Vô Thượng Thần Đế

Chương 2228: Ngư ông đắc lợi

Vừa dứt lời, bàn tay Mục Vân vung lên, gợn sóng nội kình khiến cho sắc mặt mình tái nhợt, thất tha thất thểu đứng dậy, đi đến cửa vào tầng thứ năm, mở ra cấm chế mình thiết trí.
- Xong rồi!
Hô một cái cho phía dưới, Mục Vân phù phù một tiếng, ngã nhào trên đất, từng ngụm thở hổn hển.
- Được rồi?
Đám người phía dưới nghị luận ầm ĩ lên, gấp không thể chờ lao vùn vụt đi lên.
Mà giờ khắc này, Mục Vân tựa ở cửa vào, một ngụm lại một ngụm thở hổn hển.
- Thật được rồi?
Nhìn ba thanh tiên kiếm an an ổn ổn đứng yên, bốn người Trầm Uyên mừng rỡ không thôi.
Lần này đi, vẻn vẹn là ba thanh tiên kiếm Thánh cấp đã giá trị liên thành, vô cùng trân quý, có giá trị.
Thế nhưng tiếp theo, vấn đề lại đến.
Bốn người bọn họ dẫn đội, thế nhưng chỉ có ba thanh tiên kiếm, làm sao chia?
Trầm Uyên nhìn ba người, mở lời:
- Đầu tiên, nơi này là ta phát hiện, nếu như không phải ta gọi ba vị tới, chỉ sợ ba kiện tiên kiếm Thánh cấp, ba người các ngươi một thanh cũng không chiếm được, cho nên, ta cầm một kiện, không quá phận chứ?
Trầm Uyên nói, muốn đi ra phía trước.
- Chậm đã!
Nhưng ngay tại hiện tại, Mạc Phi lại mở lời:
- Trầm Uyên, lời này của ngươi nói không sai, mà ngươi nói như vậy, vậy ta có thể nói, nếu không phải ta ba người đến, ngươi cũng không thể tiến vào nơi này, ba người chúng ta một người một kiện được rồi.
- Đúng rồi.
Tạ Vân cũng mở lời.
Bốn người hiện tại không còn quan hệ hợp tác, mà là đối lập.
Nhìn nhau, toàn bộ không vừa mắt.
Dù sao cũng là một kiện tiên khí Thánh cấp, ai cũng không nguyện ý từ bỏ.
Tương lai bọn hắn tiến vào Đại La Kim Tiên, một kiện Thánh cấp tiên kiếm, đối bọn hắn mà nói, quan trọng cỡ nào.
- Đã như vậy, vậy các ngươi nói làm sao bây giờ?
Trầm Uyên hối hận chết rồi.
Sớm biết trong này không có nguy hiểm, không nên thông tri ba người đến.
- Nơi này có ba kiện tiên khí Thánh cấp, chúng ta bốn người người, làm sao chia?
Trầm Uyên nhìn ba người.
Mà lúc này, ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không nói một lời.
- Nếu không thế này, bốn người chúng ta rút thăm, ai đạt được thánh cấp tiên kiếm, sẽ thuộc về người đó, còn một người cuối cùng không được, mọi người dùng Kim Dương Đan hoặc Tiên khí đồng giá, góp đủ giá trị bồi thường, thế nào?
- Tạ Vân, ngươi nói đùa cái gì?
Trầm Uyên lần nữa nói:
- Vừa rồi Kim Dương Đan đều cho Mục Vân dùng mở trận pháp, trên người ngươi có bao nhiêu tiên khí Kim cấp? Mười cái? Hay là một trăm kiện? Cho dù một trăm kiện tiên khí Kim cấp, có thể bù đắp được món Thánh cấp tiên kiếm sao?
Vừa nghe lời này, mấy người đều gật đầu.
Thánh cấp Tiên khí hấp dẫn, quá lớn.
Ai cũng sẽ không nguyện ý trao đổi.
Mục Vân hiện tại tựa ở một bên, nhìn bốn người thảo luận, âm thầm bật cười.
Mấy tên này, ai cũng không nguyện ý thua thiệt.
Kết quả sau cùng, chỉ sợ còn đánh một trận mới có thể phán định đến cùng thuộc về ai.
- Ta mặc kệ, dù sao ta nên được một kiện.
Hồ Nghiêm hiện tại tiến lên một bước, vung tay, muốn bắt lấy một thanh tiên kiếm trước người.
Khanh...
Chỉ là bàn tay hắn còn chưa rơi xuống, một thanh trường kiếm đã ngăn cản trước người.
- Hồ Nghiêm, nếu ngươi cầm, vậy ba người chúng ta làm sao bây giờ?
Tạ Vân nói.
- Ta quản các ngươi, tới lui trái phải, nghĩ không ra một biện pháp tốt, còn không bằng ai có thể cướp được, thì sẽ thuộc về người đó.
Vừa dứt lời, Hồ Nghiêm tiến lên, vung tay, chụp vào tiên kiếm.
Mà giờ khắc này, Tạ Vân, Mạc Phi, Trầm Uyên ba người sao lại nhìn, ba thân ảnh bước ra, chụp vào tiên kiếm.
Bốn thân ảnh, quấn quýt lấy nhau, bắt đầu giao thủ.
Phanh phanh tiếng trầm thấp vang vọng tầng thứ năm, hiện tại Mục Vân đã đến tầng thứ tư, khoanh chân ngay tại chỗ.
Sắc mặt khôi phục bình thường, Mục Vân ngồi dưới đất, bắt đầu chuẩn bị, ngưng tụ kim thân thứ tám.
Hiện tại bước vào bát phẩm Kim Tiên, chờ bọn hắn bốn người đánh không sai biệt lắm, mình đi lên thu ba thanh tiên kiếm, quá thích hợp.
Hạ quyết tâm, Mục Vân khoanh chân ngay tại chỗ, ngưng tụ khí tức toàn thân.
Ngưng tụ tầng kim thân thứ tám, ngay khi hắn nuốt Kim Nguyên Bá Long Đan đã có thể tiến hành.
Nhưng vừa rồi không phải thời điểm, hiện tại, mấy người tranh đoạt ba thanh tiên kiếm, với hắn mà nói, ba thanh tiên kiếm, nhất định là của hắn, trước hết để cho bốn người bọn họ chơi một chút cũng không sao.
Trong lòng Mục Vân hạ quyết tâm, bắt đầu tu luyện.
Dần dần, mặt ngoài thân thể của hắn xuất hiện một vệt kim quang, kim quang kia bắt đầu khuếch tán, cho người ta một loại hương vị rất âm trầm.
Nhìn kỹ lại, kim quang mang theo khí tức sắt bén, mặc dù âm u, thế nhưng khí tức lại rất bá đạo.
Đạo kim thân này chính là dùng Kim Nguyên Bá Long Đan cô đọng, hoặc nhiều hoặc ít mang theo long tức, có lợi ích to lớn cho thực lực của Mục Vân đề thăng,.
Mà giờ khắc này, bên trong tầng thứ năm, ba mươi mấy người đã giết thành một đoàn.
Trầm Uyên, Tạ Vân, Mạc Phi, Hồ Nghiêm bốn người, giờ khắc này đã giết đỏ cả mắt.
Giữa lẫn nhau, hận không thể lấy thủ cấp của đối phương.
Theo thời gian tiếp tục trôi qua, mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, giữa lẫn nhau càng thêm cảnh giới.
- Còn có khí lực để tranh đoạt sao?
Trần Uyên hiện tại thở thở ra một hơi, nhìn ba người nói:
- Không còn khí lực tranh đoạt, ba thanh tiên kiếm thuộc về ta.
Vừa dứt lời, Trầm Uyên bước ra.
- Ngươi nghĩ hay lắm.
Hồ Nghiêm lại lần nữa giết ra, khí tức bao phủ toàn thân, một quyền đánh tới tới Trần Uyên.
Mà đổi thành một bên, Mạc Phi nhìn đúng thời cơ, tiến lên, muốn cướp đoạt.
- Mạc Phi, ngươi thật đủ tự tin.
Tạ Vân ngăn Mạc Phi lại, hai người lại lần nữa giao thủ.
Bốn đạo thân ảnh mặc kệ đệ tử khác chết sống, liều mạng đẩy đối phương vào chỗ chết.
Nhưng bốn người đều là bát phẩm Kim Tiên, giữa lẫn nhau, căn bản giết không chết đối phương, từng người đều bị thương, đánh nửa ngày vẫn không có phân ra thắng bại.
Bá...
Nhưng ngay hiện tại, một tiếng xé gió vang lên, ba thanh thánh cấp tiên kiếm nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
- Ai?
Thấy cảnh này, bốn người khẩn trương.
Bọn hắn giống như lão hổ đang tranh đoạt, hiện tại đột nhiên nhảy ra một tên đoạt chiến lợi phẩm của bọn hắn, làm sao có thể nhẫn?
Thấy rõ thân ảnh, bốn người thở ra một hơi.
Chính là Mục Vân.
Nhìn thấy Mục Vân, bọn hắn không lo lắng.
Nếu Mục Vân dám cướp đoạt, bốn người bọn họ vây hắn đánh chết thôi.
- Các vị!
Mục Vân cười nói:
- Ta nhìn các ngươi tranh đoạt cực khổ, dứt khoát để ba thanh tiên kiếm thuộc về Mục Vân ta đi?
Nghe đến lời này, bốn thân ảnh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trên mặt từng người lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Mục Vân gia hỏa này... Đầu óc không có hư mất?
Tiếp theo, Mục Vân thế mà thu hết ba thanh thánh cấp tiên kiếm.
- Mục Vân, ngươi chơi với lửa?
Nhìn Mục Vân, bốn người xông tới.
- Đùa lửa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận