Vô Thượng Thần Đế

Chương 3640: Cơ quan khôi lỗi

- Không có việc gì, còn có khoảng cách bốn thước, hắn nếu dám liều lĩnh, chắc phải chết không thể nghi ngờ.
Đại vu bà định thần lại, Mục Vân càng tới gần nàng, bị nguyền rủa lại càng nghiêm trọng, khoảng cách bốn thước cuối cùng này, cho dù trăm vạn năm thọ mệnh cũng không nhịn được tiêu hao.
Xoát!
Trong lúc bất chợt, thân thể Mục Vân biến mất, lại trực tiếp di động trong nháy mắt, đột nhiên giết tới trước mặt đại vu bà.
- Chịu chết đi!
Mục Vân hét lớn một tiếng, một kiếm mãnh liệt đánh ra, chuôi kiếm trơ trụi trực tiếp bộc phát ra một cỗ tinh sát kiếm khí sắc bén, hung hăng đâm về phía đại vu bà.
Đại vu bà kinh hãi vạn phần, không ngờ Mục Vân lại đột nhiên di động giết tới trong nháy mắt.
Mục Vân vì để cho nàng buông lỏng cảnh giác, khi tới gần bốn thước, mới đột nhiên di động trong nháy mắt, một kiếm giết tới, làm đại vu bà không hề phòng bị.
Trong lúc đại vu bà vội vàng, đã không kịp ngăn cản, Mục Vân ‘xuy’ một kiếm, trực tiếp xuyên qua trái tim nàng.
Đại vu bà kêu lên một tiếng đau đớn, ngã xuống đất mất mạng, nhưng vết thương trong trái tim nàng, cũng không có máu tươi chảy ra, mà hiện ra từng chồi non, những chồi non này nổ tung thi thể đại vu bà.
Sau khi thi thể nổ tung, cũng không có máu tươi chảy ra, mà là nổ tung cánh hoa mưa lá bay đầy trời, cỏ cây tràn đầy sinh cơ lan tràn trong đại điện.
- Hắc hắc hắc, thân thể của ta đã dung hợp làm một cùng Địa Nguyên thư, chỉ cần Địa Nguyên Thư bất diệt, ta sẽ không chết, ngươi giết không được ta.
Âm thanh của đại vu bà vang vọng trong đại điện.
- Trước mặt ta, ngươi vẫn còn muốn sống lại, đơn giản là một trò đùa, chết cho ta!
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, thiên phú thôn phệ trong huyết mạch phát động, một cỗ khí tức thôn phệ cường hoành, trực tiếp tràn ngập ra.
Hồn phách khí huyết của đại vu bà trong nháy mắt bị cắn nuốt.
- Không có khả năng, đây là huyết mạch gì, lại có thể thôn phệ hồn phách của ta.
Đại vu bà phát ra tiếng kêu kinh hoảng, hồn phách của nàng còn chưa kịp trở lại Địa Nguyên Thư, đã bị Mục Vân thôn phệ.
- Muốn thôn phệ ta, không dễ dàng như vậy,
Đại vu bà giận dữ quát một tiếng, hồn phách thần niệm vừa động, triệu hoán lại Vô Miên Giới Chỉ, Địa Nguyên thư, dung nhập vào hồn phách bản thân.
Hồn phách của nàng, mang theo Vô Miên Giới Chỉ cùng thiên thương phù văn nguyền rủa, nếu như Mục Vân mạnh mẽ thôn phệ, cũng sẽ bị nguyền rủa trùng kích.
- Giãy dụa vô ích.
Sắc mặt Mục Vân yên lặng, không chút do dự, toàn bộ cắn nuốt Vô Miên Giới Chỉ cùng Địa Nguyên thư trang.
- Ngươi người điên này, ngươi vẫn dám nuốt ta, ngươi chờ đợi để đồng quy vu tận với ta đi.
Đại vu bà phát ra tiếng hò hét tuyệt vọng, không ngờ Mục Vân lại dám cắn nuốt hồn phách của nàng, chẳng lẽ không sợ nguyền rủa trùng kích sao?
Ầm ầm!
Mục Vân vừa cắn nuốt hết khí huyết hồn phách của đại vu bà, đã cảm thấy một cỗ khí tức nguyền rủa mạnh mẽ, bạo phát trong cơ thể.
Mục Vân kêu lên một tiếng đau đớn, cảm thấy khí huyết trong cơ thể bốc lên, nhưng hắn cũng không có kinh hoảng, mà vận chuyển huyết mạch tịnh hóa, thiên phú tịnh hóa trong huyết mạch phát động, tịnh hóa toàn bộ nguyền rủa trong cơ thể.
Hô.
Mục Vân thở ra một ngụm trọc khí, may mắn thiên phú huyết mạch của hắn đủ cường hãn, hiện tại đã tịnh hóa hết nguyền rủa khí của Thiên Thương phù văn, hắn thành công kế thừa năng lượng của Thiên Thương phù văn.
Thiên Thương phù văn hiện ra ở trên mắt hắn, mắt phải của hắn, in một chữ ‘Thương’ thật lớn.
Thiên Thương phù văn cực kỳ hung mãnh, Mục Vân mở ra Thương Thiên chi nhãn, ấn phù văn vào trên con mắt, cứ như vậy, hắn sẽ không bị nguyền rủa trùng kích, cũng tránh được sẽ trở thành bộ dáng quỷ quái như đại vu bà.
Ôn!g!
Trong hư không, còn có một đạo phù văn khác.
Thiên Liệt Phù Văn.
Sau khi Minh Vương kiếm trở thành sắt vụn, Thiên Liệt Phù Văn cũng bị lột ra, trôi nổi trên không trung.
Mục Vân bàn tay hơi động, trực tiếp luyện hóa Thiên Liệt phù văn, lòng bàn tay hắn, toát ra một đồ án phù văn xinh đẹp tinh xảo, trung ương đồ án chính là một chữ ‘Liệt’ màu đen.
- Lần này chém giết đại vu bà, ta cũng trả giá không ít.
Vì chém giết đại vu bà, Mục Vân tổn thất ba mươi vạn năm thọ mệnh, còn có một thanh Minh Vương kiếm.
Chẳng qua, tổn thất tuy rằng thật lớn, thu hoạch cũng thật lớn, hắn rốt cục đoạt được Thiên Liệt phù văn, còn có Vô Miên giới chỉ, nguyền rủa bài danh đệ nhất cùng thứ hai trong thiên địa, tất cả đều bị hắn nắm giữ.
- Cảnh giới Thánh Nhân, ta là vô địch, coi như là Thánh Nhân cực vị cảnh, cũng không phải địch thủ của ta, trừ phi là cao thủ Đại Thánh.
Mục Vân âm thầm tính toán, lấy thực lực của hắn lúc này, cho dù là Thánh Nhân cực vị cảnh bình thường, cũng đánh không lại hắn, trừ phi cường giả Đại Thánh ra tay.
Thánh Nhân, là tồn tại được thiên địa tán thành.
Mà Đại Thánh, thì là cường giả ‘Tề Thiên’, không cần thiên địa tán thành, mà là ngang hàng cùng thiên địa, đây là Tề Thiên, đây chính là Đại Thánh.
Thủ đoạn nguyền rủa của Mục Vân mặc dù lợi hại, nhưng kháng tính của cường giả Đại Thánh đều phi thường cường hãn, nguyền rủa bình thường không có một chút tác dụng.
Chẳng qua, hắn chỉ là Thánh Nhân trung vị cảnh, cũng không cần phải đối cứng cùng cường giả Đại Thánh, có thể chiến thắng Thánh Nhân cực vị cảnh, đã rất lợi hại.
- Nơi này không nên ở lâu.
Mục Vân chém giết đại vu bà, hắn cần thời gian, điều dưỡng khí tức trong cơ thể, không thể ở lại nơi này nữa.
Hắn cướp đoạt chiến lợi phẩm còn lại, ở trên người Đại Vu Bà, lấy được rất nhiều Kim Nguyên Châu, còn có rất nhiều tài liệu vân vân, khối Hàn Sát linh thiết kia, hắn cũng lấy đi.
Hàn Sát Linh Thiết, nghe nói là tài liệu luyện khí đỉnh cấp nhất Tam Nguyên giới, chỉ có Hỏa Sát Linh Thiết mới có thể sánh ngang.
Loại linh thiết này, ẩn chứa sát khí cực kỳ mãnh liệt, rất khó chế tạo thành binh khí. Lúc trước Trương Đại Lương lấy được Hàn Sát linh thiết, cũng chỉ là mài thành một thanh sài đao, căn bản không cách nào tạo thành binh khí.
Hàn Sát linh thiết vừa vào tay, Mục Vân liền có một cỗ cảm giác quen thuộc.
- Cảm giác của tài liệu luyện khí này, sao lại quen thuộc như thế, ta đã gặp ở nơi nào?
Mục Vân ngẩn người, hắn cảm thấy cảm giác hàn sát linh thiết, phi thường quen thuộc.
Phanh tiếp theo, hắn tỉnh ngộ lại, kinh hô:
- Xích Linh Thương!
Hắn lấy Xích Linh Thương ra, nắm trong tay, trong chốc chốc đã cảm thấy chất liệu Xích Linh Thương, rất giống Hàn Sát linh thiết.
Tuy rằng giữa hai thứ, một lửa một nước, một nóng một lạnh, nhưng cảm giác vật liệu, lại rất giống nhau.
- Chẳng lẽ chất liệu Xích Linh Thương của ta, chính là Hỏa Sát Linh Thiết trong truyền thuyết?
Mục Vân một trận kinh hãi, hắn vẫn không biết Xích Linh Thương là chất liệu gì, nhưng hiện tại xem ra, chất liệu của Xích Linh Thương rất giống với Hàn Sát Linh Thiết, nói không chừng chính là Hỏa Sát Linh Thiết trong truyền thuyết đúc mà thành.
- Nhưng kỳ quái, Xích Linh Thương vì sao không có sát khí lớn như Hàn Sát linh thiết?
Mục Vân nhíu nhíu mày, đang trầm tư, bỗng nhiên một tiếng cười lớn truyền đến.
- Ha ha ha, Mục Vân, ngươi thay ta giết chết đại vu bà, ta muốn hảo hảo đa tạ ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận