, ngươi rốt cục cũng ra ngoài, ta chờ ngươi thật lâu.
Quy Nhất cười nói:
- Ta thôn phệ Ngũ Long Luân, hao phí không ít thời gian, xin lỗi, chờ lâu.
Mục Vân nói:
- Ngươi đi ra là tốt rồi, ta có thứ này cho ngươi.
Quy Nhất cười nói:
- Ta cũng có thứ cho ngươi.
Mục Vân nói.
- Cái gì?
Quy Nhất nói:
- Lần này ta thôn phệ Ngũ Long Luân, linh khí khôi phục không ít, có thể tiến thêm một bước mở ra bí mật của Chư Thần đồ quyển, ta hiện tại, có thể mở ra sinh tử bí các, cho ngươi tu luyện.
- Sinh tử bí các?
Thần sắc Mục Vân khẽ động, trước kia hắn còn chưa nghe Quy Nhất nhắc tới.
Quy Nhất nói:
- Sinh tử bí các, là một địa phương rất thần kỳ, tu luyện ở bên trong một năm, bên ngoài chỉ qua một ngày, không phải ngươi nói không có thời gian sao? Ta mang ngươi đi sinh tử bí các, ngươi ở bên trong tu luyện một năm, bên ngoài nhiều nhất là qua một ngày.
- Một ngày ở ngoài bằng một năm ở bên trong? Còn có loại chuyện tốt này?
Mục Vân kinh ngạc một trận.
Quy Nhất nói:
- Tốt là tốt, nhưng cũng có cái giá phải trả, tu luyện ở Sinh Tử Bí Các, sẽ tạo thành áp lực cực lớn cho hồn phách, nếu như thời gian tu luyện quá dài, hồn phách chịu không nổi áp lực, ‘ngươi’ sẽ hồn phi phách tán.
- Hồn Phi Phách Tán?
Mục Vân há miệng, quả nhiên không thoải mái như vậy.
Quy Nhất nói:
- Ngươi có dám đi tu luyện hay không?
Mục Vân nói.
- Đương nhiên phải đi, một ngày một năm, loại chuyện tốt này, không đi liền ngốc.
Quy Nhất nói:
- Nhưng ngươi phải nắm chắc chừng mực, bằng không hồn phách chịu áp lực quá lớn, ngươi cứ chờ hồn phi phách tán đi.
- Yên tâm, ta sẽ không làm bậy.
Mục Vân tế xuất chư thần đồ quyển, cùng Quy Nhất trực tiếp đi vào.
Trong chư thần đồ quyển, Mục Vân lần đầu tiên đụng phải Hoàng Diễm và Mặc Vũ.
Hoàng Diễm cùng Mặc Vũ hai người, đều là Kỳ Lân tộc, nhiều ngày không gặp, thực lực của bọn họ còn chưa đạt tới Thánh Nhân cảnh.
- Tôn chủ.
Thấy Mục Vân tiến vào, hai người cung kính chào hỏi.
- Tôn chủ đã đạt tới Thánh Nhân trung vị cảnh rồi sao?
Hai người cảm thấy khí tức của Mục Vân, không khỏi kinh ngạc vạn phần, không thể tưởng được tu vi Mục Vân tăng lên nhanh như vậy, hiện tại đã đạt tới Thánh Nhân trung vị cảnh.
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Ta phát hiện một địa phương tốt, rất thích hợp tu luyện, các ngươi đi ra ngoài đi, tranh thủ sớm ngày trùng kích đến Thánh Nhân cảnh.
Hoàng Diễm cùng Mặc Vũ hai người, dù sao cũng là Kỳ Lân tộc, gân cốt thiên phú rất tốt, chỉ cần cho bọn hắn kỳ ngộ thích hợp, bọn hắn hoàn toàn có thể bước vào cảnh giới Thánh Nhân.
Mục Vân không nói hai lời, thả bọn họ ra ngoài.
Hoàng Diễm cùng Mặc Vũ đi ra bên ngoài, thấy được Tinh Túc Hồ, không khỏi chấn động, phiến Tinh Túc Hồ linh khí phi thường nồng đậm, đều đã ngưng kết thành sương mù, ở phiến địa phương này tu luyện, đích thật là rất có ích, nói không chừng còn có thể vọt vào Thánh Nhân cảnh.
Hai người lúc này khoanh chân ngồi xuống, yên lặng tu luyện, tuy rằng linh khí Tinh Túc hồ đã bị Mục Vân cắn nuốt hơn phân nửa, nhưng linh khí còn lại, cũng đủ để hai người tu luyện.
Mà Mục Vân dưới sự dẫn dắt của Quy Nhất, tiến vào sâu trong chư thần đồ quyển, nơi này là một mảnh thế giới hỗn độn, Quy Nhất vung tay lên, thế giới hỗn độn phá vỡ một góc, lộ ra một lâu các cổ xưa.
Cửa lầu các, sừng sững một tấm bia đá, khắc bốn chữ ‘Sinh tử bí các’.
Mục Vân đi về phía sinh tử bí các, càng tới gần, càng cảm giác được một cỗ uy áp nghiêm khắc, cỗ uy áp này tạo thành áp lực cực lớn cho hồn phách của hắn, làm cho hắn có loại cảm giác hít thở không thông, cả người giống như đè ép một ngọn núi lớn, ngay cả bước đi cũng có vẻ gian nan.
- Cảm giác thế nào?
Quy Nhất cười nói.
- Hình như có chút áp lực...
Mục Vân hít sâu một hơi, chịu được áp lực, tiếp tục đi tới.
Quy Nhất cười ha hả, nói:
- Ngươi còn chưa đi vào, cũng đã cảm nhận được áp lực lớn như vậy, nếu như đi vào, ngươi sợ là phải hồn phi phách tán.
Mục Vân nói.
- Đừng xem thường người như vậy, ta cũng không tin.
Mục Vân cắn chặt răng, đi tới trước sinh tử bí các, trực tiếp đẩy cửa lớn ra, đi vào.
Ầm ầm...
Vừa bước vào bí các sinh tử, Mục Vân trong nháy mắt cảm thấy một cỗ áp lực vô cùng khủng bố, hung hăng nện vào hồn phách của hắn, đây là áp lực trực tiếp trùng kích hồn phách, hắn nhất thời đầu óc hoa mắt, thiếu chút nữa ngất xỉu.
Trong lúc nguy cấp, Mục Vân phóng thích ra toàn bộ ba trang Địa Nguyên Thư, mượn linh khí của Địa Nguyên Thư, áp lực của Mục Vân trong nháy mắt giảm bớt rất nhiều, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Quy Nhất nói:
- Lần đầu tiên tiến vào sinh tử bí các, sẽ có một phần thưởng, chính là một ngày năm trăm năm, ngươi ở chỗ này tu luyện năm trăm năm, bên ngoài chỉ qua một ngày.
- Năm trăm năm?
Nghe được con số này, Mục Vân nhất thời khiếp sợ.
Quy nhất nói:
- Ngươi nên nắm chắc, phần thưởng chỉ có một lần, dùng xong sẽ không còn.
- Được.
Mục Vân gật gật đầu, thì ra còn có phần thưởng, vậy quá tốt, cho hắn năm trăm năm thời gian, hắn có thể chậm rãi tu luyện.
- Ta đi ra ngoài trước, áp lực nơi này quá lớn.
Quy Nhất lắc đầu, uy áp của Sinh Tử Bí Các quá nghiêm trọng, hắn cũng có chút không chịu nổi, vội vàng xoay người rời đi, cũng đóng cửa lại.
Bên trong bí các chỉ còn lại một mình Mục Vân.
Mục Vân hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi xuống, trước tiên thả Hỏa Thần Đỉnh ra.
Hỏa Thần đỉnh này, cũng ẩn chứa hồng hoang cổ khí dồi dào, chính là một trong chín đại cổ đỉnh, trên đỉnh khảm nạm một khỏa cổ viêm ngọc, tản mát ra khí tức nóng bỏng, từng trận khí tức thiên hỏa, lặng yên lan tràn.
- Hỏa Thần đỉnh này, lấy ra rèn luyện Tước thần phiến cũng không tệ.
Mục Vân tính toán, thả Tước Thần Phiến ra, trực tiếp đặt vào trong đỉnh lô, dùng thiên hỏa rèn luyện.
Thanh Tước Thần Phiến này, là pháp bảo mẫu thân hắn lưu lại cho hắn, ẩn chứa Bất Tử Thần Hỏa, lúc trước hắn dựa vào Tước Thần Phiến, phá rồi sau lập, một lần nữa khôi phục thực lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận