Vô Thượng Thần Đế

Chương 1072: Trao đổi thẻ đánh bạc (1)

Chỉ là ngay tại giờ phút này, sáu kiếm trong Diệt Sinh Thất Kiếm đã toàn bộ đập nện đến mặt ngoài thân thể Hỏa Quy Nhất, lột ra từng tầng từng tầng hộ thể phòng ngự của hắn.
Thế nhưng đột nhiên, một tiếng quát vang lên, kiếm ấn thứ bảy lại bị một thân ảnh đột nhiên xuất hiện đón đỡ.
Chính là Hỏa Lân!
- Sơn chủ!
Một giây đồng hồ trói buộc bị giải khai, Hỏa Quy Nhất gào thét một tiếng, muốn lao tới Mục Vân.
- Đại trưởng lão!
Hỏa Lân đột nhiên quát một tiếng:
- Dừng tay! Sư tôn muốn gặp Mục Vân.
Nghe đến lời này, đại trưởng lão lúc đầu sát ý đầy trời bỗng nhiên như quả cầu da xì hơi, triệt để sững sờ.
- Mục Vân, đi theo ta!
Hỏa Lân tuyệt không hỏi thăm thị phi, nói với Mục Vân.
- Vâng!
- Tiểu tử, số ngươi gặp may, lần sau, không có vận khí tốt như vậy đâu!
- Gặp may mắn?
Mục Vân ha ha cười lạnh.
- Đến cùng là ai gặp may mắn, còn không biết đâu.
Thu hồi Thiên Minh Kiếm, Mục Vân đi theo Hỏa Lân, rời đi nơi đây.
- Đáng ghét, đáng ghét!
Đại trưởng lão ngửa mặt lên trời gào rít giận dữ, bộ dáng phẫn nộ để mấy tên trưởng lão xung quanh đứng tại chỗ, không dám mở miệng.
- Ngươi cũng thật là, hắn dù sao cũng là đại trưởng lão, ngươi làm gì cùng hắn tranh chấp!
Hỏa Lân đi trên đường, nhìn Mục Vân, oán giận nói.
- Ta cũng không muốn!
Mục Vân bất đắc dĩ nói:
- Hắn nhìn thấy ta, liền muốn chém chém giết giết, thật sự cho rằng ta thích đánh với hắn.
- Tốt a, bất quá, ngươi chuẩn bị xong chưa?
Hỏa Lân xoay chuyển lời nói, nhìn Mục Vân, chân thành hỏi.
Chuẩn bị kỹ càng?
Chuẩn bị kỹ càng cái gì?
- Tiểu tử thúi, còn giả ngu với ta à?
Nhìn thấy Mục Vân bày ra bộ dáng, Hỏa Lân khẽ nói:
- Ngươi thật chuẩn bị kỹ càng, tham gia bách giới chi chiến.
Vừa nghe lời này, Mục Vân cũng giật mình.
- Tiểu tử ngươi, cũng đừng nghĩ giấu diếm ta.
Hỏa Lân ha ha cười nói:
- Đế Văn lão tặc này, tam đại thiên tài hạch tâm đệ tử bỏ mình, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua, giữ lại tính mạng của ngươi, cũng không phải vì đối phó Hỏa Hành sơn, hắn cũng không có tâm tư kia, tám thành là chuẩn bị để ngươi tham gia bách giới chi chiến!
Nghe đến lời này, Mục Vân đành phải bất đắc dĩ sờ sờ đầu.
Loại chuyện này, hắn thật đúng không có gì có thể giấu diếm.
- Quả thật là như thế.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Hỏa Lân cảm thán một tiếng.
- Mục Vân, ta biết ngươi không phải người Ngũ Hành tiểu thế giới, chỉ là, trước kia ngươi dù sao bái nhập đến Hỏa Hành sơn ta, nếu không phải Hỏa Hành sơn bất lực bảo hộ ngươi, ngươi bây giờ cũng sẽ không bị bức bách tham gia bách giới chi chiến.
Hỏa Lân áy náy nói:
- Là Hỏa Hành sơn có lỗi với ngươi.
Có lỗi?
Nghe nói như thế, đáy lòng Mục Vân ngược lại có phần áy náy.
Rất rõ ràng hắn nhất định phải để mình tham gia bách giới chi chiến, đoán chừng hiện tại mình nói với Đế Văn rằng sẽ không tham gia, lão quỷ kia cũng sẽ vui vẻ đáp ứng.
Có lẽ ở trong mắt Đế Văn, bách giới chi chiến còn không bằng tác dụng của Ngũ Hành Phong Thiên Ấn đối với hắn.
- Hảo, có chuyện gì, ngươi đi cùng lão tổ tông nói, Mục Vân, hết thảy cẩn thận!
- Ừm!
Mục Vân chắp tay, tiến vào đại điện phía sau.
Nơi đó chính là vị trí của chín cái Phong Long Trụ.
- Cha, cái gì là bách giới chi chiến?
Nhìn thấy Mục Vân tiến vào, Hỏa Vũ Phượng khó hiểu hỏi.
- Bách giới chi chiến, chính là cuộc chiến có đi không về.
- A?
Nghe đến lời này, Hỏa Vũ Phượng vội vàng nói:
- Cha, vậy ngươi còn để Mục Vân đi?
- Không phải ta để hắn đi, mà ta căn bản không có thực lực ngăn cản hắn đi.
Hỏa Lân khổ sở nói:
- Ngày đó, năm vị lão tổ tông liên thủ chỉ có thể nói là đối thủ của Bạt Thiên lão tổ và Lạc Thiên Vương hai người, lúc ấy Ngũ Hành Đại Đế tuyệt không xuất hiện, nếu như hắn xuất thủ, sợ là chúng ta đều phải chết.
- Chuyện này, chúng ta căn bản không thể ngăn cản.
Trong mắt Hỏa Lân, vẻ đắng chát càng sâu.
- Bách giới chi chiến, thiên tài cốt linh phía dưới năm mươi của chín trăm chín mươi chín tiểu thế giới gặp nhau, quần hùng hội tụ, sao mà hung hiểm, Mục Vân Vũ Tiên cảnh thập trọng, có thể giao thủ cùng đại trưởng lão không bị thua, thiên phú hiếm thấy, thế nhưng nơi đó, không phải địa phương xem thiên phú, nhìn là thực lực.
Vừa dứt lời, Hỏa Lân quay người rời đi.
Hỏa Vũ Phượng nhìn chỗ sâu cung điện, chỉ cảm thấy lần gặp mặt này tựa như cùng Mục Vân thiên nhân vĩnh quyết, trong lòng phát ra một tia đau đớn.
Cùng lúc đó, Mục Vân tiến vào phía sau đại điện.
Nhìn chín Phong Long Trụ uy vũ đứng sững, Mục Vân mỉm cười.
Phía dưới này thế nhưng đè ép Hỏa Thánh.
Chỉ tiếc, toàn bộ Hỏa Hành sơn, không người biết được việc này.
- Lão tổ tông!
Mục Vân đứng tại cửa ra vào, cung kính bái.
- Vào đi!
Tiếng Vô Mệnh lão tổ cũng không lọt tai, thậm chí mang theo âm trầm cùng lạnh lùng.
- Tiểu tử, ngươi thật muốn tham gia bách giới chi chiến!
Vô Mệnh lão tổ nhìn Mục Vân, chất vấn.
Nhẹ gật đầu, Mục Vân không có mở miệng.
- Ai, lúc đầu, lão phu muốn xem ngươi như người thừa kế tương lai thủ vệ Hỏa Hành sơn bồi dưỡng, đáng tiếc, trời không toại lòng người.
Vô Mệnh lão tổ bất đắc dĩ thở dài nói:
- Mục Vân, ta mặc dù có thể trợ giúp ngươi không nhiều, thế nhưng ta hi vọng ngươi có thể hiểu rõ, võ giả một đường, gian nan hiểm trở vô số, thiên tài, cứng quá dễ gãy, tiến vào bách giới chi chiến, ngươi nhất định phải bảo vệ tốt chính mình, hiểu chưa?
Nghe được Vô Mệnh lão tổ thuyết giáo, Mục Vân đương nhiên hiểu rõ.
Nếu thật theo số tuổi mà nói, làm người hai đời, Mục Vân còn hiểu rõ nhiều hơn cả Vô Mệnh lão tổ.
Chỉ là giờ phút này, Vô Mệnh lão tổ chân chính quan tâm hắn, hắn đương nhiên muốn làm ra bộ dáng một bộ nhu thuận.
- Bách giới chi chiến, hung hiểm vô cùng, cho dù bên trong Ngũ Hành thiên phủ, đệ tử tham gia cũng là mười đi chín không thể trở về, ngươi tốt xấu gì trước đó là đệ tử Hỏa Hành sơn ta, ta...
- Bây giờ ta vẫn thế!
Vô Mệnh lão tổ còn chưa nói xong, Mục Vân lại chỉ ra chỗ sai.
- Đúng, đúng, ngươi bây giờ vẫn đệ tử Hỏa Hành sơn ta.
Vô Mệnh lão tổ ha ha cười nói:
- Nói đi, Đế Văn kia khẳng định cho ngươi không ít đồ tốt, để ngươi bảo mệnh, ngươi thân là đệ tử Hỏa Hành sơn ta, Hỏa Hành sơn ta đương nhiên cũng không thể bạc đãi ngươi.
- Lão tổ thật phải ban cho cho ta đồ vật?
- Đó là đương nhiên!.
Mục Vân cười cười, chỉ vào chín cây Phong Long Trụ trước người, nói:
- Vậy ta cần chín cái Phong Long Trụ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận