Vô Thượng Thần Đế

Chương 308: Thu Phục (2)

- Nhưng trong một năm này, Địa Sát đường nhất định phải trở thành thế lực của ta vô điều kiện, mọi việc ta nói, các ngươi đều không được làm trái!
Các ngươi!
Chú ý tới từ trong miệng Mục Vân, Lãnh Nguyệt một mặt quyết nhiên nhìn Trần Vũ.
- Vũ nhi, nàng...
- Được rồi, đừng hàm tình mạch mạch, nàng cũng trúng độc, mà ta cũng cho ngươi biết, đây là thiên hỏa chi độc - Tử Liên Yêu Hỏa, cho dù toàn bộ luyện đan sư đứng đầu Thiên Vận đại lục cũng không thể nào chữa khỏi cho các ngươi, chỉ có ta, hiểu chưa?
Nghe thấy lời này, toàn bộ thân thể Lãnh Nguyệt phát run.
Hắn hận!
Phụ thân Lãnh Vô Song cả đời kinh doanh Địa Sát đường, mà bây giờ, Địa Sát đường rốt cục tại trong tay phụ thân, triệt để trở thành thế lực lớn nhất không thể coi thường của Nam Vân Đế Quốc.
Chẳng lẽ, hiện tại phải bị hủy ở trong tay hắn sao?
- Ta chỉ cần thời gian một năm, một năm sau, các ngươi tùy tiện muốn làm gì thì làm, ta sẽ không quản nữa, Địa Sát đường vẫn sẽ trả lại cho các ngươi!
- Làm sao chúng ta tin tưởng ngươi?
Trần Vũ cau mày nói.
- Bởi vì các ngươi không có lựa chọn nào khác!
Mục Vân cười nói:
- Địa Sát đường là phụ thân Lãnh Nguyệt ngươi tự tay thành lập, ta tin tưởng, Lãnh Nguyệt bỏ mình, trong đường nhất định sẽ đại loạn, sau đó nhãn tuyến các phương xếp vào Địa Sát đường sẽ bắt đầu phân giải Địa Sát đường, sau đó Địa Sát đường sẽ đi đến chôn vùi.
- Nghe ta, có thể các ngươi còn có hi vọng, không nghe ta, các ngươi chỉ có một con đường chết, người thông minh đều biết nên làm như thế nào.
Mục Vân lại lần nữa nói:
- Mà với tư cách các ngươi đáp ứng ta, ta sẽ ban thưởng cho các ngươi ba chỗ tốt.
- Ba thứ gì?
- Thứ nhất, giúp các ngươi giải trừ độc tố của Tử Liên Yêu Hỏa, đương nhiên, chỉ là tạm thời, thứ hai, tặng các ngươi hai bộ võ kỹ, thứ ba, tặng các ngươi một trăm cái đầu người!
Hả?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Trần Vũ, Lãnh Nguyệt đều sững sờ.
Bọn hắn sững sờ phải không phải thanh trừ độc tố và võ kỹ, mà là một trăm cái đầu người kia.
- Nếu như các ngươi trở thành thuộc hạ của ta, một trăm cái đầu người, đương nhiên cũng coi là ta thanh trừ hết vì thế lực của mình, ta cũng không hi vọng tiếp nhận một Địa Sát đường khắp nơi đều là lỗ thủng.
Trong phòng, dần dần biến thành trầm muộn.
Sắc mặt Lãnh Nguyệt, cũng dần dần khó coi.
- Ta đồng ý!
Cuối cùng, Trần Vũ mím môi, mở miệng nói.
- Vũ nhi...
- Không có lựa chọn nào khác, không phải sao?
Mục Vân cười nói:
- Nhìn dáng vẻ khổ đại thâm cừu của ngươi kìa, tin tưởng ta, lần này sẽ là quyết định chính xác nhất đời này của các ngươi, mặc dù thủ đoạn của ta ám muội, thế nhưng trước đây cũng là ngươi ám sát, không đúng sao?
Nhìn thấy Lãnh Nguyệt muốn phản kháng, Mục Vân khẽ mỉm cười nói.
- Tốt!
Lãnh Nguyệt nghiêm mặt nói:
- Ta đáp ứng ngươi, trong thời gian một năm, ta nguyện ý nghe theo bất kỳ mệnh lệnh gì của ngươi, đường chủ.
- Đừng đừng đừng, đáp ứng ta đi, ta trước giải độc cho ngươi, ta cũng không hi vọng thuộc hạ của mình, cả ngày bị bệnh!
Mục Vân nói, hai sợi tơ tử sắc từ trong cơ thể hai người rơi ra.
Sau đó, Mục Vân lấy ra một bình đen sì đan dược.
- Trong này có hai hạt... Hắc Tâm Đan! Nhầm... Hắc Hổ Đan, được rồi, vẫn là lấy tên Hắc Tâm Đan đi!
Mục Vân ho khan một tiếng, nói:
- Hai viên Hắc Tâm Đan này, cho hai người các ngươi, mỗi tháng phục dụng một lần, một tháng đến gặp ta lấy thuốc một lần, nhớ lấy.
Cho ra Hắc Tâm Đan, Mục Vân cũng đau lòng một trận.
Hắc Tâm Đan này là hắn đạt được từ trong tay Mục Đỉnh Thiên tại Lôi âm cốc, Tử Viêm Lang vào một nhóm lớn quái thú đều nuốt ăn loại đan dược này mới sống sót được.
Mà hắn cũng chỉ thu thập mấy trăm viên mang ở trên người.
Cũng không phải hắn không muốn thu thập, chỉ là sợ những Tử Viêm Lang kia đều bị chết đói, mới lưu lại rất nhiều.
Lôi âm cốc, hắn nhất định là còn phải trở về, chỉ là, lúc hắn trở về, toàn bộ Nam Vân Đế Quốc sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Hắc Tâm Đan...
Nhìn thấy đan dược đen sì trong tay Mục Vân, Lãnh Nguyệt và Trần Vũ cảm thấy chán ghét muốn vứt bỏ.
Chỉ là, sau khi hai người nuốt đan dược vào, toàn bộ sắc mặt bắt đầu dần dần biến thành chấn kinh.
- Đừng nhìn bề ngoài không tốt, thế nhưng đan dược này, cho ta một trăm vạn linh thạch trung phẩm, ta cũng sẽ không bán, các ngươi kiếm bộn phát, biết không?
Nhìn biểu lộ của hai người, Mục Vân nhếch miệng nói.
- Quyển này là « Nguyệt Thần Quyết », sở tập chi thuật, chính là ám sát chi đạo, uổng ngươi trở thành ám sát đệ nhất nhân của Nam Vân Đế Quốc, thế nhưng thủ đoạn của ngươi trong mắt ta, thật sự rất kém...
- Còn có quyển này, « Phiêu Vũ Chủy Pháp », ta thấy ngươi thiện dùng chủy thủ, lúc cận chiến, tập được chủy pháp, vượt cấp miểu sát, không đáng để nói.
- Đúng, còn có cái này, đây là gian tế ẩn núp trong Địa Sát đường của ngươi tại Nam Vân Đế Quốc, có Cổ gia, có Lâm gia, có Tiêu gia, lớn nhỏ không dưới trăm vị, chính các ngươi xem mà xử lý đi, muốn chém giết muốn róc thịt, ta mặc kệ, nhưng ta cần trong Địa Sát đường sẽ không xuất hiện vấn đề!
Nhìn đan dược, võ kỹ và danh sách, hai người Lãnh Nguyệt và Trần Vũ choáng váng một trận.
- Một chút cuối cùng, hiện tại Địa Sát đường hay là của các ngươi, ta xem như... Đại hắc thủ phía sau màn, hiểu chưa?
- Hiểu rõ!
Vừa dứt lời, Mục Vân đứng dậy rời khỏi.
- Quan hệ giữa ngươi và Mục Vân là như thế nào?
Chỉ là, Mục Vân vừa rồi chuyển thân, Lãnh Nguyệt đột nhiên mở miệng nói.
- Ha ha...
Nghe thấy lời này, Mục Vân ngẩn người, nói:
- Không nên hỏi, không thể hỏi!
Vừa dứt lời, Mục Vân quay người rời khỏi.
- Người này người mang thiên hỏa, hạ thủ quả quyết, thực lực bản thân cũng không dưới ngươi và ta, mà hắn vẫn chưa tới cảnh giới Thông Thần, Tử Mộc ơi là Tử Mộc, rốt cuộc ngươi là ai?
Nhìn Mục Vân rời khỏi, Lãnh Nguyệt cau mày nói.
- Thiên hỏa chính là thế gian hiếm thấy, nghe nói trong Lôi âm cốc chứa thiên hỏa, mà Lôi âm cốc chỉ có hai người triệt để tiến vào trong, chính là Mục Đỉnh Thiên và Mục Vân, chẳng lẽ là... Mục Vân?
- Không thể nào!
Trần Vũ phản bác:
- Mặc dù Mục Vân nhạy bén, thế nhưng làm người phách lối, căn bản không quen ẩn nấp bản thân, nếu là hắn, chỉ sợ sớm đã đánh thẳng vào Lục Ảnh huyết tông và tam đại gia tộc, báo thù rửa hận, đâu còn sẽ...
- Thế sự không có gì là tuyệt đối! Cho dù người này không phải Mục Vân thì cũng có quan hệ với Mục Vân.
- Vậy người trên danh sách này?
- Xử lý toàn bộ, Nguyệt Thần Quyết, Phiêu Vũ Chủy Pháp, Vũ nhi, hảo hảo lĩnh hội môn võ kỹ này, nói không chừng sẽ là đại cơ duyên.
- Ta hiểu rõ.
Lãnh Nguyệt nhìn cửa vào, đột nhiên cười nói:
- Người này tâm cơ trầm trọng, hình như đang mưu đồ một chuyện rất lớn, ta ngược lại muốn xem thử hắn đến cùng muốn làm chuyện lớn gì!
Dù sao trẻ tuổi nóng tính, Lãnh Nguyệt đối mặt Tử Mộc, trong lòng đương nhiên vẫn không phục.
Thời gian một năm, hắn còn không tin, Tử Mộc này có thể trong thời gian một năm, khuấy động toàn bộ Nam Vân thành phong vân biến ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận