Vô Thượng Thần Đế

Chương 1540: Cha, cha

- Mẹ nó!
Lau đi máu tươi trên miệng, Mục Vân nhịn không được thầm mắng một tiếng.
- Đều bị áp chế gắt gao, còn mưu toan phản kháng.
Sắc mặt Mục Vân tái nhợt, khóe miệng vẫn đầy máu tươi.
Bên trong thân thể của hắn hiện tại, Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình đang điên cuồng xoay tròn.
Thiên Đế Phần Tiên Thủy bị chín loại lực lượng áp chế vẫn không khuất phục.
Phản phệ cường hoành khiến cho thân thể cả người Mục Vân bị phản kích điên cuồng.
- Trả hắn trở về cho ta.
Dị Nguyên Hàn Hỏa giờ phẫn nộ đến vỡ tổ.
Nhìn thấy dáng vẻ Mục Vân hiện tại, hắn hận không thể thiên đao vạn quả Mục Vân.
Giết giết giết!
Tiếng hét điên cuồng vang lên từ trong miệng Dị Nguyên Hàn Hỏa, trong chớp nhoáng này, bên trong toàn bộ bích chướng tràn ngập hỏa diễm băng lãnh.
Hỏa diễm cấp tốc lan tràn, thẳng tắp lao tới Mục Vân.
- Ngươi bây giờ ngược lại vừa ý ta.
Khóe miệng Mục Vân còn đang nhỏ xuống máu tươi, thế nhưng thân thể an tĩnh lại từ trong lúc đung đưa không ngừng.
Cả người hắn giống như đè nén lực bộc phát.
Đó là một loại lực lượng không người nào có thể lý giải.
Thiên Đế Phần Tiên Thủy phản kháng càng thêm kịch liệt.
Thế nhưng Mục Vân đã chưởng khống đến một bộ phận bản lĩnh của Thiên Đế Phần Tiên Thủy.
- Ngươi đã kịch liệt như thế, vậy nhìn xem ngươi có nguyện ý giao thủ với hắn hay không.
Mục Vân quát một tiếng, bay lên.
Trứng rồng Thất Thải Thiên Long được Thất Vũ Thải Điện bọc vào, lơ lửng trên đỉnh đầu Mục Vân.
- Cửu U Toái Thương Khung.
Một chiêu Thập Tự Trảm bộc phát ra lực lượng vượt mức quy định.
Oanh...
Một kích này, mặc vô cùng dù cường hoành, thế nhưng đối với Dị Nguyên Hàn Hỏa hiện tại mà nói, lại như gãi ngứa.
Đối với Dị Nguyên Hàn Hỏa, căn bản không thể xuyên thấu thân thể của hắn.
Thế nhưng Dị Nguyên Hàn Hỏa lại nhỏ bé phát hiện, bên trong một kích này thế mà có lực lượng của Thiên Đế Phần Tiên Thủy trong công kích lần này của Mục Vân.
Dị Nguyên Hàn Hỏa mềm lòng.
Đó là một nửa khác mà hắn quấn quít ngàn vạn năm qua.
Mà cùng lúc đó, ý chí Thiên Đế Phần Tiên Thủy quật cường phản kháng lúc này cũng yếu bớt một tia.
Hiện tại, Mục Vân mặc dù không thể triệt để khống chế Thiên Đế Phần Tiên Thủy, nhưng lại có thể mượn một phần lực lượng của hắn.
Một phần lực lượng này dùng để đối phó Dị Nguyên Hàn Hỏa.
Để cho hai loại thiên hỏa cùng dị thủy này tương sinh làm bạn vài vạn năm, nội tâm đã sớm lưu lại thân ảnh khắc sâu của đối phương không thể hạ tử thủ.
Hai người bọn họ, ai cũng không muốn, đem lực lượng của mình công kích đến trên người đối phương.
Đây là một loại lực lượng cùng chung chí hướng, cũng là một loại thương tiếc lẫn nhau không muốn xa rời.
Mục Vân có thể cảm giác được, Thiên Đế Phần Tiên Thủy phản kháng yếu bớt đi không ít.
Một tia yếu bớt vừa xuất hiện, Mục Vân khống chế bát nguyên bên trong cơ thể triệt để áp chế Thiên Đế Phần Tiên Thủy.
Mà đổi thành một bên, vẫn đang giao thủ với Dị Nguyên Hàn Hỏa.
Tan rã địch nhân, có đôi khi, tan rã từ đáy lòng còn mạnh hơn cả áp chế trên lực lượng.
Khi dấu hiện này vừa xuất hiện, Thiên Đế Phần Tiên Thủy đã có phần bất lực hồi thiên.
Mà lúc này hắn giống như nhận mệnh.
Từ khi hắn bị Mục Vân tách ra khỏi Dị Nguyên Hàn Hỏa, có lẽ cũng đã chú định kết quả như vậy.
- Ngươi dừng tay.
Dị Nguyên Hàn Hỏa đột nhiên quát.
- Thế nào rồi? Đau lòng rồi?
Nhìn thấy biểu lộ Mục Vân xảo trá, Dị Nguyên Hàn Hỏa lại quát:
- Ta nguyện ý bị ngươi thu phục, thế nhưng ngươi không thể xóa đi ý thức của hắn, ta muốn hắn sống sót.
Nghe đến lời này, Mục Vân sững sờ.
Sống sót?
- Ngươi tin tưởng ta sao?
Mục Vân hơi mở lời:
- Mà giờ khắc này, tựa hồ ngươi cũng không có tư cách để thương lượng với ta nha? Gia hỏa này không chống đỡ được lực lượng trong cơ thể ta dung hợp, mà ngươi, chính là người tiếp theo.
- Ngươi...
- Ngươi cho rằng, bây giờ ta sẽ nghe ngươi, thương lượng với ngươi, không hủy diệt ý thức của hắn? Trong lúc thiên hỏa và thiên hỏa dung hợp, từ trước đến nay chỉ có thể tồn tại một phương, dị thủy cũng như thế, nếu không, hiện tại ta là vị trí chủ đạo, nếu ngày đó người bị thương nặng, còn không phải bị các ngươi liên thủ lại tiêu diệt ý thức chủ đạo của ta?
- Loại tai hoạ này, ta sẽ không lưu lại.
- Xú tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi thật nắm chắc thắng lợi trong tay?
Dị Nguyên Hàn Hỏa phẫn nộ gầm thét:
- Không được, bản tôn cùng ngươi đồng quy vu tận.
- Đồng quy vu tận? Ngươi đã không có tư cách đó.
Trong lúc Mục Vân nói chuyện, bàn tay hất lên.
Rầm rầm rầm...
Từng tiếng oanh minh vang lên, bàn tay Mục Vân vang lên tiếng lốp bốp.
Ba loại thiên hỏa trường long cùng ba loại thiên hỏa trường long vào giờ phút này bỗng nhiên bay ra.
Xong rồi!
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
Mục Vân thế mà xong rồi.
Triệt để nghiền ép Thiên Đế Phần Tiên Thủy, trở thành một bộ phận lực lượng của thân thể mình.
Cái này... Khó mà suy nghĩ.
- Ngươi đã không có bất kỳ chỗ trống gì có thể phản kháng.
Bàn tay Mục Vân vung lên, ba loại thiên hỏa và ba loại dị thủy xúm lại vây quanh Dị Nguyên Hàn Hỏa.
Phen này, Mục Vân, chung quy thành bên thắng.
Mà trong một kích cuối cùng, Dị Nguyên Hàn Hỏa kia còn muốn mưu toan tự bạo, dẫn động hạo kiếp.
Nhưng Mục Vân sao lại cho hắn cơ hội.
Hết thảy đều đã không có hi vọng.
Nhưng Mục Vân cũng biết không thể nóng vội nhất thời.
Dị Nguyên Hàn Hỏa đã thành cá trong chậu.
Hắn không cần phải gấp.
Bàn tay vung lên, Thất Vũ Thải Điện bao phủ trứng rồng đưa đến bên người Mục Vân.
Bàn tay chạm đến trứng rồng, giờ khắc này, Mục Vân cảm giác được, bên trong trứng rồng thế mà là truyền đến từng đạo ba động thần kỳ.
- Cha!
Một tiếng gọi rõ ràng đột nhiên vang lên.
Giọng nữ non nớt để Mục Vân kém chút kích động ném trứng rồng đang cầm trong tay ra ngoài.
- Mẹ nó!
Mục Vân kinh hô một tiếng, nhìn trứng rồng, triệt để ngốc.
Cái quỷ gì!
- Mẹ nó là cái gì? Cha, cha!
Bên trong trứng rồng lần nữa truyền đến giọng nữ non nớt, Mục Vân lại rõ ràng nghe được.
Không sai, giọng nữ non nớt, như là giọng nói của hài nhi.
Trứng rồng, mở miệng nói chuyện, còn gọi hắn là cha.
Đây là cái quỷ gì?
- Khụ khụ... Ta không phải cha ngươi!
Mục Vân ho khan, nói.
- Ô ô... Cha không quan tâm ta, cha không quan tâm ta.
Bên trong trứng rồng lại truyền từng tiếng khóc than, Thất Vũ Thải Điện giờ phút này triệt để nổ bể ra, Mục Vân chỉ cảm thấy, toàn bộ cánh tay mình đều bị tê liệt.
- Không không không, cha muốn ngươi, cha làm sao có thể không cần ngươi chứ.
Nhìn thấy tình hình không đúng, Mục Vân nói:
- Cha chỉ đùa với ngươi một chút, ngươi không nên tức giận.
Vừa nghe lời này, trứng rồng quả nhiên an tĩnh lại.
Thất Vũ Thải Điện hỗn loạn lực lượng cũng dần dần bình tĩnh.
- Cha cha, ta đói!
Đói rồi?
Ta sát, còn không có lột xác, tiểu gia hỏa thế mà biết đói.
- Vậy ngươi ăn cái gì?
- Ta cái gì đều ăn!
Tiếng non nớt cười hì hì nói:
- Đồ vật trên người cha, ta đều ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận