Vô Thượng Thần Đế

Chương 1686: Ta nguyện ý thần phục

Nhìn thấy Kiều Đỉnh Thiên cử động, Mục Vân chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh, lão già này đã triệt để nổi giận.
Hai lục phẩm Địa Tiên, mười ngũ phẩm Địa Tiên, tứ phẩm Địa Tiên nội kiếm các đệ tử, xem ra đám người Kiều Đỉnh Thiên đã triệt để động sát tâm với hắn.
- Tần Thiên Vũ, ngươi chết chắc!
Trong lòng Mục Vân khẽ quát một tiếng, Hắc Dận Kiếm lộ ra.
Đã qua một đoạn thời gian, tăng lên tới cảnh giới tứ phẩm Địa Tiên, Mục Vân chưa có luyện tay chút nào.
Gần đây tu vi đề thăng, kiếm thuật đề thăng, nên lấy ra, hảo hảo thi triển một phen.
Kiếm ra, cả người Mục Vân nhất thời dâng trào khí tức sát phạt.
Mà đổi thành một bên, Kiều Đỉnh Thiên sớm đã áp chế Cốc Phong gắt gao trụ.
Một nhất phẩm Thiên Tiên, một nhị phẩm Thiên Tiên, chênh lệch giữa hai bên không cần nói cũng biết.
Mục Vân hiện tại lạnh lùng nhìn về phía trước, Liễu Đang và Trầm Luân hai người, không phải có thể đối phó đơn giản.
Cảnh giới lục phẩm Địa Tiên, đệ tử Kiếm Trủng.
Bên trong toàn bộ Thiên Kiếm lâu, Kiếm Trủng đệ tử bất quá không đến trăm người, Kiều Đỉnh Thiên lần này thật ddieeud động thành viên tổ chức của mình tới giết hắn.
Liễu Đang, Trầm Luân hai người lao thẳng đến Mục Vân.
Thấy cảnh này, trong mắt Mục Vân lộ ra đầy chiến ý.
Khoảng thời gian này đối phó đám nội kiếm các đệ tử cuồng ngạo tự đại, chưa gặp qua Kiếm Trủng đệ tử bao giờ, nhân số bọn họ mặc dù ít, thế nhưng một mực ra đồn rằng, đây chính là một bộ phận đệ tử hạch tâm được Thiên Kiếm lâu bồi dưỡng.
Mục Vân ngược lại rất muốn nhìn một chút, đệ tử hạch tâm bồi dưỡng đến cùng lợi hại chỗ nào.
Hắc Dận Kiếm tản ra hắc mang nhàn nhạt, Mục Vân lao tới.
Liễu Đang quát khẽ một tiếng nói:
- Mười mấy người các ngươi vây xung quanh, hai người chúng ta đủ để chém giết kẻ này.
- Không sai!
Trầm Luân cũng phụ họa nói:
- Gia hỏa này có rất nhiều ý đồ xấu thế, các ngươi nhìn bốn phía, chớ để hắn chạy.
Hai người một trái một phải, nhìn Mục Vân, trong mắt đầy lạnh lùng.
Nhìn hai người, Mục Vân cười lạnh.
- Long Chi Ngâm!
Thi triển Long Phượng Bá Kiếm Quyết, Mục Vân giết ra, tiếng long ngâm điếc màng nhĩ người.
Tiếng lốp bốp chấn động mặt đất.
Một tiếng long ngâm, xen lẫn trường kiếm Mục Vân công kích, tốc độ nhanh giết ra.
Liễu Đang và Trầm Luân hai người không dám chủ quan, khu kiếm, lao thẳng tới Mục Vân.
Khanh...
Tiếng kiếm vàng vang lên, Mục Vân ngạnh kháng hai người, trong chớp nhoáng lui lại.
Hai người này chính là cảnh giới lục phẩm Địa Tiên, sáu đan hoàn so với bốn đan hoàn như Mục Vân mà nói, thực lực mạnh mẽ, không thể nghi ngờ.
Nhưng thấy cảnh này, Mục Vân lại nhếch miệng cười một tiếng, không để ý.
Đối phương mạnh thì hắn càng mạnh, Mục Vân hắn đâu phải sợ mà lui lại!
- Phượng Chi Thương!
Nhìn thấy Mục Vân thế mà còn không biết chết sống lao thẳng tới hai người, Liễu Đang Trầm Luân quát khẽ một tiếng, trường kiếm tương giao, thiên la địa võng, tiếng lốp bốp vang vọng điếc màng nhĩ người.
- Muốn chết.
Giữa hai người thế mà xuất hiện từng đạo thiểm điện.
Thiểm điện lốp bốp bỗng nhiên vang lên.
Thiên la địa võng, bao phủ Mục Vân.
- Long Phượng Bá Kiếm Trảm.
Mục Vân dù sao cũng lĩnh ngộ kiếm đạo, trong lúc hai người tới gần, thi triển kiếm giới, Liễu Đang chậm một nhịp.
Chỉ là chậm một chút này để Mục Vân hóa giải tình cảnh nguy hiểm của mình.
Thấy cảnh này, Liễu Đang Trầm Luân lui lại.
Bọn hắn không nghĩ tới, Mục Vân thế mà rất khó chơi.
Quả thực đáng ghét!
- Xú tiểu tử, ngươi chớ đắc ý.
Liễu Đang trầm giọng quát:
- Hai người chúng ta còn chưa xuất ra toàn lực, ngươi chờ chịu chết đi!
- Vậy các ngươi ngược lại thi triển ra toàn lực đi.
- Ngươi muốn chết!
Nhìn thấy Mục Vân thế mà còn dám đùa giỡn bọn hắn, hai người giận dữ.
Nhìn nhau một ánh mắt, một trái một phải, lao thẳng tới Mục Vân.
Giờ khắc này, hai người thi triển tiên pháp, kiếm pháp hoàn toàn không giống nhau, càng không chút tương quan.
Mục Vân ngăn cản một người, chú định sẽ bị một người khác công kích.
Thấy cảnh này, Mục Vân nhếch miệng cười một tiếng.
Mặc kệ kết quả như thế nào, hai người kia nhất định là có một người ngỏm củ tỏi.
Trong lòng Mục Vân hạ quyết tâm, chém ra một kiếm.
- Muốn chết!
Nhìn thấy Mục Vân chém về phía mình, Liễu Đang vui sướng.
Chỉ cần hắn ngăn chặn Mục Vân bên này công kích, Trầm Luân chém giết Mục Vân, nhất định không ngại.
Mục Vân chỉ là một tứ phẩm Địa Tiên, kiếm thuật cho dù nghịch thiên, lại có thể thế nào?
Kết quả còn không phải chết khi đối mặt hai người bọn họ.
- A...
Nhưng trong lúc Liễu Đang muốn cuốn lấy Mục Vân, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.
Tiếng kêu thảm thiết rơi xuống, Liễu Đang nhất thời ngẩn ngơ.
Xảy ra chuyện gì?
Liễu Đang không thấy được, đám người vây xung quanh lại nhìn rõ ràng.
Lúc đầu Trầm Luân công kích về phía Mục Vân, thế nhưng đột nhiên, dùng Mục Vân làm nguyên điểm, không gian quanh mình tựa hồ run rẩy quỷ dị.
Mà ngay sau đó, thân thể Trầm Luân xuất hiện từng đường ngấn đầy máu.
Huyết nhục bị cắt bỏ từng khúc, cả người nhất thời thành xương cốt.
Thậm chí theo không gian thay đổi, những xương cốt kia, cũng bị cắt bỏ.
Thống khổ cạo xương, đau thấu tim gan.
Trầm Luân nhất thời không có chút lực lượng chống đỡ, người liền triệt để phế.
Thấy cảnh này, đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trợn mắt hốc mồm.
Tình cảnh như thế thực sự quá khủng bố.
- Trầm Luân!
Liễu Đang giờ phút này lui lại, muốn đi đỡ, thế nhưng cả người Trầm Luân máu thịt be bét, nào có thể đỡ được.
- Chậc chậc... bên trong không gian tiên giới của Kiếm Trủng đệ tử hẳn là có không ít Địa Dương Đan, không ít bảo bối chứ nhỉ.
Bàn tay Mục Vân nâng lên, một chiếc nhẫn xuất hiện trong tay.
- Mục Vân, ngươi muốn chết!
Liễu Đang đỏ mặt.
- Ta muốn chết, ngươi tới giết ta đi.
Nhìn Liễu Đang, Mục Vân lại quát to một tiếng:
- Có thể giết ta, liền giết, không thể giết ta, liền chết!
Mục Vân vừa dứt lời, bước ra một bước, lực lượng toàn thân triệt để bùng nổ.
Giờ khắc này hắn thể hiện ra át chủ bài, xuất kỳ bất ý, chém giết Trầm Luân, hiện tại đâu cần che giấu.
Không Nhận giết ra, từng đạo không gian lợi nhận nhỏ xíu, cảm giác không thể nhận ra bị Mục Vân điều khiển, trở nên càng thêm thần kỳ khó lường.
Thời gian qua đi mấy năm, Mục Vân vận chuyển Không Nhận chỉ có thể nói càng thêm thuần thục.
Nếu không, vừa rồi Trầm Luân cũng không có khả năng không có chút phòng bị mà bị chém giết.
Giờ khắc này, Mục Vân muốn cho những đệ tử này nhìn, nhìn hắn như thế nào một bước chém giết từng người Kiếm Trủng đệ tử mà bọn hắn cho rằng là thiên tài đến hầu như không còn.
Tiếng lốp bốp vang lên, trên trường kiếm Mục Vân nhiễm tiếng nổ tung để người trầm muộn, những tiếng nổ tung kia nghe qua rất cổ quái.
Thế nhưng dù cổ quái ra sao, còn chưa kịp đông đảo đệ tử phản ứng, toàn bộ thân thể Liễu Đang đã không tự chủ được tiến lên, nói đúng ra là bị một cỗ lực lượng khống chế tiến lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận