Vô Thượng Thần Đế

Chương 2664: Gặp lại Ngũ Đế (2)

Mục Vân ha hả cười nói:
- Tốt như thế, nói cho mọi người biết, mặc kệ Ma vực cùng Yêu Vực như thế nào, đầu tiên, nhất định phải ổn định Triệu tộc cùng Hóa Thiên Vực hai đại vực giới này, không xảy ra vấn đề.
- Vâng.
- Phía trước sắp tới Cực Loạn thành rồi chứ?
- Ừm.
- Dừng lại, đi gặp mấy lão gia hỏa kia.
......
Bốn con phi ưng dừng lại bên ngoài cực loạn thành.
Mục Vân hiện tại căn bản không quan tâm cực loạn thành chán ghét người cửu vực khác, mang theo Vân Vệ, từ cửa Cực Loạn thành đi vào.
Trên đường đi, mọi người căn bản không dám ngăn cản.
- Đây là ai? Tư thế thật lớn? Tiên Vương vệ đội, mỹ nữ làm bạn?
- Ngươi không biết? Minh chủ Vân Minh Mục Vân, hai năm trước diệt Triệu vực cùng Cửu Nguyên Vực, ngươi không biết ?
- Chính là hắn?
- Nghênh ngang như vậy đi vào trong Cực Loạn thành, không sợ Tứ đại gia tộc cùng Ngũ Đế cực loạn thành tức giận sao?
- Ngươi biết cái rắm, tứ đại gia tộc trong cực loạn thành, Gia Cát phủ cầm đầu, hiện tại đều quy thuận Vân Minh, Phương gia, Cam gia, Cốc gia ba đại gia tộc, dám ồn ào?
Đám người nhất thời nghị luận sôi nổi.
Mà hiện tại, một đội binh mã đột nhiên xuất hiện, ngăn cản đường đi của Mục Vân.
- Đứng lại.
Cầm đầu một lão giả, cảnh giới Tiên Vương nhất lưu, toàn thân khí tức lưu chuyển, mang theo một đội binh mã, nhìn Mục Vân, quát:
- Nơi này là cửa bắc Cực Loạn thành, là nơi Cam gia của ta, ta là Cam Xương Dũng.
Cam Xương Dũng nhất thời mở lời:
- Mục minh chủ, ta biết Vân Minh ngươi cường đại, thôn tính Cửu Nguyên vực cùng Triệu vực, hiện tại lại càng là tranh đấu ở Linh vực cùng Yêu vực, nhưng nơi này là Cực Loạn thành, , ngươi nên hiểu quy củ Cực Loạn thành.
- Quy củ?
Nghe được lời này, Mục Vân cười nhạt.
- Cam Xương Dũng đúng không?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Ngươi nói cho ta biết, quy củ là gì?
- Quy củ chính là, người của cửu đại vực giới, không được kiêu ngạo cuồng vọng ở đây.
- Ồ!
Mục Vân lại cười.
- Vậy ta cứ hỏi ngươi, lúc trước cửu đại vực giới liên hợp đi tới Gia Cát phủ, sao Cam gia ngươi không đứng ra, nói cái gọi là quy củ này?
- Đó là bởi vì... Bởi vì...
- Bởi vì ngươi hận không thể để Gia Cát phủ bị diệt đúng không?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Cam Xương Dũng, ta lại nói cho ngươi một từ —— bọ ngựa đấu xe.
Dứt lời, Mục Vân bước ra, uy áp nhàn nhạt tràn ngập hiện tại.
Bàn tay Mục Vân vung lên, một cỗ khí thế cường hoành khuếch tán ra.
Phanh...
Thân thể Cam Xương Dũng trong lúc bất chợt nổ tung, hóa thành huyết vụ, biến mất không thấy.
- Quy củ? Cùng ta đàm phán quy củ...
Mục Vân lắc đầu.
- Chư vị!
Tiếng Mục Vân không thấp không cao, thế nhưng, lại lan tràn khắp cực loạn thành.
- Hôm nay ta đến, là gặp lão bằng hữu, thuận tiện nói cho mọi người biết, cực loạn đại địa này, Vân Minh ta tiếp nhận, bắt đầu từ hôm nay, Cực Loạn thành, cũng nạp vào trong bản đồ địa vực Vân Minh ta, các ngươi, không cần làm ra thay đổi gì, chỉ cần hiểu một chút là được.
Mục Vân nhìn về phía trước, chậm rãi nói:
- Nơi này, là địa vực của Vân Minh ta, là địa bàn của Mục Vân ta.
Vừa nghe lời này, toàn bộ Cực Loạn Thành hiện tại đều triệt để sôi trào.
Bá bá bá......
Mà hiện tại, từng đạo tiếng phá không, trên bầu trời, năm đạo thân ảnh lúc này xuất hiện.
Năm người kia, rõ ràng chính là Cực Loạn Ngũ Đế.
Cầm đầu một người, chính là Đế Thiên Hoang.
Hiện tại, Đế Thiên Hoang nhìn thấy Mục Vân, trong mắt chỉ còn lại một tia kinh hãi.
- Mục minh chủ!.
Đế Thiên Hoang chắp tay nói:
- Không biết Mục Minh Chủ đại giá quang lâm, không có nghênh đón từ xa, không có nghênh đón từ xa a.
- Không sao, đã có người nghênh đón ta rồo.
Mục Vân phất phất tay, nói:
- Đế Thiên Hoang, tìm một chỗ uống chút trà, nói chuyện phiếm, có thời gian không?
- Có có có.
Đế Thiên Hoang nhất thời cười nói:
- Mục Minh Chủ mời, tự nhiên có thời gian.
Đế Thiên Hoang dứt lời, nhất thời mang theo Mục Vân, đi về phía trong Cực Loạn thành.
Mà hiện tại, từng đạo thân ảnh lúc này đứng ở hai bên đường, nhìn Mục Vân.
Đại nhân vật nổi tiếng nhất thời trong Tiên giới, hiện tại lại xuất hiện, không thể không làm cho mọi người cảm thấy kinh ngạc.
Cuối cùng, Đế Thiên Hoang dừng lại trước một tòa trà lâu.
Mà hiện tại, Vân Vệ đứng ở bốn phía, cẩn thận nhìn xung quanh.
Mục Vân cùng Đế Thiên Hoang năm người, ở trước bàn trà, lẳng lặng ngồi.
- Đế Thiên Hoang, Cực Loạn thành này, thật sự là một nơi tốt, chỉ là không có người duy trì trật tự, ngươi nói, ta đến duy trì trật tự như thế nào?
Mục Vân nhấp một chén trà, thản nhiên nói.
- Tốt!
Đế Thiên Hoang đứng dậy, khom người nói:
- Nếu Mục minh chủ tự mình duy trì trật tự, ta nghĩ toàn bộ cực loạn thành, đều sẽ quy thuận.
- Thật sao?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Chẳng lẽ bởi vì ta là thượng vị Tiên Đế, nên ngươi nói như vậy chứ?
- Không dám không dám.
Đế Thiên Hoang cười khổ nói:
- Lão già ta năm đó tiến vào trong Cực Loạn thành, cũng là bởi vì bị Kiếm vực bức bách, không hề có biện pháp, người đi tới nơi này, người nào không phải bị vực giới khác bức bách? Ai muốn trốn trong thành trì tiên giới này, không dám đi ra ngoài?
- Điều này ngược lại có đạo lý.
Mục Vân gật đầu.
- Đã như vậy, năm người các ngươi, trước tiên giúp ta khuyên bảo mọi người, ta đến quản lý Cực Loạn thành, yên tâm, ta sẽ không tính sổ cũ, Cực Loạn thành nằm ở trung ương tiên giới, từ nay về sau đến các vực giới tiên giới, đều rất thuận tiện, thuận tiện quản lý.
Mục Vân vừa nói lời này, năm người Đế Thiên Hoang nhất thời sửng sốt.
Bọn họ nghe ra ý tứ trong lời nói của Mục Vân.
Mục Vân đây không chỉ muốn thống nhất cực loạn đại địa, còn phải... Nhất thống tiên giới.
- Tự nhiên, ta cũng sẽ không uổng công phiền toái mấy vị.
Khóe miệng Mục Vân hơi nhếch lên, nói:
- Mấy viên đan dược này, ta nghĩ đối với các vị mà nói, sẽ có chỗ tốt rất lớn, các ngươi tự mình bàn luận đi.
Dứt lời, Mục Vân đứng dậy.
Cùng mấy người này, hắn hiện tại không cần dựa vào thể diện sư tôn Gia Cát Văn để lôi kéo, hắn hiện tại là khuyên bảo, khuyên bảo mang theo một chút mệnh lệnh.
Nếu năm người nghe, lưu lại mạng bọn họ.
Nếu không nghe, giết là được.
Rời khỏi trà lâu, sau lưng truyền đến tiếng kinh hỉ của năm người, Mục Vân lắc đầu.
- Mục đại sư.
Mà hiện tại, bên ngoài trà lâu, một đạo thân ảnh lúc này đứng ra.
Nhìn kỹ lại, chính là Thiên Phong Khiếu.
Thiên Phong Khiếu hiện giờ, cư nhiên cũng đạt tới cảnh giới hạ vị Tiên Đế, ngược lại làm cho Mục Vân có chút kinh ngạc.
- Trước tiên lên phi ưng, trên đường nói đi.
- Vâng.
Dứt lời, Mục Vân vừa định phi thân lên, lại nhìn thấy một tòa nhà cao tầng ở trung Cực Loạn thành.
- Long Uyên.
- Có thuộc hạ.
- Lấy cờ của Vân Minh ta ra.
- Vâng.
Không bao lâu sau, trong tay Mục Vân xuất hiện thêm một lá cờ.
Mặt ngoài lá cờ kia khắc ba đám mây xếp chồng lên nhau, tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.
Chính là cẩm kỳ của Vân Minh.
Mục Vân nắm chặt cờ, một tay ném ra, lá cờ kia vẽ ra một đường nét tươi đẹp, bắn về phía cao lầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận