Vô Thượng Thần Đế

Chương 2486: Đế Khí Sư Gia Cát Văn

- Đúng vậy.
Chu Thanh Thanh giải thích:
- Hơn nữa không chỉ cần một kiện Đế cấp tiên khí, mà là ba kiện.
- Ba kiện...
Điều này thực sự là có phần khoa trương.
- Chẳng qua, nói đi cũng phải nói lại, trong các đại tông môn, đều có Đế cấp tiên khí tồn tại, Cửu Nguyên tiên môn các ngươi cũng nên có, dứt khoát mọi người mỗi người ra một món là được.
Mục Vân thản nhiên nói.
- Vân đại sư, ngài quá đơn thuần.
- Nói như thế nào?
- Cửu Nguyên tiên môn chúng ta đúng là có Đế cấp tiên khí tồn tại, nhưng nào nỡ lấy ra.
Chu Thanh Thanh cẩn thận nói:
- Đại bá ta cơ hồ một tấc cũng không rời, xuất ra ba kiện Đế cấp tiên khí, đó không phải muốn lấy mạng đại bá ta, hơn nữa Đế cấp tiên khí của tông môn đều là truyền thừa, ai nỡ lấy ra.
Mục Vân xấu hổ cười, điểm này, hắn ngược lại quên mất.
- Cho nên lần này...
- Cho nên lần này, chúng ta muốn đến trong Cực Loạn thành, không chỉ có Cửu Nguyên tiên môn, còn có các thế lực lớn, đều xuất động nhân mã, đi bái phỏng Gia Cát Văn tiền bối, Gia Cát Văn ba ngàn năm trước đã trở thành Đế khí sư, trong tay hắn khẳng định có Đế cấp tiên khí.
Mục Vân tiếp lời nói:
- Cho nên các ngươi bức cung?
- Đương nhiên là không.
Chu Thanh Thanh lắc đầu nói:
- Chỉ là thỉnh cầu mà thôi, thỉnh cầu Gia Cát Văn đại sư ra tay, giúp chúng ta luyện chế Đế khí, chúng ta cũng không phải tay không bắt sói, mà là sẽ trả thù lao.
- Nếu hắn không muốn thì sao?
- Hẳn là sẽ không....
Chu Thanh Thanh lắc đầu nói:
- Cái này ta cũng không biết.
- Vậy vì sao các ngươi lại lựa chọn động thủ thời gian này?
- Ngươi cũng đừng truyền ra ngoài đó!
Chu Thanh Thanh cẩn thận nói:
- Nghe nói, Gia Cát Văn tiền bối luyện chế có mấy thanh Đế cấp tiên khí, nhưng Đế cấp tiên khí hao tổn tuổi thọ của hắn, cho nên, hiện tại Gia Cát Văn tiền bối đã khí số sắp hết. mấy đại tông môn âm thầm cân nhắc, hạ quyết tâm, mới chuẩn bị bái phỏng Gia Cát Văn tiền bối, nếu không, Gia Cát Văn tiền bối vạn nhất không được, vậy... -
- Lại có việc này?
Nghe được lời này, trái tim Mục Vân không khỏi đập thình thịch.
- Vậy hắn còn có bao nhiêu thọ mệnh?
- Nghe nói không tới trăm năm!
Chu Thanh Thanh cẩn thận nói:
- Có người nói, có thể thấp hơn.
Sắc mặt Mục Vân trong nháy mắt tái nhợt.
Nếu nói, Diệt Thiên Viêm là sư phụ kiếm pháp của hắn, đối đãi hắn như nhi tử.
Mạnh Tử Mặc chính là sư phụ đan pháp của hắn, đối đãi hắn như tri kỷ.
Gia Cát Văn kia chính là sư phụ khí pháp của hắn, một thân thủ đoạn luyện khí này của hắn, đều truyền thừa từ Gia Cát Văn.
Đại danh của Gia Cát Văn, đừng nói ở cực loạn đại địa, cho dù ở cả tiên giới, đều rất nổi tiếng.
Chỉ là vị sư tôn này ngày thường thích thanh tĩnh, chỉ thích luyện khí, cả đời hắn đều vì luyện khí sư có thể đề cao bản thân.
Mục Vân chưa từng thấy qua, có một người như vậy, tựa như xem binh khí mình luyện chế ra như hài tử của mình, thê tử, người nhà của mình.
Cho dù Gia Cát Văn có Tiên khí đế cấp, hắn cũng không muốn lấy ra, để cho những người này mở ra cái gì gọi là bí cảnh.
Chẳng khác nào giết chết gia đình con cái của hắn.
- Chỉ sợ, các ngươi không có khả năng thành công.
Mục Vân lẩm bẩm nói.
Không ai hiểu rõ tính tình Gia Cát Văn hơn hắn.
Hắn giống như một trưởng bối hòa nhã, nhưng khi đàm luận đến luyện khí, Gia Cát Văn giống như một đứa trẻ, hưng phấn thăm dò thế giới mới...
- Cái gì?
- Không có... Không có gì đâu.
Mục Vân lắc đầu, không nói nhiều.
Dựa theo tiểu nha đầu Chu Thanh Thanh nói, lần này, không chỉ Cửu Nguyên tiên môn, Triệu tộc, Linh các, Yêu tộc thậm chí Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đều có người đi.
Vậy lần này, Gia Cát Văn đối mặt như thế nào?
Trong lòng Mục Vân không khỏi có chút lo lắng.
Gia Cát Văn đối đãi yêu thương hắn, không hề thua kém Diệt Thiên Viêm, Mạnh Tử Mặc.
Chẳng qua, hai người càng giống như cũng vừa là thầy vừa là bạn mà thôi.
Mục Vân ngồi trên mặt đất, bắt đầu tính toán.
- Mấy đại tông môn cùng Vực giới khẳng định sẽ không đơn thuần như Chu Thanh Thanh nói, thân thể Văn sư rốt cuộc phát sinh chuyện gì ta không biết, nhưng xem ra cũng không tốt.
- Hắn đối đãi với binh khí giống như với hài tử của mình, sao có thể để cho bọn họ cầm hài tử của mình đi làm thịt.
- Nếu như mấy đại tông môn không thể như nguyện, chỉ sợ. Văn sư gặp khó khăn.
Mục Vân ngồi trên mặt đất, suy nghĩ hồi lâu.
Diệt Thiên Viêm, hắn không bảo vệ tốt, Huyết Kiêu, hắn cũng không bảo vệ tốt, nhưng hiện tại, Gia Cát Văn, không thể xảy ra chuyện.
Bá bá bá......
Đang lúc này, từng tiếng phá không đột nhiên vang lên.
- Thanh muội.
Một tiếng hô to vang lên.
Một nam tử trẻ tuổi cầm đầu nhìn thấy Mục Vân cùng Chu Thanh Thanh hai người, không nói hai lời, rút kiếm ra chém về phía Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân ngẩn ra.
Người này... Có bị bệnh không?
Bàn tay vung lên, ba một tiếng vang lên, kiếm của nam tử trẻ tuổi còn chưa chạm tới Mục Vân, chưởng ấn của Mục Vân đá tát lên mặt hắn.
Phanh một tiếng vang lên, nam thanh niên phun ra một ngụm máu tươi, rơi xuống đất.
Tiếng ầm ĩ vang lên, mấy người còn lại vây quanh Mục Vân.
- Dừng tay.
Chu Thanh Thanh hiện tại vội vàng hét lớn:
- Các ngươi làm gì?
Thanh niên kia giãy dụa đứng dậy, nhìn Mục Vân, hét lớn:
- Mấy người các ngươi bắt tiểu tử này lại, dám bắt cóc Thanh muội, muốn chết!
- Hoắc Tư Viễn, ngươi làm gì?
Chu Thanh Thanh ngăn cản.
Nhưng mấy người kia đã động thủ.
Mục Vân không nói hai lời, bàn tay liên tiếp bắn ra.
Bốp bốp...
Tiếng bạt tay liên tiếp vang lên, mấy thân ảnh nhất thời ngã xuống thành một vòng tròn, mỗi người ôm hai má sưng lên của mình, kêu rên không thôi.
- Hảo tiểu tử, còn dám đánh trả, chờ Chu thúc thúc đến, ngươi chết chắc rồi.
- Hoắc Tư Viễn, ngươi làm gì.
Chu Thanh Thanh phẫn nộ nói:
- Đây là Vân Mộc đại sư, Vân Mộc đại sư cứu ta từ trong miệng Tử Diễm Thiềm Thừ, còn giúp ta giải độc, hỗn đản ngươi.
- A?-.
Nghe được lời này, tên hoắc Tư Viễn kia nhất thời kinh hãi kêu lên:
- Thanh Thanh, hắn giúp ngươi giải độc, giải độc như thế nào? Hắn không phải là...
Tiếng nổ Phanh phanh phanh vang lên, Chu Thanh Thanh gõ một chùy lại một chùy lên trên đầu Hoắc Tư Viễn, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:
- Ngươi là đầu heo phải không, trong đầu đều chứa cái gì thế?
- Thanh nhi.
Chỉ là lúc này, một tiếng hô to vang lên.
Mấy thân ảnh đột nhiên xuất hiện trong sân.
- Phụ thân.
Nghe được tiếng gọi, Chu Thanh Thanh một đường chạy tới, nhào vào trong ngực nam tử trung niên, khóc sướt mướt nói:
- Phụ thân, ta thiếu chút nữa đã không gặp được ngài.
Nghe được lời này, Mục Vân biết người này chính là Chu Nguyên Sơn.
Đệ đệ của Chu Nguyên Thanh, cũng là người đứng thứ hai trong Cửu Nguyên Tiên Môn, thực lực... Sâu không lường được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận