Vô Thượng Thần Đế

Chương 2033: Dị Nguyên Lân Hỏa

- Kiếm Nhất Minh, là Mục Vân.
Nhìn kỹ lại mấy thân ảnh kia, không nhiều không ít, vừa đủ bảy người, mà chính là Thất Vũ Sinh của Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Giờ khắc này, Thất Vũ Sinh ẩn nấp trên cành một gốc đại thụ, khí tức tiêu tán, quan sát đến Mục Vân.
- Thật sự là xảo!
Phía trên khuôn mặt âm lãnh của Lệ Vân lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Tiểu tử này cô đơn chiếc bóng đi vào nơi này, còn dám chạy loạn khắp nơi!
Hạ Thiên Tề cũng cười nói:
- Bất quá, các ngươi không cảm giác, gia hỏa này mệnh rất lớn? Chí ít đến bây giờ, còn chưa có chết...
Thất Vũ Sinh Kiếm Nhất Minh, chính là con trai của tam Ngục Vương, Lệ Vân, chính là con trai của Lệ Sinh Phong thập bát Ngục Vương, Hạ Thiên Tề thì thiên phú hay thực lực đều rất mạnh.
Thực lực ba người bọn họ mạnh mẽ hơn đệ tử khác không ít.
Mà về phần Hoắc Nhiên, Hứa Lâm, Mã Tây Lai, Kiều Sam bốn người, so với ba người, thực lực kém không ít.
Hứa Lâm hiện tại nhìn Mục Vân, cũng dò xét nói:
- Khó trách Bích Thanh Ngọc để ý hắn như thế, xem ra, có phần cơ duyên...
- Hừ, gặp vận may thôi.
Hoắc Nhiên lại cười lạnh.
Nghe đến lời này, Kiếm Nhất Minh nhíu nhíu mày.
- Hoắc Nhiên, ngươi phải nhớ kỹ lời của Bích Thanh Ngọc tông chủ, không thể động kẻ này, chúng ta cùng hắn tốt nhất đừng sinh ra thân quen, mà chuyện đệ đệ ngươi Hoắc Tuấn, là chính hắn khiêu khích Mục Vân, ngươi phải biết.
- Ta hiểu rõ.
Hoắc Nhiên hiện tại gật đầu nói:
- Chỉ là, ta thực sự nghĩ mãi mà không rõ, tông chủ đến cùng nghĩ như thế nào? Chẳng lẽ nhìn trúng Thiên Thánh tư chất của Mục Vân? Bên trong Bích Lạc hoàng tuyền tông ta, không biết bao nhiêu Thiên Thánh tư chất, bọn hắn đều là môn hạ của Đại Ngục Vương, từng người đều là...
- Hoắc Nhiên, nói cẩn thận.
Nghe đến lời này, Kiếm Nhất Minh quát.
- Ta biết, không nên nói, ta nói lung tung, những lời này, cũng chỉ có mấy người chúng ta biết, những người khác cũng sẽ không biết.
Hoắc Nhiên nghe đến lời này, ngậm miệng không nói, nhưng vẻ mặt nhìn Mục Vân, lại mang sát cơ theo làm người ta sợ run.
- Vậy làm sao bây giờ?
Kiều Sam mở lời:
- Tiểu tử này tựa hồ không biết bên trong có cái gì, chúng ta muốn hay không...
- Tông chủ nói, đừng nhìn hắn chịu chết!
Hứa Lâm xinh đẹp như thiếu phụ chậm rãi mở lời:
- Chư vị nhìn xem có nên nhắc nhở hắn?
Nghe đến lời này, mấy người đều trầm mặc.
- Ta có chủ ý.
Kiếm Nhất Minh hơi mở lời:
- Thực lực kẻ này không tầm thường, chúng ta có thể cùng hắn... Liên hợp.
- Liên hợp?
Nghe Kiếm Nhất Minh, mấy người càng thêm không hiểu.
Liên hợp? Thế nào liên hợp?
Mục Vân này sẽ tin bọn hắn?
Kiếm Nhất Minh lại hơi hơi cười nói:
- Dù sao vật bên trong kia đối với chúng ta là tình thế bắt buộc, tăng thêm hắn một người không coi là nhiều, mà kẻ này khá có hảo cảm với Bích Lạc hoàng tuyền tông ta, hẳn là sẽ đồng ý.
- Còn nữa, lần trước, tông chủ mệnh lệnh là để chúng ta lưu ý Mục Vân nhiều hơn, lần này lại để chúng ta đối đãi hắn giống như người bình thường là được, chúng ta cũng sẽ không hại hắn.
Nghe đến lời này, mấy người nhẹ gật đầu.
- Tốt, đã như vậy, chúng ta tìm hắn đi thôi.
Kiếm Nhất Minh thở ra một hơi, buông lỏng nói.
Mà giờ khắc này, sắc mặt Hoắc Nhiên từ đầu đến cuối lại có phần âm trầm.
Kiếm Nhất Minh đi đến trước người Hoắc Nhiên, thấp giọng nói:
- Hoắc Nhiên, ta biết, ngươi rất chiếu cố đệ đệ ngươi, thế nhưng ta vẫn xem ở phân lượng chúng ta cùng là Thất Vũ Sinh nhắc nhở ngươi một câu - đừng trêu chọc Mục Vân.
- Thêm lời thừa thãi, ta không tiện nói nhiều, hi vọng ngươi nhớ kỹ câu nói này.
- Ngươi có phải nghe được tin tức gì từ phụ thân ngươi nơi đó hay không?
Hoắc Nhiên thất kinh.
- Không có, chỉ là, ta khuyên ngươi! Được rồi, đi thôi.
Nghe được Kiếm Nhất Minh nói lời này, Hoắc Nhiên càng thêm kinh ngạc.
Lời Kiếm Nhất Minh tựa hồ còn có ý khác.
Chẳng lẽ Mục Vân thật có liên hệ gì với Bích Lạc hoàng tuyền tông bọn hắn?
Hoắc Nhiên có phần do dự.
Mà giờ khắc này, Mục Vân mới vừa tiến vào giữa núi rừng, mới xâm nhập bất quá vài trăm mét, cảm giác khí tức trở nên chìm chìm nổi nổi.
Đây là khí tức quỷ dị giữa núi rừng.
Khiến người nhìn không thấu, nhưng lại thật sự rõ ràng cảm giác được.
Mục Vân một bước bước ra, hô hấp khí tức trong không khí, dần dần, giống như đang suy nghĩ cái gì, hai mắt đột nhiên sáng lên.
- Xem ra, ngươi đã đoán được.
Chỉ là, Mục Vân vừa mới tĩnh ngộ, đột nhiên, một giọng nói vang lên, quay người, nhìn về phía sau lưng.
Bảy thân ảnh xuất hiện ở bên người hắn.
- Kiếm Nhất Minh.
Nhìn thấy Kiếm Nhất Minh, Mục Vân thoáng buông xuống cảnh giác.
- Mục Vân, đã lâu không gặp.
Kiếm Nhất Minh cũng nhiệt tình chào hỏi.
- Đã rất lâu không thấy.
Mục Vân nhìn Kiếm Nhất Minh bảy người, lại phát hiện, Thất Vũ Sinh hiện tại với lúc ấy đã hoàn toàn khác biệt.
Lần trước tại Tam Cực Thiên Minh thí luyện, cách xa nhau hiện tại, hơn mười năm thời gian.
Tiến bộ của hắn có thể xưng phi tốc, đến cảnh giới nhất phẩm Chân Tiên.
Thế nhưng Thất Vũ Sinh thế mà còn khủng bố hơn hắn.
Mục Vân lúc ấy cũng biết, thực lực cùng cảnh giới bảy người bọn hắn đều cao hơn mình.
Hiện tại, vẫn còn cao hơn mình, thế nhưng chênh lệch cảnh giới tựa hồ không có thu nhỏ, ngược lại tăng lớn.
Mục Vân thật sâu hiểu rõ, chỉ có hai loại khả năng.
Loại thứ nhất chính là, thiên phú bảy người bọn hắn còn muốn cao hơn hắn.
Hiển nhiên là không thể nào.
Hắn hiện tại chính là tư chất tuyệt thế Thánh Nhân, tốc độ bọn gia hỏa này gia tăng, không có khả năng mạnh hơn hắn.
Vậy chỉ có loại khả năng thứ hai, hai tình huống.
Một là, bọn hắn bị Bích Lạc hoàng tuyền tông quán thâu số lượng lớn thiên tài địa bảo, thiên phú của mình không đủ, toàn bộ nhờ đan dược đến góp.
Thế nhưng dạng này, không thể nghi ngờ là tự chui đầu vào rọ, cuối cùng sẽ dẫn đến thực lực của mình tại một cảnh giới, đến bình cảnh, sẽ vĩnh viễn không cách nào lại đề cao.
Bảy người bọn hắn hiển nhiên là sẽ không ngu xuẩn như thế.
Vậy chỉ có một loại tình huống cuối cùng.
Cảnh giới bảy người lúc đầu cũng không phải như thế.
Bọn hắn một mực đang ẩn tàng thực lực cảnh giới, sau đó, theo thời gian đề thăng, để người ngoài coi là, cảnh giới của bọn hắn đề thăng, là dựa vào mình tu luyện được.
Đổi lại nói, bọn hắn muốn để người khác nhìn thấy thực lực mình cấp độ gì, đó chính là cấp độ đó.
Tựa như Bích Thanh Ngọc.
Diệp tỷ tỷ trước kia nói qua với hắn, Bích Thanh Ngọc người này đến cả nàng đều nhìn không thấu.
Diệp tỷ tỷ năm đó thế nhưng cơ hồ đến cảnh giới Tiên Vương, nàng hiện tại mặc dù thực lực không còn, nhưng ánh mắt nhìn người vẫn có một ít.
Có thể bị Diệp tỷ tỷ nhận xét như thế, thực lực tự nhiên sẽ không kém.
- Mục tiên sinh, giữa núi rừng, ta nghĩ ngươi cũng hẳn cảm giác được một số địa phương không giống bình thường?
Kiếm Nhất Minh nhìn Mục Vân, chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận