Vô Thượng Thần Đế

Chương 1524: Bên trên hải đảo (1)

- Thế nhưng khi Bá Thiên, Bá Địa hai huynh đệ động thủ với hắn, tất cả chúng ta lại thành người đứng xem, gia hỏa này đã ghi hận trong lòng.
- Nhưng hắn cũng yêu ghét rõ ràng.
- Bá Thiên Bá Địa hai người nhục nhã hắn, muốn giết hắn, hắn giết hai người, thế nhưng đối đãi với chúng ta là chỉ kéo dài thời gian của chúng ta, tuyệt không triệt để phong kín mười bảy đại điện, lưu lại cho chúng ta một con đường sống, xem như giáo huấn chúng ta.
Nghe đến lời này, Thanh Ngọc Nhi sáng tỏ.
- Bất quá, Mục Vân này thật đúng là đề cao bản thân, Phượng Minh đảng chúng ta làm gì cần dựa vào hắn đi ra ngoài, gia hỏa này tự cho là thông minh thôi!
Thanh Ngọc Nhi nói.
Liễu Nhược Tâm mặc dù tính toán ra tâm tư của Mục Vân, thế nhưng nàng cũng không biết, Mục Vân bởi vì không có trận nhãn thích hợp, để thiết trí tiên trận.
Nếu không, chuyện như lưu lại tai hoạ, hắn mới sẽ không làm như thế để thêm phiền phức sau này đâu.
Nhưng hiện tại thảo luận những chuyện này đã không có bất kỳ ý nghĩa gì.
- Được rồi, chúng ta vẫn nghĩ cách rời đi khỏi đây thôi, không cần chúng ta so đo Mục Vân, Chiến Linh thất hổ thế nhưng chết mất hai người, Bách Thương Thanh, Bách Lý Hề, Ngạo Vô Dục, Tiêu Thống Ngự, La Thiên Hành sẽ không bỏ qua hắn, bọn hắn năm người rất tâm ngoan thủ lạt.
Liễu Nhược Tâm mỉm cười nói:
- Chiến Linh thất hổ, người phụ trách đệ tử Diệp hệ, bảy người này, đều là hạng người thanh danh hiển hách, nếu Mục Vân cũng giết luôn ngũ hổ khác, Chiến Linh đảng trong hàng đệ tử Diệp hệ nhất định sẽ suy thoái.
- Nhưng đến thời điểm đó, Mục Vân sẽ đắc tội Chiến Linh đảng, không cần đảng tụ xuất thủ, vẻn vẹn là hạch tâm đệ tử đã đầy đủ để hắn chết không có chỗ chôn!
- Cho nên, hoặc là, sau khi Mục Vân ra ngoài, chuyện bại lộ, sẽ bị Chiến Linh ngũ hổ giết chết, hoặc chính là chém giết Chiến Linh ngũ hổ, thế nhưng kết quả, sẽ bị hạch tâm đệ tử Chiến Linh đảng giết chết, truy cứu kết quả, tóm lại là trốn không được một lần chết.
- Gia hỏa này, dám âm chúng ta, chết cũng là đáng đời.
Thanh Ngọc Nhi hừ hừ, hoàn toàn không nhớ trước đó chính là Mục Vân trợ giúp nàng thoát hiểm khỏi miệng rắn.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, năm thân ảnh Mục Vân bị dòng nước cuốn lên, rời khỏi cung điện dưới lòng đất, chỉ là, hoàn cảnh không người xuất hiện lại có chút để người cảm thấy tuyệt vọng.
- Hải đảo!
Nhìn địa phương mình đang ở, sắc mặt Lâm Chi Tu sầu khổ.
- Ông trời của ta, chẳng lẽ vẫn là lão quy kia?
Phàm Vô Ngôn thê thảm nói:
- Chẳng lẽ, bọn chúng lại muốn đưa chúng ta đi vào?
Nhìn thấy bốn người giờ khắc này ôm đầu khóc rống, chỉ thiếu chút nữa kêu cha gọi mẹ, Mục Vân lần lượt gõ đầu, cười mắng:
- Các ngươi nhìn nhìn lại, đây là trên thân thể hải quy kia sao?
- Cả hòn đảo này, lớn nhỏ khoảng chừng gần trăm cây số, ngươi gặp qua hải quy lớn như vậy sao?
Cho tới giờ khắc này, bốn người nhìn về phía sau lưng mới thở dài một hơi, từng người đặt mông ngồi trên mặt cát, cảm thán không thôi.
- Cuối cùng vẫn còn sống đi ra.
Phàm Vô Ngôn thở ra một hơi nói:
- Không biết, những tên kia có thể tìm tới lối ra hay không.
- Tốt nhất tìm không thấy.
La Vân khẽ nói:
- Mấy người này, không có một ai là người tốt, chết ở bên trong là tốt nhất.
- Hảo, bây giờ không phải suy nghĩ những chuyện này.
Mục Vân nhìn phương xa, nói:
- Phía trước hẳn là lục địa, chúng ta tạm thời nghỉ ngơi trên hải đảo, khôi phục thực lực, củng cố tu vi, lại tính toán sau.
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, mấy người dõi mắt nhìn lại, mới phát hiện, phía trước quả nhiên là hình dáng từng đường ven biển.
- Tốt!
Mấy thân ảnh, dừng lại.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân tiến vào bên trong hải đảo, xếp bằng ngồi xuống.
Trước mắt, tình cảnh của bọn hắn cũng không khá lắm.
Nhưng chuyện đi đến một bước này, nhường nhịn lùi bước, cũng không phải Mục Vân đủ khả năng làm.
Bá Thiên Bá Địa muốn giết hắn, hắn cũng không thể ngồi chờ người khác tới giết.
- Hiện tại nên như thế nào đây.
Trong lòng Mục Vân bực bội bất an.
Hắn hiện tại căn bản không có một tia cậy vào, nếu bị Chiến Linh đảng ghi tạc trên danh sách tất sát, hắn rất khó bảo hộ an nguy của mấy người Lâm Chi Tu.
Giờ khắc này, Mục Vân lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Chỉ là trước mắt, tựa hồ chỉ có thể đi một bước, nhìn một bước.
Khoanh chân ngồi xuống, lấy ra Phục Long Đỉnh, Mục Vân cũng không có bắt đầu tu luyện, ngược lại bắt đầu luyện chế đan dược.
Cửu Linh Tiên Thể Đan.
Trước mắt, đan dược bực này, có tác dụng rất lớn cho việc đề thăng chu thiên Tiên khí vận chuyển cho bọn hắn.
Nhất là bốn người Lâm Chi Tu, nhất định phải nắm chặt thời gian tăng lên tới tam phẩm Nhân Tiên, vạn nhất xuất hiện vấn đề gì, bọn hắn mới có thể bản sự tự vệ.
Không nói hai lời, Mục Vân bắt đầu chìm đắm bên trong luyện đan.
Mà lúc này, Lâm Chi Tu bốn người cũng tụ tập cùng một chỗ.
- Nhìn tư thế của Mục Vân, tựa hồ lại đang luyện chế Cửu Linh Tiên Thể Đan!
- Lần này, Bá Thiên Bá Địa bị Mục Vân chém giết, Chiến Linh đảng tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Sợ cái gì, chúng ta mấy người nối liền, Chiến Linh thất hổ, cũng không sợ bọn hắn.
- Dĩ nhiên không phải sợ, chỉ là Chiến Linh thất hổ, chúng ta có thể đối mặt, thế nhưng những hạch tâm đệ tử trong môn phái cũng có thành viên Chiến Linh đảng, thậm chí đảng tụ Chiến Linh đảng... Là tồn tại căn bản không phải chúng ta có thể trêu chọc.
Vừa nghe lời này, mấy người trầm mặc.
La Thành cuối cùng nói:
- Bất kể sinh tử, ta đều đi cùng một chỗ với Vân huynh, nếu không, tu tiên còn có giá trị gì.
- Không sai! Tu tiên, ngay cả bản tâm đều tu không thành, cũng không cần tu, Mục huynh nguy nan, cũng là bởi vì cứu chúng ta, giờ khắc này, ta nhất định sẽ không bỏ qua Mục huynh.
Lâm Chi Tu cũng hung hăng gật đầu nói:
- Tốt, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, khó khăn lớn hơn nữa, cũng có thể đối mặt, cho dù là chết...
- Cái gì có chết hay không?
Ngay lúc này, phía sau bốn người đột nhiên vang lên tiếng nói.
Bóng dáng Mục Vân xuất hiện sau lưng bốn người, nhìn bốn người, khẽ cười nói:
- Các ngươi đang nói gì đấy?
- Vân huynh.
- Mục huynh.
Nhìn bốn người, Mục Vân ha ha cười nói:
- Chuyện còn không có nghiêm trọng đến một bước này, các ngươi ngược lại đã làm ra dự tính xấu nhất, yên tâm đi, ta chỉ sợ chuyện nháo không lớn đây, nếu như làm lớn chuyện, ta ngược lại không sợ.
- Ừm?
Nghe thấy Mục Vân nói mà không giải thích được, mấy người đều không rõ.
- Mấy người các ngươi, lo lắng nhiều như vậy, không bằng hảo hảo đề thăng tu vi của mình, nếu như các ngươi bốn người đều tăng lên tới cảnh giới lục phẩm Nhân Tiên, tương lai chúng ta đều là hạch tâm đệ tử, cho dù Thái Tử, cũng không dám công khai muốn giết chúng ta.
- Đáng tiếc thiên phú chúng ta quá yếu...
- Đúng.
- Liên lụy Mục huynh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận