Vô Thượng Thần Đế

Chương 4174: Họ Tần Tên Trần (2)

Trong đại điện, một thân ảnh đi ra.
Chính là Lam Oánh Bảo.
Tộc lão của Băng Hoàng nhất tộc, thê tử của tộc trưởng Băng Khiếu Trần.
Băng Hoàng một mạch, cũng phân phái hệ, trong đó họ Băng một mạch cùng Lam tính một mạch, cường đại nhất.
Đây cũng là vì sao, Tần Mộng Dao hiện tại mặc dù thực lực không đủ, vẫn có thể trở thành tộc trưởng.
Băng Khiếu Trần quyền thế thật lớn, dư uy vẫn còn.
Lam Oánh Bảo thân là nhân vật tộc lão họ Lam nhất mạch, tự nhiên càng duy trì nữ nhi của mình.
- Bên ngoài trời lạnh, vào đi.
Vực giới Phượng Hoàng nhất tộc, chia làm hai bên, một bên nóng như lò, một bên lạnh như băng quật.
Loại rét lạnh này, người thường tiến vào, trong nháy mắt thành băng côn.
- Nương, ta không sao...
Tần Mộng Dao bất đắc dĩ nói.
- Ngươi không sao, cháu ngoại ta còn có việc...
Lam Oánh Bảo giận dữ nói:
- Nhanh, khoác thêm quần áo.
- Ta đã biết, năm đó Mục Thanh Vũ hỗn đản kia hảo tâm như vậy, nói có thể cứu ngươi, trên thực tế là vì nhi tử của hắn.
- Để cho ngươi xuất hiện ở trong nhân giới tiểu Bắc Vân thành, lại để cho nhi tử của hắn xuất hiện ở nơi đó, chính là vì bắt cóc nữ nhi của ta.
- Hiện tại tốt rồi, hài tử lão Mục gia hắn, đều có...
- Nương...
Tần Mộng Dao bất đắc dĩ cười khổ nói.
- Nghe nói tiểu tử kia, còn có mấy nữ nhân? Con gái ta giỏi như vậy, dựa vào cái gì mà cùng người khác hầu hạ một chồng?
- Mục Vân kia, ta ngược lại muốn nhìn, rốt cuộc lợi hại bao nhiêu.
Tần Mộng Dao hiện tại lười mở miệng.
Từ khi về tộc, những lời này, nương nói rất nhiều lần.
- Nương, vào phòng đi, hài tử không hài lòng...
- Được rồi, ta không nói nữa.
Lam Oánh Bảo chỉ chỉ vào bụng Tần Mộng Dao, răn dạy nói:
- Tiểu tử kia, không thành thật, có bản lĩnh đi ra a, xem ta có hảo hảo giáo huấn ngươi hay không.
Tuy nói như vậy, nhưng trong mắt Lam Oánh Bảo tràn đầy cưng chiều.
Cách đời thân, cho dù võ giả cường đại hơn nữa, huyết thống thân cận, huyết mạch liên hệ, cũng không phải đơn giản một hai câu có thể nói rõ ràng.
Mỗi lần Lam Oánh Bảo lẩm bẩm Mục Vân, đều bất mãn.
Nhưng nhắc tới tiểu tử kia, đều sẽ câm miệng.
Loại biện pháp này, nàng cũng khó chịu nhiều lần.
- Tiểu gia hỏa này, vẫn không đi ra, cũng không phải biện pháp, tóm lại là sẽ trì hoãn ngươi tu hành.
Lam Oánh Bảo mở lời:
- Lần này, ngươi kế nhiệm tộc trưởng, Lam Mạch cũng sẽ không nói gì, ta ở đây, bọn họ cũng không dám.
- Nhưng Băng mạch nhất phái, lại rất có chút lời ra tiếng vào, dù sao, Băng mạch cũng xuất hiện mấy thiên tài vô song.
- Thời gian càng lâu, có lẽ, sẽ phát sinh tranh chấp.
Tần Mộng Dao không thèm để ý nói:
- Chỉ cần bọn họ tự cho là mạnh hơn ta, có thể đến tranh đoạt.
Lam Oánh Bảo thở dài một tiếng, không nói nhiều.
......
Đệ Cửu Thiên Giới, Đông Hoang Đại Địa, Nam Hoang Vực, Đông Hổ Thành.
Đông Hổ thành, vị trí ở chỗ giao giới với đông hoang đại địa Đông Hoang vực cùng Nam Hoang Vực vị trí.
Thành này, nhân khẩu mấy trăm vạn, ở trong Đông Hoang đại địa, chỉ có thể tính là một tòa tiểu thành.
Nhưng tòa tiểu thành này, trong khoảng thời gian này, lại trở nên náo nhiệt.
Cách Đông Hổ thành trăm dặm, vốn là một mảnh phế tích, trải qua mấy chục vạn năm, không ai hỏi thăm.
Nhưng thời gian gần đây, lại có người ở trong đó phát hiện Hóa Phàm thần khí.
Hóa phàm thần khí, áp dụng cho võ giả Địa Quân.
Phát hiện này khiến cho không ít người đều kinh ngạc.
Đông Hổ phế tích, xuất hiện chí bảo.
Đương nhiên, chỉ là hóa phàm thần khí, không cách nào hấp dẫn ánh mắt của các thế lực ngũ đẳng lớn.
Nhưng những thế lực lục đẳng, thất đẳng kia lại háo hức không thôi.
Đông Hoang đại địa, cũng không chỉ có tứ đẳng đứng đầu, cùng với ngũ đẳng.
Thứ sáu, thứ bảy, thứ tám, thứ chín và bất nhập lưu, tất cả đều tồn tại.
Trong lúc nhất thời, Đông Hổ thành, có chút náo nhiệt.
Hơn nữa, tứ đại ngũ đẳng tông môn: Lưỡng Nghi Các, Thương Long tông, Cửu Tinh tông, Vô Lượng tông ở gần thành này cũng phái đệ tử đi tới nơi đây.
Tuy nói đồ của Địa Quân, tứ đại tông môn chướng mắt.
Nhưng môn hạ đệ tử vẫn tương đối coi trọng.
Dù sao, trong tứ đại tông môn, võ giả Nhân Quân cảnh, không phải số ít.
Trong lúc nhất thời, bên trong Đông Hổ thành, cũng có chút náo nhiệt.
Thánh Đế, Thiên Thánh Đế, Cổ Thánh Đế, xuất hiện không ít.
Võ giả cảnh giới Nhân Quân cũng không ít.
Ngược lại Địa Quân cảnh, có chút hiếm thấy.
Hiện tại, Đông Hổ thành, trong một gian tửu lâu.
Vị trí gần cửa sổ, một thân ảnh, một bộ hắc y, đầu đội mũ đen, bình yên ngồi đó.
- Nghe nói lần này, lục đẳng tông môn, tới không ít.
- Trong lục đẳng tông môn, Cổ Thánh Đế không ít, vừa dò xét phế tích, nói không chừng phát hiện cái gì nhất phẩm Cổ Thần Đan, đột phá gông cùm Cổ Thánh Đế.
- Lưỡng Nghi Các, Thương Long tông, Cửu Tinh tông, Vô Lượng tông tứ đại tông môn, đệ tử Nhân Quân cảnh cũng không ít.
- Đúng vậy, có nhị phẩm cổ thần đan, hóa phàm thần khí, đều để bọn họ lấy là được.
- Chúng ta cũng không muốn đạt được miếng thịt to, có thể uống chút canh là được.
- Tứ đại tông môn, hẳn là không có Địa Quân xuất hiện chứ?
- Không thể nào, Địa Quân ở trong tứ đại ngũ đẳng tông môn, đều được coi là lực lượng trung kiên, sẽ không kéo mặt xuống đoạt với chúng ta chứ?
Trong lúc nhất thời, trong tửu lâu, tiếng nghị luận vang lên.
- Thú vị...
Hắc y nam tử lẩm bẩm nói:
- Đệ tử tứ đại tông môn, thật sự tới rồi.
- Lăng Thiên nhất, Liễu Vô Yên, Bạch Tố Tố, lần này, đừng hòng chạy.
Một khuôn mặt cười nhạt lộ ra.
Chính là Mục Vân.
Rời khỏi Vô Giản cổ sơn, Mục Vân đi tới Đông Hổ thành.
Mấy ngày nay, vẫn tìm hiểu tin tức.
Cách Đông Hổ thành trăm dặm tồn tại một mảnh phế tích. Chẳng qua phế tích kia, mấy chục vạn năm qua, đã sớm bị người sờ thấu.
Nhưng không biết vì sao, thời gian gần đây, xuất hiện ba động, có người ở trong đó phát hiện hóa phàm thần khí, nhị phẩm cổ thần đan.
Đông Hoang đại địa, tuy nói tứ đẳng không ít, đều cao cao tại thượng.
Hóa phàm thần khí, nhị phẩm cổ thần đan, đối với võ giả phụ cận Đông Hổ thành, đã có lực hấp dẫn cực lớn.
Đừng nói bọn họ, bản thân Mục Vân đều mang khát vọng.
Không có cách nào, hắn quá nghèo.
Không ở trong thế lực tông môn, cổ thần khí, cổ thần đan cùng với Nguyên Thạch, đều cần tự mình cướp đoạt.
Hiện tại, hắn cũng không phải Cổ Thần đan sư, Cổ thần khí sư, không có khả năng luyện đan, luyện khí rời tay, chuyển hóa thành Nguyên Thạch.
Nếu muốn tiến thêm một bước, Nguyên Thạch, Cổ Thần Khí, Cổ Thần Đan, đều không thể thiếu.
Đừng nói hóa phàm thần khí, nhị phẩm cổ thần đan. Cho dù nhập phàm thần khí, nhất phẩm cổ thần đan, Mục Vân đều rất thiếu.
Đông Hổ phế tích này, hắn tự nhiên bắt buộc phải có, khẳng định phải đi vào xem xét.
Còn nữa, tứ đại tông môn đệ tử, cũng tới.
Tất nhiên có thể gặp được người quen.
Sổ sách nên tính, cũng nên tính toán.
Mục Vân cũng không phải loại nhân vật chịu thiệt thòi, cắn nát răng nuốt vào bụng.
Chịu thiệt thòi, phải đòi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận