Vô Thượng Thần Đế

Chương 1869: Kiều Đỉnh Thiên nổi giận (1)

Có huyết mạch nhất đạo của hắn gia trì hạ, Cửu U Chỉ đã đến viên mãn, triệt để ngưng tụ ra chín đạo lực lượng.
Phốc phốc...
Trong chớp nhoáng, chín đạo chỉ ấn xuyên không mà đi, lốp bốp, đập nện vào thân thể Lôi Viễn Sơn.
Huyết động nổi trội, thân thể Lôi Viễn Sơn bị xuyên thủng.
Phù phù một tiếng ngã xuống đất, Lôi Viễn Sơn triệt để bỏ mình.
Vung tay, chín đạo chỉ ấn, Lôi Viễn Sơn bỏ mình.
Một màn này, khiến cho đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, đệ tử Sơn Hải môn tại chỗ, triệt để ngốc.
Đây là thực lực gì?
- Đệ tử Nhất Diệp kiếm phái nghe lệnh, Sơn Hải môn tùy ý xâm phạm Nhất Diệp kiếm phái ta, toàn bộ giết không tha! Người lập công, thưởng... Nhân giai tiên đan, địa giai tiên đan, thiên giai tiên đan.
Mục Vân vừa dứt lời, giống như mang theo ma lực to lớn, hết thảy đệ tử Nhất Diệp kiếm phái gầm thét, đi theo sau lưng huyết vệ, xung phong ra ngoài.
Thấy cảnh này, ba người Lục Thanh Tùng chỉ cảm thấy xưa đâu bằng nay.
Lúc trước Mục Vân kém chút bị bọn hắn chế tài, nếu không phải Cốc Phong, Mục Vân sớm đã bỏ mình.
Nhưng bây giờ Mục Vân lại nắm giữ thủ đoạn cùng thực lực phất tay đã có thể chém giết bọn hắn.
Thiên Thánh tư chất, danh bất hư truyền.
- Đại Phái chủ!
Nhìn thấy Mục Vân, ba vị trưởng lão chắp tay chào.
- Ừm, ba vị trưởng lão vất vả!
Mục Vân nhẹ gật đầu, nói:
- Lần này, không chỉ là Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, Tẩy Kiếm các, Tinh Nguyệt kiếm phủ, Cửu Trọng môn, Thông Thiên kiếm tông, đều bị công kích, làm phiền ba vị trưởng lão mang theo tinh anh bên trong môn, cùng với ba trăm huyết vệ của ta tiến đến giải vây.
- Vâng!
Ba người Lục Thanh Tùng tự nhiên lĩnh mệnh.
- Đúng rồi, Phái chủ ở đâu?
- Phái chủ nàng... Đã rời đi, khi đại Phái chủ ngươi tiến vào Kim Tiên di chỉ liền rời đi, nói không cần đi tìm nàng, ngày sau Nhất Diệp kiếm phái do ngươi định đoạt.
- Đi rồi? Đi nơi nào?
- Chúng ta không biết.
Nghe đến lời này, Mục Vân có chút ngoài ý muốn.
Diệp Cô Tuyết thế mà rời đi, thật khiến người ta nhìn không thấu.
- Hảo, các ngươi đi trước giải vây, thuận tiện bảo môn chủ bốn đại tông môn xong chuyện đến Thiên Kiếm lâu gặp ta.
- Tuân mệnh!
Lục Thanh Tùng nghe Mục Vân nói vậy, lần nữa mở lời:
- Mục Phái chủ, nếu như tông chủ bốn đại tông môn không nguyện ý...
- Không nguyện ý? Vậy thì trói tới!
- Hiểu rõ.
Vừa dứt lời, ba vị trưởng lão rời đi.
Mục Vân chỉ để lại Lạc Thiên Hành ở bên người, ba trăm huyết vệ, chia ba đội, đi theo tam đại trưởng lão, chia ra chạy tới bốn đại tông môn.
- Mấy năm không thấy, thực lực nổi bật.
Cốc Phong nhìn Mục Vân, cũng không là ánh mắt đối đãi tiểu bối như trước kia.
- May mắn mà thôi.
Mục Vân lại từ chối:
- Ta muốn biết, mấy năm qua, Lệ Sinh Phong, Hàn Doãn, Đồng Yêu ba vị Ngục Vương, có từng đi tìm ngươi?-
- Không có!
Cốc Phong lắc đầu nói:
- Ba vị Ngục Vương có chuyện bọn hắn cần phải làm, ta chỗ nào có thể hỏi.
- Ừm.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, đến bây giờ Mục Vân cũng không có tìm tòi nghiên cứu ra cái gì, dứt khoát mặc kệ.
Chỉ là ba vị Ngục Vương, kéo thời gian càng dài, chỉ sợ ba người càng hoài nghi mình.
Quan trọng nhất, hắn hiện tại biết, toàn bộ Kiếm Vực, phàm thiết, thanh đồng, bạch ngân, hoàng kim bốn đẳng cấp, giữa lẫn nhau có bao nhiêu chênh lệch.
Lần trước ba vị Ngục Vương nói rõ với mình, hắn hiện tại càng thêm biết, Bích Lạc hoàng tuyền tông khủng bố.
Lệ Sinh Phong trước kia nói, ba vị Ngục Vương của bọn hắn, chỉ là Ngục Vương cấp thấp nhất.
Xếp hạng vì mười sáu, mười bảy, mười tám.
Mà Ngục Vương phía trên bọn hắn, thực lực và thủ hạ, đều cường đại hơn bọn hắn một cấp độ.
Đại Ngục Vương mạnh nhất để bọn hắn cảm giác sợ hãi.
Có thể để cho bọn hắn cảm giác sợ hãi, vậy ít nhất là Chân Tiên, thậm chí là Kim Tiên.
Mà tông chủ bọn hắn thì là người để Đại Ngục Vương đều vô cùng sợ hãi, vậy có thể là Kim Tiên, thậm chí là... Tiên Vương.
Hiện tại, Mục Vân đại khái có thể đoán được, Bích Lạc hoàng tuyền tông, vô cùng có khả năng nắm giữ thực lực cùng nội tình của Hoàng Kim cấp thế lực.
Chỉ là vì cái gì ẩn nhẫn vạn năm, lại không ai được biết.
Nhưng điểm này cũng không tiện điều tra.
Từ miệng Cốc Phong, cho dù hắn gieo xuống Sinh Tử Ám Ấn, cũng không nguyện ý trả lời những chuyện này, có thể nghĩ, Bích Lạc hoàng tuyền tông giống như như thùng sắt.
- Thôi, trước mặc kệ!
Mục Vân khua tay nói:
- Ngươi cùng ta tới trước Thiên Kiếm lâu, ta xem chừng, hiện tại Thiên Kiếm lâu sắp chống đỡ không nổi.
- Ừm!
Hai thân ảnh, lao vùn vụt rời đi.
Nhất Diệp kiếm phái có hai tòa đại trận hắn thiết trí, trừ phi Huyền Tiên xuất hiện, nếu không không có khả năng phá vỡ, hắn cũng không lo lắng an nguy của đại bản doanh.
Mà lúc này hiện tại bên trong Thiên Kiếm lâu, đúng là lửa cháy đến nơi.
Đại trận sơn môn đã tràn ngập nguy hiểm.
- Kiều Đỉnh Thiên, không phải ngươi nói Mục Vân tất sẽ đến cứu trợ sao? Hiện tại người đâu?
Lạc Hải nhìn Kiều Đỉnh Thiên, sợ hãi nói.
Kiều Đỉnh Thiên thế nhưng là ngũ phẩm Thiên Tiên, mấy người bọn họ, đều là tam phẩm, nhị phẩm Thiên Tiên, nếu bị trưởng lão Hợp Hoan cốc cùng Vạn Độc tông hai đại tông môn vây bắt, vậy thời sẽ sống không bằng chết.
Kiều Đỉnh Thiên chạy trốn được, bọn hắn không thể chạy thoát.
- Gấp gáp cái gì?
Kiều Đỉnh Thiên quát:
- Mục Vân sẽ không từ bỏ chúng ta, bốn người các ngươi tốt xấu gì cũng là tứ đại trưởng lão Thiên Kiếm lâu, điểm ấy phách lực cũng không có?
Nhìn bốn người, Kiều Đỉnh Thiên khinh bỉ.
Lúc trước hắn thế nào không có phát hiện bọn gia hỏa này là hạng người khiếp nhược.
- Kiều Đỉnh Thiên, ngươi là ngũ phẩm Thiên Tiên, Vạn Thiên Dụ và Lạc Hà hai người liên thủ giết ngươi cũng khó khăn, ngươi muốn chạy, lúc nào đều có thể chạy, nhưng nếu như bọn hắn đánh vào, chúng ta...
Đại trưởng lão Lạc Hải lo lắng nói.
- Kiều Đỉnh Thiên ta tuyệt đối sẽ không chạy.
Kiều Đỉnh Thiên bực tức nói:
- Các ngươi đừng quên, những năm gần đây là Thiên Kiếm lâu cho các ngươi địa phương sống sót, nếu không phải tài nguyên của Thiên Kiếm lâu, các ngươi hiện tại có thể đến một bước này?
- Chúng ta tự nhiên biết.
Tứ trưởng lão Thân Đồ hậm hực nói:
- Nhưng Thiên Kiếm lâu tao ngộ tai hoạ ngập đầu, nếu như chúng ta không cách nào chống cự, lưu lại nơi này cũng chịu chết, chẳng bằng rời đi trước, đợi đến Lâu chủ trở về, lại tính toán sau.
- Ngươi...
Kiều Đỉnh Thiên quát to một tiếng, nói:
- Nếu ngươi muốn rời đi, cứ việc rời đi, nhưng cảnh cáo trước, hiện tại lâm trận lùi bước, hi vọng các ngươi có thể tìm tới nơi tốt để ẩn thân, nếu không, Mục Vân sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
- Hừ, Kiều Đỉnh Thiên, ngươi đừng tưởng rằng ngươi đến ngũ phẩm Thiên Tiên thì có thể uy hiếp chúng ta, Tần Thiên Vũ cùng Phong Nhược Tình sao lại chết trong tay Mục Vân?
Ngũ trưởng lão Ứng Thiên Hùng hừ lạnh nói:
- Mục Vân mới là cảnh giới gì? Cho dù Thiên Thánh tư chất, cũng không có khả năng ngắn ngủi mấy năm lại vượt qua hai người Tần Thiên Vũ cùng Phong Nhược Tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận