Vô Thượng Thần Đế

Chương 345: Gian Khổ

Chỉ là mặc dù mặt ngoài Mục Vân là một bộ tiểu cường hoàn toàn đánh không chết, nhưng vừa dứt lời, trong miệng lại oa ô phun ra một ngụm lớn tử huyết, mà sắc mặt của hắn cũng biến tím lại.
- Tử Ngọc Lai Thế, ngươi biết vì sao gọi cái tên này không?
Kia Quân Vô Tà nhìn thấy sắc mặt Mục Vân thay đổi dần, cười lạnh nói:
- Hai chữ sau chính là để cho ngươi biết, cho dù là đời sau, độc này cũng sẽ để ngươi ghi nhớ cả đời.
Nhìn bộ dáng thê thảm của Mục Vân, Quân Vô Tà rất vui vẻ.
- Tiểu quỷ ngươi muốn tính toán ta, mưu trí, khôn ngoan, hiện tại đùa nghịch vui vẻ sao?
- Quân Vô Tà!
Mạnh Nhất Phàm quát:
- Nếu hắn xảy ra chuyện gì, Lục Ảnh huyết tông ta không tìm được Nhân Hoàng Kinh, Thiên Tà đảo của ngươi cứ đợi Lục Ảnh huyết tông ta điên cuồng trả thù đi.
- Ngươi uy hiếp ta sao? Ta sợ ngươi không thành!
Quân Vô Tà cười lạnh nói:
- Nhân Hoàng Kinh không có trên người ta, tiểu quỷ này lừa gạt ngươi, muốn để ngươi và ta trở mặt thành thù, đầu óc ngươi có thể không đần như vậy hay không?
- Ngươi...
- Được được được, ngươi cũng sẽ không tin!
Quân Vô Tà vỗ tay một cái, cười nói:
- Ta tới giúp ngươi hỏi thăm hắn, trúng độc của ta, hắn sẽ đợi đến lúc bị ta đùa chơi chết đi!
Quân Vô Tà cười hắc hắc, trong ngón tay leo ra một Ngô Công hắc sắc dài bằng bàn tay, Ngô Công hắc sắc kia xuyên thấu qua cánh tay Quân Vô Tà, trực tiếp leo lên đến ngực Mục Vân.
Thổi phù một tiếng vang lên, Ngô Công hắc sắc đã trực tiếp lọt vào trong ngực Mục Vân.
Dần dần, có thể nhìn thấy, ngực Mục Vân liên tục không ngừng vang lên âm thanh ùng ục ùng ục, làm cho người ta rùng mình.
- Mục Vân, ngươi không nói, ta sẽ để cho ngươi nói!
Ngay sau đó, Ngô Công hắc sắc trực tiếp leo vào trong não hải Mục Vân, cả da đầu của Mục Vân nhấp nhô lên xuống.
- Ngươi là ai?
- Mục Vân!
Nghe thấy Quân Vô Tà tra hỏi, ánh mắt Mục Vân ngốc trệ, âm u đầy tử khí nói.
- Tốt, ngươi thu hoạch được thiên hỏa như thế nào?
- Ta rơi vào trong Lôi âm cốc, may mắn còn sống, xảo ngộ vật này, thiên hỏa hình như bị người phong ấn, vô chủ ý thức, ta tốn hao thời gian ba năm luyện chế nó!
Quân Vô Tà cười nói:
- Rất tốt, vậy trên người ngươi có pháp bảo loại linh hồn nào không?
- Không có!
Nghe thấy Mục Vân trả lời, Quân Vô Tà và Mạnh Nhất Phàm đều sững sờ.
Không có?
Sao có thể!
- Vậy ngươi có bảo bối gì?
- Phong Thiên Đỉnh của Thánh Đan tông!
- Phong Thiên Đỉnh!
Nghe thấy lời này, kia Quân Vô Tà và Mạnh Nhất Phàm đều sững sờ.
Phong Thiên Đỉnh của Thánh Đan tông là địa khí cực phẩm, nghe nói là kém một bước sẽ đạt tới linh khí thiên giai, không ngờ lại ở trên người Mục Vân.
- Tốt, Phong Thiên Đỉnh này không chỉ có thể luyện đan, còn có thể luyện khí, quả thực là bảo bối hiếm có, về ta!
Quân Vô Tà cười hắc hắc nói.
- Nhanh hỏi hắn Nhân Hoàng Kinh!
- Ngươi giấu Nhân Hoàng Kinh ở đâu rồi?
Hai mắt Mục Vân trống rỗng, không nhúc nhích, dừng một chút, nói:
- Nhân Hoàng Kinh ta đã giao cho ngươi!
Vừa nghe lời này của Mục Vân, sắc mặt Mạnh Nhất Phàm lập tức giận biến.
- Tốt cho Quân Vô Tà ngươi, bây giờ còn có gì để nói sao?
- Không thể nào, hắn nói bậy, hắn căn bản không đưa cho ta!
Lúc này, Quân Vô Tà cũng hoảng.
- Cẩu thí!
Mạnh Nhất Phàm chỉ vào mắng:
- Mấy vấn đề trước đó, hắn đều trả lời rất tốt, rõ ràng là bị ngươi khống chế trong lòng, một vấn đề cuối cùng, chẳng lẽ sẽ là giả? Đây chính là chính ngươi hạ cổ, chẳng lẽ còn có vấn đề!
- Không thể nào có vấn đề!
Quân Vô Tà lập tức lắc đầu nói:
- Cổ của ta, căn bản không thể nào có vấn đề, tiểu tử này... Tiểu tử này...
Quân Vô Tà cũng không biết giải thích như thế nào.
- Ta một bàn tay đánh chết hắn, sẽ biết hắn đến cùng có phải giả vờ hay không!
Quân Vô Tà nói, một bàn tay vỗ về phía đầu Mục Vân.
- Dừng tay!
Mạnh Nhất Phàm đương nhiên không thể nào mặc cho Quân Vô Tà giết Mục Vân, trực tiếp ngăn lại.
- Quân Vô Tà, ta thấy ngươi chính là có tật giật mình, tiểu tử này đã là dầu hết đèn tắt, trúng Tử Ngọc Lai Thế độc của ngươi, ngươi gấp gáp giết hắn như vậy làm gì?
- Lời này của ngươi là có ý gì?
- Có ý tứ gì, giao Nhân Hoàng Kinh ra, nếu không, hôm nay cho dù ngươi có thể đi, ngày khác, Lục Ảnh huyết tông ta cũng sẽ đến Bình Thiên tà đảo.
- Ngươi uy hiếp ta sao?
- Uy hiếp ngươi thì như thế nào!
Trong lúc hai người tranh cãi, có dấu hiệu một lời không hợp sắp xuất thủ.
Chỉ là lúc này, đám người Thông Thần các nhìn thấy bạo tạc suy yếu, muốn tới để đến tìm tòi hư thực, chỉ là Mạnh Nhất Phàm và Quân Vô Tà mang đến không ít cao thủ, trong lúc nhất thời, căn bản là không có cách nào xâm nhập.
Bọn hắn cũng không biết, Mục Vân đến cùng như thế nào, có nguy hiểm đến tính mạng hay không.
Chỉ là, nhìn Quân Vô Tà và Mạnh Nhất Phàm tranh cãi, khóe miệng Mục Vân không lộ phát giác hơi nâng lên một góc độ.
Dùng độc?
Đối hắn thì bất kỳ độc tố gì đều là chê cười, Tử Liên Yêu Hỏa là thiên hỏa, não của những người này quả thực không đủ dùng.
Đối với bất luận độc tố gì mà nói, thiên hỏa trời sinh có khả năng chống cự và tan rã, có thể nói, Mục Vân hiện tại là bách độc bất xâm.
Nhưng Tử Ngọc Lai Thế kia, hay là Ngô Công hắc sắc thì chỉ là Mục Vân giả vờ giả vịt thôi.
Trước mắt, bị hai đại cường giả tuyệt thế vây quanh, hắn muốn chạy trốn, căn bản là chuyện không thể nào.
Dù Cam Kinh Vũ có thể ngăn cản được một người thì một người khác cũng có thể giết hắn, hắn vẫn sẽ không cách nào thoát thân.
Đến cùng như thế nào mới có thể thoát thân đây?
Nhìn hai người trước mặt tranh cãi đã dần dần ấm lên, đầu Mục Vân tư linh xoay tròn.
Lúc này, chiến đấu bên ngoài đã càng ngày càng kịch liệt, người của Thông Thần các tổn thất nghiêm trọng.
Dù sao, bất kể là tử đệ Thánh Đan tông, hay là môn nhân Thiên Tà đảo, hay là những người này của Lục Ảnh huyết tông, từng người đều cường giả, Thông Thần vẫn hơi yếu chút.
- Không thể cứ tiếp tục như vậy, nếu không bọn hắn...
Đáy lòng Mục Vân dần dần bối rối.
Ông...
Nhưng đột nhiên vào thời khắc này, Mục Vân cảm thấy ngực nóng rực một trận khí tức truyền ra, sóng nhiệt nhất đạo cao hơn nhất đạo không ngừng tăng lên, ở ngực.
- Tử ấn?
Nhìn tử ấn trước ngực phát ra ánh sáng tử sắc, Mục Vân hơi sững sờ.
Lại là tình huống gì đây?
- Chúng ta cứ tiếp tục tranh cãi như thế cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, trên người người này nhất định có cổ quái, như vậy, ngươi và ta cùng nhau điều tra hồn hồ của hắn, như thế nào?
- Ồ?
Quân Vô Tà kinh ngạc nói.
- Ngươi không biết, trong hồn hồ của hắn, hẳn là có một món pháp bảo cực kỳ lợi hại, ngươi và ta liên thủ đè ép hồn hồ của hắn, ta không tin pháp bảo kia còn không hiện hình.
Mạnh Nhất Phàm bình tĩnh nói.
- Tốt!
Hai người lại lần nữa dừng tranh cãi, nhìn Mục Vân ngồi khoanh chân trên mặt đất không nhúc nhích.
- Bắt đầu!
- Ừm!
Vừa dứt lời, hai tay Mạnh Nhất Phàm và Quân Vô Tà đồng thời đánh ra ấn ký, càn quét về phía Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận