Vô Thượng Thần Đế

Chương 3110: Đồ Ma Sơn

- Thần Châu đại địa, không hổ là nơi tập trung quyền lợi của thần giới, thần lực phong phú hơn các địa vực khác, võ giả ở chỗ này trưởng thành, nền tảng còn cao hơn so với địa vực khác, hơn nữa tài nguyên tu luyện tập trung lại...
Trong lòng Mục Vân sáng sủa.
Chẳng qua, đây cũng là con đường tu luyện của võ giả, đấu cùng thiên địa, đấu cùng người, mỗi một vị cường giả sinh ra, đều là biển máu núi xương chồng chất.
Hả?
Đúng lúc này, Mục Vân lại cảm giác được bên ngoài từng đạo khí tức cường hoành, phiêu phù mà đến.
Có người đến.
Vẻ mặt Mục Vân căng thẳng, nhìn về phía trước.
Nhiều hơn một người.
Hiện tại muốn đi ra từ lối ra, hiển nhiên không có khả năng.
Mục Vân xoay người nhìn sâu vào trong, đành phải tiếp tục đi tới.
Xuyên qua một đám động phủ, nhưng không bao lâu sau, phía trước đột nhiên xuất hiện một vách tường bóng loáng, chặn đường đi của Mục Vân.
Trên vách tường bóng loáng, hiện tại điêu khắc một con Cự Ma Viên Tinh sống động như thật. Cự Ma Viên Tinh, thể hình cao tới trăm thước, toàn thân cao thấp, cơ bắp nhô lên, mặt mũi khủng bố.
Chỉ cần khắc trên vách đá, đã khủng bố không thôi.
Hơn nữa Cự Ma Viên Viên, chính là thất giai thần thú.
Cự Ma Viên Tuyền trưởng thành, thậm chí có thể sánh ngang với cảnh giới thất phách Thần Hoàng đỉnh cấp.
- Cũng may là giả.
Mục Vân hiện tại, trong lòng thở dài một hơi.
Nhưng bước chân bên ngoài lại càng ngày càng gần.
- Xem ra, chỉ có một trận chiến.
Nhìn về phía trước, Mục Vân nhẹ nhàng nắm chặt Nhất Diệp Kiếm.
Tí tách... Nhưng đúng lúc này, tiếng tích tắc vang lên, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một giọt nước ố vàng.
Giọt nước ố vàng kia, hiện tại mang theo mùi tanh hôi, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nóng bỏng, nhỏ xuống mặt đất, tiếng rầm rầm vang lên, ăn mòn mặt đất.
- Cái gì quỷ quái gì?
Mục Vân hiện tại ngẩng đầu, lại nhìn thấy một cái miệng máu đỏ tươi, hiện tại đối diện với mình, một đôi mắt tròn vo, mang theo hương vị đánh giá, nhìn chằm chằm mình.
Cự Ma Viên Tinh, tỉnh rồi.
- Mẹ kiếp!
Một tiếng kinh hô, Mục Vân thiếu chút nữa ngã ngồi trên mặt đất.
Đây chính là thất giai thần thú Cự Ma Viên Tinh, sánh ngang với cường giả Thần Hoàng cảnh, lực lượng toàn thân thẩm thấu từ trên xuống dưới, cường hoành khiến người ta giận sôi.
Cơ hồ là trong nháy mắt, Mục Vân làm sao còn quản được bên ngoài động phủ rốt cuộc là ai, người tới có cường đại hơn nữa, cũng không cường đại như con Cự Ma Viên Tinh này.
Gầm gừ.
Một tiếng quát điếc điếc vang lên, toàn thân Cự Ma Viên Tinh hiện tại nhất thời xù lông, tiến lên, đá trong động phủ, rầm rầm rơi xuống.
Ngay cả mặt đất lúc này cũng run rẩy.
- Tiếng gì?
Mà hiện tại, trong thủy liêm động, trong một động phủ, Huyễn Trần, Huyễn Vũ mang theo đám người Tà Phong Lẫm, từ từ đi tới.
- Cẩn thận một chút.
Huyễn Trần nhíu mày.
Hắn chính là nhất phách Thần Hoàng cảnh, trong thí luyện đệ tử, có thể nói là tồn tại đỉnh cấp.
Nhưng hiện tại, một tiếng quát lớn vang lên, quả thật làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ bất an.
- Huyễn Trần thiếu chủ, mgài nhìn.
Đang lúc này, một tiếng kinh hô vang lên.
Chỉ thấy bên trong một tòa động phủ phía trước, thi thể Ngũ Thanh Tư, hiện tại thảm không đành lòng, hóa thành thịt vụn, máu tanh đầm đìa.
Làm sao có thể phân biệt được là một người.
- Phế vật.
Huyễn Trần hiện tại cực kỳ tức giận.
Hỏa Thông Diễm chết thì thôi, nhìn thấy Mục Vân cảnh giới cửu nguyên Thần Quân, Hỏa Thông Diễm muốn chém giết, điều này không có gì đáng trách.
Nhưng bây giờ, hắn rõ ràng hạ lệnh, không thể đuổi giết Mục Vân.
Ngũ Thanh Tư vẫn không nghe.
Chết rồi, quả thực đáng đời.
- Thiếu chủ, làm sao có thể tốt?
- Mọi người cẩn thận một chút, Thần Vương ở phía trước, Thần Quân ở phía sau, ta đánh đầu trận, Mục Vân mặc dù là cảnh giới cửu nguyên Thần Quân, nhưng người này có chút quỷ dị, quen biết Chiêm công chúa, nhất định có vài phần thủ đoạn!
Huyễn Trần cũng không phải là hạng người kiêu ngạo, hiện tại hắn rất coi trọng Mục Vân.
Phải...
Mà lúc này, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Bên trong động phủ phía trước, một đạo thân ảnh hiện tại đột nhiên xuất hiện.
- Tránh ra.
Mục Vân hiện tại không nói hai lời, một kiếm giết ra.
- Phá Bại Lục Trùng Kiếm.
Một kiếm vung ra, kiếm khí gào thét, toàn bộ mặt đất đều bị nhấc lên một trận cuồng phong bạo vũ.
Sáu đạo kiếm khí hiện tại gào thét mà tới, trong nháy mắt này, Mục Vân thi triển đỉnh cấp kiếm hồn, hơn nữa còn là thức thứ tám củ Ngọc Thanh Cửu Thiên kiếm quyết - Phá Bại Lục Trùng Kiếm, có thể nói uy lực đạt tới cực hạn.
Cho dù là Huyễn Trần, giờ khắc này cũng không thể không tránh mũi nhọn.
Mục Vân bắt lấy khe hở này, xuyên qua mọi người, chỉ trong nháy mắt, thân ảnh Mục Vân đã biến mất trong mắt mọi người.
Nhưng Mục Vân hiển nhiên không có hảo tâm như vậy.
Muốn chạy, cũng muốn những người này, giúp hắn ngăn cản Cự Ma Viên Tinh.
- Ngọc Thanh Cửu Thiên Sát.
Một thức bá đạo nhất của Ngọc Thanh Cửu Thiên kiếm quyết, hiện tại thi triển ra, trường kiếm giết ra, chín đạo kiếm khí, hiện tại bao trùm, mỗi một đạo kiếm khí đều bày ra xu thế cường đại, triệt để bạo ngược ra.
Ầm...
Nhất thời, động phủ sụp đổ, cự thạch rơi xuống.
Liên tiếp sụp đổ, lần lượt truyền ra.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân thở ra một hơi.
Hắn tự nhiên là biết, những sụp đổ này cũng không có khả năng vây chết mấy người Huyễn Trần, Huyễn Vũ.
Nhưng Cự Ma Viên Tinh kia sắp tới rồi, nhìn thấy những người này, còn không phát cuồng?
Đủ Huyễn Trần bọn họ uống một bình.
Bảo đảm Cự Ma Viên Tinh chính là cps thực lực thất phách Thần Hoàng, đám người Huyễn Trần, chỉ sợ sẽ chết ở bên trong.
Vừa nghĩ tới đây, Mục Vân ha ha cười to, sóng âm truyền ra, nói:
- Huyễn Trần công tử, Huyễn Vũ tiểu thư, nói vậy hai vị chính là thiên chi kiêu tử đỉnh cấp của Huyễn Ảnh tông, đều là Thần Hoàng cảnh, Cự Ma Viên Tinh kia, hẳn là không làm gì được hai vị, ta sẽ không phụng bồi.
Cách đá vụn rơi xuống, mấy người Huyễn Trần nghe được lời này, phẫn hận ở trong ngực.
- Mục Vân.
Huyễn Trần hiện tại sắc mặt âm trầm, giơ tay lên một chưởng, đánh ra.
Tiếng ầm ầm vang lên, những khối đá này hiện tại tất cả đều biến thành bột mịn, không cần mấy quyền, hắn đã có thể phá vỡ tảng đá rơi xuống.
- Ngươi phá? Ngươi phá, ta chặn.
Mục Vân nhe răng cười một tiếng, trường kiếm rút ra, Ngọc Thanh Cửu Thiên kiếm quyết, từng kiếm từng kiếm vẽ ra, từng khối cự thạch rơi xuống.
Tuy rằng thời gian hắn chặn động so ra kém thời gian đám người Huyễn Trần phá động, thế nhưng Mục Vân cũng không gấp gáp.
- Rống...
Đang lúc này, trong sơn cốc, một tiếng gầm gừ đột nhiên vang lên.
Mặt đất vỡ vụn, một thân ảnh thân cao trăm thước, xuất hiện trong sơn động.
- Cự Ma Viên Tinh.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Huyễn Trần biến đổi.
Cự Ma Viên Viên Tinh chính là thất giai thần thú.
Cảnh giới Thần Hoàng, cho dù là cảnh giới thấp nhất, cũng phải là nhất phách Thần Hoàng.
Thần thú cảnh giới nhất phách Thần Hoàng, cường đại hơn rất nhiều so với nhân loại bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận