Vô Thượng Thần Đế

Chương 907: Cửu Nguyên Huyết Luân (2)

Quát một tiếng lớn, cửu sắc nguyên cầu bên người Mục Vân trong khoảnh khắc ánh sáng đại thịnh, Kim lực lượng, Thổ lực lượng, Thủy lực lượng từng một trong chín loại lực lượng lúc này liền thành một khối.
Chín khỏa nguyên cầu nhất thời quay xung quanh huyết luân, phanh phanh phanh như tiếng gõ cửa va chạm vang lên, chín khỏa nguyên cầu lúc này ầm vang khảm nạm tiến vào bên trong huyết luân.
Huyết luân to lớn, Cửu nguyên cầu bộc phát xung quanh, ngưng tụ một thể.
Hình thành một công kích mới - Cửu Nguyên Huyết Luân!
- Giết!
- Giết!
Cơ hồ là nhất thời, hai thân ảnh, trong chốc lát xông vào nhau.
Toàn thân Cổ Phi Dương sôi trào máu tươi, đấu chí sục sôi, hắn không nghĩ tới, Mục Vân thế mà còn có loại thủ đoạn này, tự sáng tạo võ kỹ?
Lợi hại!
Thế nhưng càng dạng này, giết nhau mới có ý tứ!
Trong chốc lát, hai thân ảnh, một người như tiên nhân, đáp xuống, mà đổi thành một người lại là như là Huyết Tu La của Địa Ngục, lòng mang chính khí, ngạo nghễ không sợ.
Oanh...
Ầm ầm...
Trong chốc lát, hai tiếng oanh minh đồng thời vang lên, mãnh liệt va chạm quả thực mạnh hơn trong quyết chiến của Sinh Tử cảnh.
Kịch liệt va chạm trong lúc nhất thời ngưng tụ ánh mắt mọi người.
Ai thắng ai bại, ngay tại cử động lần này.
- Ha ha... Ha ha...
Giữa không trung, một tiếng cười to tùy tiện vang lên.
Cổ Phi Dương!
Tiếng cười to để màng nhĩ người ta đau nhức chính là truyền ra từ trong miệng Cổ Phi Dương.
- Mục Vân, ngươi cuối cùng không phải đối thủ của ta!
Tiếng cười to vừa dứt, Cổ Phi Dương đắc ý nhìn về phía đại điện bên dưới, nơi đó, một thân ảnh rơi vào mặt đất, người hãm vào cầu thang, khung xương toàn thân như bị tán, máu tươi chảy đầm đìa.
- Ngươi không cảm giác mình quá tự tin sao?
Trong khoảnh khắc, Mục Vân lại giãy dụa lấy đứng dậy, nhìn Cổ Phi Dương.
- Công kích của ngươi, đến đây kết thúc, thế nhưng công kích của ta, vẫn chưa xong.
Một câu vừa dứt, thân thể Mục Vân thẳng tắp, ngạo nghễ đứng thẳng.
- Bạo!
Hai tay hợp nhất sinh ra một đạo niệm lực.
Một đạo niệm lực quấn quanh lấy Cổ Phi Dương, trong chốc lát, bên người Cổ Phi Dương, cửu sắc nguyên cầu lúc đầu bởi vì bạo tạc mà vỡ vụn lúc này thế mà lại lần nữa ngưng tụ.
Lần này ngưng tụ lại mang theo lực oanh kích mãnh liệt.
- Không!
Nhìn thấy cửu sắc nguyên cầu thế mà bao phủ thân thể mình, Cổ Phi Dương hét lớn một tiếng.
- Lão tổ tông, cứu ta!
- Muộn rồi!
Tiếng nói vừa dứt, Mục Vân lại nhếch miệng cười.
Oanh!
Trong khoảnh khắc, tiếng oanh minh chấn động toàn bộ Lạc Hồn đảo run rẩy.
Một trận bạo tạc, kinh thiên địa.
Thế nhưng một màn này lại khóc quỷ thần sầu.
Cổ Phi Dương, chết rồi.
Trước đó, Mục Vân có thể tuỳ tiện chém giết Cực Thánh Tử Cực gia khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Vậy bây giờ, Mục Vân chém giết Cổ Phi Dương, quả thực khó có thể tin.
Cổ Phi Dương, chính là đệ nhất thiên tài Cổ gia, càng là đệ nhất thiên tài Huyền Không sơn.
Người như thế đều chết trong tay Mục Vân.
Quan trọng nhất là, Mục Vân vẻn vẹn chỉ là Vũ Tiên cảnh bát trọng, lĩnh ngộ không gian pháp tắc mà thôi.
Trước mắt xem ra, chỉ có cường giả Sinh Tử cảnh mới có thể đánh giết Mục Vân.
- Phi Dương!
Thấy cảnh này, trái tim Cổ Vũ Luân cơ hồ bị phá nát.
Cổ Phi Dương có thể nói là tồn tại có khả năng nhất trở thành Thiên Chủ tương lai bên trong Huyền Không sơn.
Sau khi Huyền Vô Tâm, Bạch Tuyệt, Cực Thánh Tử bỏ mình, hắn không có bất kỳ đối thủ cạnh tranh nào.
Nhưng bây giờ, cũng chết!
Tim Cổ Vũ Luân như bị đao cắt.
- Trưởng lão Huyền Không sơn nghe lệnh, không tiếc bất cứ giá nào, tru sát Mục Vân, lập tức, lập tức!
Cổ Vũ Luân bên trong tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn, bình thường xuất hiện không nhiều, ôn tồn lễ độ, giờ phút này thì sắc mặt dữ tợn.
Ai cũng biết, vị hộ pháp Huyền Không sơn này triệt để nổi giận.
Cổ Vũ Luân phát tiết toàn bộ tức giận lên trên người đối thủ của mình.
Tiếng bá bá bá vang lên, lần lượt từng thân ảnh bỏ qua đối thủ một bên, phóng tới Mục Vân.
Lúc đầu, Huyền Không sơn liên hợp võ giả các đại thế lực, nhiều hơn thành viên Huyết Minh, mặc dù tăng thêm bảy mươi hai hòn đảo, thế nhưng lục đại thế lực vẫn chiếm thượng phong.
Mà giờ khắc này, nghe được Cổ Vũ Luân mệnh lệnh, bọn hắn nào còn dám lười biếng.
Chỉ một thoáng, khoảng chừng mười mấy tên trưởng lão Vũ Tiên cảnh cửu trọng, thập trọng cảnh giới phóng tới Mục Vân.
Thời khắc này Mục Vân vừa giao chiến với Cổ Phi Dương, có thể nói hao phí quá nhiều lực lượng cùng tinh huyết, hiện tại rất mệt mỏi.
Thế nhưng lúc này, căn bản không phải thời điểm hắn có thể nghỉ ngơi.
Một hơi nuốt vào ba viên Hư Tiên đan, khí tức toàn thân trên dưới Mục Vân tăng vọt.
Hiện tại, có thể chiến một trận.
Tiếng bá bá bá không ngừng vang lên, càng ngày càng nhiều người không quản người Huyết Minh ngăn cản, lao thẳng tới Mục Vân.
Lúc này, tất cả mọi người thấy rõ, Mục Vân mới là hạch tâm của đám người.
Chém giết Mục Vân, liên minh sẽ triệt để phá diệt.
Bọn hắn hiểu rõ, Mục Vân lại làm sao không rõ?
Ba viên Hư Tiên đan vào trong bụng, Mục Vân không kịp cẩn thận cảm ngộ, Khổ Tình Kiếm lần nữa xuất hiện trong tay.
Cùng lúc đó, trong tay hắn, lại xuất hiện một thanh kiếm khác.
Hư Tiên khí!
Hai thanh Hư Tiên khí trong tay Mục Vân, thời khắc này Mục Vân, trên người nhuốm máu, như hóa thành Tu La tận thế.
- Giết!
Sợ?
Mục Vân xưa nay không biết sợ là gì!
Hắn cho tới nay đều tùy tâm sở dục.
Hắn cũng biết, đây cũng là nguyên nhân tạo thành cục diện mình bây giờ.
Nhất thời ẩn nhẫn sẽ tốt hơn để thực hiện khát vọng.
Thế nhưng Mục Vân cũng biết, mang việc, hắn nhìn thấy, hắn kinh lịch, căn bản không thể chịu đựng được.
Khi người khác giết huynh đệ ngươi, bức bách tính mệnh bản thân, còn muốn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, miễn cưỡng vui cười, vậy còn không chết cho rồi.
Như thế nào là võ đạo?
Võ đạo Mục Vân chính là tùy tâm sở dục.
Càng ngày càng nhiều người tụ tập đến quanh người Mục Vân, thế nhưng những trưởng lão, võ giả Vũ Tiên cảnh bát trọng, cửu trọng cảnh giới giờ phút này căn bản không có cách dựa vào lực lượng không gian cùng lực lượng thời gian khống chế Mục Vân.
Sau khi Mục Vân long hóa, triệt để dung nhập long nhãn vào bên trong thân thể mình, trừ phi là võ giả Sinh Tử cảnh, nếu không, những người khác muốn khống chế hắn, khó như lên trời.
Nhìn thấy hơn mười người vây giết tới xung quanh, trong mắt Mục Vân mang theo một tia đùa cợt.
- Huyền Không sơn, đáng chết, hôm nay, dù ta chết ở chỗ này, Huyền Không sơn sẽ muốn hủy diệt.
Mục Vân cười lạnh một tiếng, song kiếm trong tay, giết ra.
Lần này, Mục Vân tuyệt không chủ quan, hắn tránh đi những trưởng lão cảnh giới thập trọng, chuyên môn chọn lựa trưởng lão, võ giả bát trọng cửu trọng hạ thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận