Vô Thượng Thần Đế

Chương 3328: Ta có thể ngồi ở đây không?

- Chỉ biết trong đầu chàng đều là những chủ ý quỷ quái.
Minh Nguyệt Tâm khẽ cười nói:
- Chẳng qua, ta ngược lại rất chờ mong, những người kia. Đến lúc đó sẽ trao đổi như thế nào.
Hai người lần thứ hai tìm kiếm một hòn đảo nghỉ ngơi, trong một đêm, tự nhiên không thể tránh khỏi tiến hành vài lần thúc đẩy tu hành lẫn nhau.
Ngày hôm sau, sáng sớm, hai người xuất phát, theo đuôi đoàn người Huyết Hàm, Huyết Sâm, rốt cục, qua nửa ngày, trước mắt, một hòn đảo xuất hiện.
Hòn đảo kia diện tích rộng lớn, giống như một đại lục, thuyền qua lại không nghỉ, tiếng người huyên náo.
Hai người rơi lên đảo, mới phát hiện, giờ khắc này, trên đảo, đám gia hỏa đứng vững, rất nhiều người cầm thần binh lợi khí, ai nấy đều khuôn mặt xấu xí.
Hà binh (lính tôm) đang tuần tra.
Lão quỷ lên bờ..
Thủy xà như nước.
Từng đội binh lính, đều mang theo một ít bộ dáng cùng tư thái của hải yêu.
Linh Xà đảo đã bị Bá Thiên Giang chiếm lĩnh, những binh tôm tướng cua này hiện tại cũng không cần phải hóa thành hình người.
Bảo trì loại dáng vẻ này, ngược lại thoải mái nhất.
Mà hiện tại, cư dân nguyên bản của Linh Xà đảo, lại là một đám sắc mặt trắng bệch, đi trên đường phố, sắc mặt đều khẩn trương.
Thỉnh thoảng một con hải yêu giết người trên đường, không ai dám quản.
Mục Vân cùng Minh Nguyệt Tâm hai người nhìn nhau, tiến vào trong thành.
Tìm một gian khách, hai người ở lại.
- Tiểu nhị.
Mục Vân hô to một tiếng, nói:
- Linh Xà đảo này, không phải là đảo của nhân loại sao? Bây giờ trở thành như thế này?
- Vị khách quan này, có điều không biết.
Tiểu nhị cười hì hì nhìn Mục Vân, cũng không sốt ruột mở miệng.
Mục Vân tự nhiên hiểu được, lấy ra mấy viên cực phẩm thần tinh, giao cho tiểu nhị.
Nhìn thấy thần tinh cực phẩm, tiểu nhị nhất thời sửng sốt, vui vẻ.
Cực phẩm thần tinh, hiện tại, cũng chỉ có cảnh giới Tổ Thần cự phách mới có thể lấy ra.
Hai vị khách quan này, thân phận không đơn giản.
- Lúc đầu Linh Xà đảo chúng ta, là Mục tộc biến mất vạn năm quản lý.
- Vậy Thái Tử Mục Vân của Mục tộc không phải đã trở về sao?
Tiểu nhị thấp giọng nói:
- Cho nên, Yêu tộc cảm giác, Mục tộc có thể khuếch trương, chuẩn bị sẵn sàng trước ở nơi này.
- Linh Xà đảo dù nói như thế nào, cũng là một hòn đảo hơn ngàn vạn dân cư, đối với Mục tộc cùng Hải Yêu tộc mà nói, đều rất quan trọng.
- Về phần những người đó...
Tiểu nhị nhìn ra ngoài đường phố, bất đắc dĩ cười nói:
- Những người này, vốn là nhân loại giống như nô lệ, chẳng qua, thân phận địa vị, không có biện pháp đề cao.
- Hiện tại Yêu tộc thống trị Linh Xà đảo, mấy năm nay, cũng không thấy Mục tộc có hành động gì, có lẽ đã kinh hoàng.
Vừa nghe lời này, Mục Vân ngược lại cảm thấy rất thú vị.
- Hiện tại Linh Xà đảo, ai đang tọa trấn?
- Bá Thiên Giang.
Tiểu nhị đương nhiên nói:
- Tên này, hung ác tàn bạo, mấy năm nay, hộ vệ Mục tộc lúc đầu trấn thủ nơi này, lén khởi nghĩa, muốn đoạt lại Linh Xà đảo, đều thất bại.
Mục Vân gật gật đầu.
- Hải Yêu tộc cùng Mục Tộc đều đấu vạn năm, giữa hai bên cũng đều rõ ràng, Mục tộc nếu xuất động cường giả cảnh giới trên Tổ Thần tam biến, vậy Hải Yêu tộc khẳng định cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Hơn nữa...
Tiểu nhị cúi người xuống, cẩn thận nói:
- Hải Yêu tộc, nghe nói mấy năm nay, cùng Dương tộc, Chu tộc, rất thân thiết...
Tiểu nhị dứt lời, trong mắt có một chút hương vị ngươi hiểu được.
Mục Vân mỉm cười.
Xem ra, trong Linh Xà Đảo, tất cả mọi người đều rõ ràng thế cục như thế nào.
Tiểu nhị không bao lâu bắt đầu đư đồ ăn, thật cẩn thận.
- Tiểu nhị, lên trà.
Mà lúc này, ngoài cửa điện, hơn mười thân ảnh, hiện tại nhất nhất mà đến.
- Mấy vị khách quan, ngồi bên trong.
Tiểu nhị hiện tại một khuôn mặt tươi cười nghênh đón.
- Rượu ngon nhất, đưa lên.
- Đúng vậy.
Hơn mười đạo thân ảnh, hiện tại nhất nhất ngồi xuống.
Cuối cùng, xuất hiện một thanh niên, lông mày thưa thớt, sắc mặt tái nhợt, đi lại, càng cảm giác thân thể nhẹ nhàng.
Bên cạnh thanh niên, một lão giả, lộ ra khí tức thâm hàn.
- Phong Trần đại ca, ngồi.
Vài tên thanh niên giống như quần tinh vây quanh vầng trăng, vây quanh thanh niên kia.
- Dương Vũ tên kia, còn chưa tới sao?
Đôi môi thanh niên khẽ mở ra, hiện tại nhịn không được nhíu mày nói.
- Không có, người Dương tộc, chính là lề mề.
Một thanh niên vội vàng trả lời.
- Tiểu tử Dương Vũ kia, là con cháu dòng chính tương đối nổi danh trong Dương tộc, lần này không nghĩ tới, tự mình tới, ta ngược lại đã lâu không gặp qua hắn.
- So sánh với Phong Trần đại ca, Dương Vũ tính là cái rắm.
- Đúng thế đúng thế.
- Đúng vậy, cảnh giới Tổ Thần nhị biến của Dương Vũ có thể so sánh với Chu Phong Trần tiếng tăm lừng lẩy của Chu tộc chúng ta không?
Nghe được lời nịnh nọt của mấy người lúc này, Chu Phong Trần lắc đầu.
- Công tử!
Lão giả kia hiện tại trầm thấp nói:
- Chuyện này, không dễ đối phó như vậy, Bá Thiên Giang kia, từ trước đến nay tâm ngoan thủ lạt, đối với nhân loại chúng ta càng mang lòng căm hận.
- Chỉ cần không cẩn thận, chỉ sợ Bá Thiên Giang sẽ trở mặt.
- Ta hiểu!
Chu Phong Trần hiện tại thản nhiên nói:
- Chu Viễn Sơn, ngươi cho rằng, lần này, Bá Thiên Giang có thể công phu sư tử ngoạm hay không?
- Điều này cũng nói không chừng, dù sao chúng ta cũng dựa theo nhiệm vụ trong tộc giao phó mà đến, chi tiết cụ thể, vẫn là tam đại Yêu Hoàng cùng các tộc trưởng thương nghị.
- Ừm.
Từ từ, một nhóm mười mấy người, hiện tại bắt đầu dùng cơm.
- Ha ha. Chu Phong Trần, sớm biết là ngươi đến, ta đã tăng thêm bước chân tới, tránh cho ngươi chờ ta.
Một tiếng cười sảng khoái, hiện tại từ từ vang lên.
Bên trong tửu lâu, hơn mười đạo thân ảnh đi tới.
Mười mấy người kia, hiện tại đều khí tức bất phàm, rõ ràng nhìn lại, toàn bộ đều là cảnh giới Tổ Thần.
Thanh niên dẫn đầu, dung mạo đường đường, khóe mắt có một nốt ruồi, nhìn có chút hương vị ngây ngô.
- Dương Vũ, ngươi làm chuyện gì cũng lề mề như vậy.
Chu Phong Trần đứng lên, thân thể phiêu phiêu, cười nói:
- Như thế nào? Có phải gần đây thái âm quá nhiều không?
- Ta xem tiểu tử ngươi, mới giống như là thái âm quá nhiều, ha ha...
- Dương Bành.
Mà Chu Viễn Sơn kia, nhìn thấy lão giả phía sau Dương Vũ, cũng chào hỏi.
Hắn cùng Dương Bành, ngày xưa cũng có một ít giao tình.
Chu tộc cùng Dương tộc, thời gian thành lập cổ tộc truyền thừa, bất quá gần trăm vạn năm, mà tám đại cổ tộc khác, lịch sử đều trên trăm vạn năm.
So với tám đại cổ tộc khác, Dương tộc cùng Chu tộc đều yếu hơn một bậc.
Cho nên lúc ban đầu, hai tộc trên cơ bản làm chuyện gì, đều cùng chung với nhau.
Thậm chí trong Chu tộc và Dương tộc, rất nhiều hậu nhân tiến hành thông gia, để củng cố quan hệ.
Thẳng đến sau này, hai đại cổ tộc, đều lấy Huyết tộc làm đầu, dần dần, mới sinh ra tâm tư cạnh tranh với nhau.
Chỉ bất quá, mặc dù như thế, hai đại cổ tộc, quan hệ cũng cực tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận