Vô Thượng Thần Đế

Chương 1871: Các ngươi muốn tìm người

Oanh...
Trong lúc nhất thời, trên bầu trời, ba thân ảnh giao thủ không có cách thấy rõ, thế nhưng tiếng oanh minh giao thủ lẫn nhau lại truyền vào bên trong lỗ tai tất cả mọi người.
Tiếng oanh minh trên đó quyết định hướng đi vận mệnh của bọn họ.
Phanh phanh...
Theo thời gian trôi qua, hai tiếng bành bành vang lên, chỉ thấy hai thân ảnh rơi xuống từ trên vạn mét, hạ xuống đất mới an ổn.
Nhìn kỹ lại, là Vạn Thiên Dụ cùng Lạc Hà hai người.
Hai đại tông chủ, sắc mặt hiện tại cũng không tốt, thậm chí mang theo một tia trắng bệch.
Đủ để nhìn ra, ba người giao thủ thì ai chiếm cứ thượng phong.
Nhưng Thiên Quân Vũ hiện tại cũng không có cho hai người thời gian thở dốc.
Hắn có thể ngăn chặn hai người, thế nhưng thực lực môn hạ đệ tử bị áp chế, dù sao nhân số ít hơn.
Thiên Quân Vũ tự nhiên muốn nhanh chóng giải quyết hai người.
Nhưng Vạn Thiên Dụ và Lạc Hà dù sao cũng là tông chủ hai đại tông môn, mặc dù là cảnh giới ngũ phẩm Thiên Tiên, thế nhưng thủ đoạn bảo mệnh và Tiên khí của bản thân tự nhiên rất nhiều, trong lúc nhất thời, Thiên Quân Vũ không cách nào thu thập.
Nhưng dần dần, hai người cũng hiện ra hạ phong, bị thua, chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Thiên Quân Vũ lần nữa tăng tốc.
Hai đại tông chủ dần dần không chịu nổi.
Phanh phanh...
Nương theo lấy hai tiếng bành bành lần nữa vang lên, hai đại tông chủ, rốt cục không chịu nổi Thiên Quân Vũ công kích, thua trận.
Nhìn thấy tình cảnh như thế, đệ tử Thiên Kiếm lâu hưng phấn không thôi.
- Đáng ghét!
Vạn Thiên Dụ tức giận bất bình.
Bọn họ cũng đều biết, thân là Thanh Đồng cấp thế lực, đến cảnh giới ngũ phẩm Thiên Tiên đã là đỉnh tiêm.
Thế nhưng không nghĩ tới, Thiên Quân Vũ thế mà tiến thêm một bước, thực sự đáng ghét.
Nhưng hai người hiện tại dù cho có tức giận, thế nhưng cũng không có chỗ phát tiết.
Thiên Quân Vũ đã vượt qua bọn hắn.
- Hai vị, chút thực lực ấy muốn nghiền ép Thiên Kiếm lâu của ta, có phần người si nói mộng nha.
Thiên Quân Vũ tự tin hơn trăm lần.
Cảnh giới Thiên Tiên lục phẩm, ngưng luyện ra nguyên luân, thực lực mạnh mẽ, không chỉ một chút nửa điểm.
Lực lượng nguyên luân bộc phát, lực lượng tăng trưởng quả thực đáng sợ.
- Ngươi khoan đắc ý!
Nhìn Thiên Quân Vũ, Vạn Thiên Dụ quát:
- Bất quá là lục phẩm Thiên Tiên mà thôi, có cái gì đáng phải kiêu ngạo? Đợi Lôi Viễn Sơn chạy đến, ba người chúng ta diệt sát ngươi, dễ như trở bàn tay.
- Lôi Viễn Sơn xảy ra chuyện gì, chỉ là một Nhất Diệp kiếm phái, lại tốn hao thời gian lâu như vậy, quả thực là phế vật.
Lạc Hà cũng nhịn không được thấp giọng mắng.
Lôi Viễn Sơn, quả thực làm hư đại sự.
- Hai vị đừng nhớ mong nữa, ta nghĩ, Lôi Viễn Sơn môn chủ nói không chừng có khả năng không đến nữa...
Thiên Quân Vũ lại khá có thâm ý nói.
- Đợi không được, vậy ngươi cũng đừng nghĩ sống.
Nhìn Thiên Quân Vũ, Lạc Hà giết ra, nàng còn không tin, hai người liên thủ đánh không lại Thiên Quân Vũ.
Ầm ầm...
Hai thân ảnh giết ra, khí tức cuồng bạo chạm vào nhau, thiên địa lăn lộn.
Thiên Tiên cảnh giới giao thủ, khiến cho những đệ tử Thiên Kiếm lâu cảm thấy kinh dị.
Giữa bọn hắn, tu vi cao nhất cũng bất quá là đến cửu phẩm Địa Tiên, đối mặt Thiên Tiên, tựa như đối mặt thần linh.
Mà giờ khắc này nhìn thấy ba vị cao thủ Thiên Tiên đánh nhau, tự nhiên cảm thấy thiên địa giống như muốn sụp đổ.
Thiên Quân Vũ hiện tại bạo phát, thực lực mạnh mẽ không chỉ gấp đôi, cả người như biến thành một người khác.
Giữa sân, tiếng ồn ào phân loạn không dứt bên tai.
Thùng thùng...
Nương theo hai tiếng vang truyền ra, Lạc Hà và Vạn Thiên Dụ hai người, lần nữa bị đánh lui.
Thiên Quân Vũ ngạo nghễ nói:
- Hai người các ngươi không phải đối thủ của ta.
Nhìn thấy Thiên Quân Vũ ngạo nghễ, hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nội tâm đắng chát, thế nhưng lại đồng thời gật đầu.
Vù vù...
Hai người vừa mới gật đầu, đột nhiên, hai tiếng xé gió giết ra từ phía sau Thiên Quân Vũ.
- Đánh lén?
Thiên Quân Vũ hừ một tiếng, tiến lên, song quyền cùng ra.
Thùng thùng...
Tiếng nổ tung trầm muộn vang lên, miệng mũi Thiên Quân Vũ đầy máu tươi, chật vật vọt ngược lại.
Làm sao có thể!
Trong lúc lui lại, sắc mặt Thiên Quân Vũ hãi nhiên.
Hai người đột nhiên xuất hiện công kích cơ hồ khiến cho toàn bộ thân thể hắn đều muốn nổ tung.
Không phải cảnh giới ngũ phẩm Thiên Tiên, thậm chí không chỉ lục phẩm Thiên Tiên.
- A? Thế mà chống đỡ được.
Mà đổi thành một bên, hai thân ảnh thấy cảnh này, thốt lên kinh ngạc.
Bọn hắn không nghĩ tới, chỉ là một lục phẩm Thiên Tiên, thế mà đỡ được hai người bọn hắn đánh lén.
- Vạn Thủy Sơn!
- Triệu Vân Lương!
Nhìn thấy hai thân ảnh kia, Thiên Quân Vũ ngẩn ngơ.
Vạn Thủy Sơn, chính là thượng nhiệm tông chủ Vạn Độc tông, đã sớm thoái vị, trở thành thái thượng trưởng lão Vạn Độc tông.
Triệu Vân Lương, cũng là thượng nhiệm cốc chủ Hợp Hoan cốc, không nghĩ tới, hai người này chưa chết.
- Hắc hắc, Thiên Quân Vũ, lúc trước thời điểm chúng ta quát tháo phong vân, ngươi vẫn chỉ là thanh niên tuấn tài, không nghĩ tới hiện tại cũng có thể một mình đảm đương một phía.
Vạn Thủy Sơn có thân hình cao lớn, như nam tử bốn mươi năm mươi tuổi, toàn thân tinh thần phấn chấn, lời nói lại âm trầm.
- Thiên Kiếm lâu, năm đó chỉ có Lệ Bồi lão già kia lợi hại một ít, không biết lão gia hỏa này hiện tại chết chưa?
Giọng nói của Hợp Hoan cốc Triệu Vân Lương lại mang theo vẻ đàn bà.
- Rất cám ơn vì hai vị nhung nhớ, lão hủ còn sống đây.
Hai người vừa dứt lời, một giọng nói truyền ra từ chỗ sâu trong Thiên Kiếm lâu.
Ngay sau đó, đám người chỉ thấy một thân ảnh với thân thể còng xuống, từ xa mà đến gần, cất bước mấy cái đã đi tới giữa sân.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người ngớ ngẩn.
Nhậm Cương Cương đứng ở trước đám người, nhìn người nọ, hai mắt nhắm lại.
- Lệ lão!
Lệ lão chính là lão nhân quét rác thủ hộ Thiên Kiếm các Thiên Kiếm lâu.
Lệ Bồi chính là một trong tam đại thiên tài thanh danh hiển hách của Thiên Kiếm lâu năm đó.
Mà một người trong tam đại thiên tài trở thành Lâu chủ, hai người khác, một người sớm đã đi về cõi tiên, một người còn lại chính là Lệ Bồi.
Lệ Bồi, luận tư lịch, chính là nhân vật trên cả Thiên Quân Vũ một đời.
Nhưng Nhậm Cương Cương không nghĩ tới, Lệ Bồi có sắc thái truyền kỳ thế mà ẩn tàng quét rác trong Thiên Kiếm các...
Lệ Bồi nhìn hai người, cười nhạo nói:
- Năm đó lão phu tung hoành phong vân, hai người các ngươi còn đang chơi bùn đây?
Nghe đến lời này, hai người thẹn quá hoá giận.
Lệ Bồi quả thật sớm thành danh hơn bọn hắn.
Bây giờ lại bắt lời bọn hắn mới vừa nói, để nói móc bọn hắn, thực sự đáng ghét.
- Lệ lão...
- Ngươi không sao chứ?
Lệ Bồi nhìn Thiên Quân Vũ, cười nói:
- Xem ra lần này, ngươi cũng có đại cơ duyên, Thiên Kiếm lâu trong tay ngươi, quả nhiên phát triển không ngừng.
- Ừm, Lệ lão, hai người này để ta đối phó đi.
Thiên Quân Vũ hiện tại lại vội vàng nói.
- Ngươi?
Lệ lão lắc đầu, nói:
- Ngươi mới vào lục phẩm, đối phó hai người bọn hắn, thực sự miễn cưỡng, ta tới đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận