Vô Thượng Thần Đế

Chương 3166: Chân Vũ đường

Trên đường đi ,Thương Bắc Huyền mang theo Mục Vân, đi tới bên ngoài một tòa điện hùng vĩ.
Chân Vũ học viện, có thể nói là thế lực cấp Thiên Nguyên thần bí cường đại nhất phụ thuộc cổ tộc Chiêm tộc, so với Huyễn Ảnh Tông cùng Thiên Cơ Các còn hơn một bậc.
- Điện hạ, trong Chân Vũ học viện, bốn vị viện trưởng, lúc trước ngài đều đã nhìn thấy.
Thương Bắc Huyền mở lời:
- Vũ Đoạn Thiên, là phụ trách tất cả mọi thứ, ba vị phó viện trưởng còn lại, Hình Thiên, Đinh Văn Uyên cùng với Huyền Tử Bách, Hình Thiên cùng Đinh Văn Uyên hai người, Hình Thiên phụ trách Pháp Các, Võ các, Tu Các.
- Mà Đinh Văn Uyên phụ trách đan các, khí các, trận các.
- Về phần Huyền Tử Bách, thì phụ trách Chân Vũ Đường.
- Chân Vũ Đường...
- Chân Vũ Đường là nơi phụ trách tạp sự của đệ tử Học viện Chân Vũ, ví dụ như đệ tử tạp dịch thăng cấp đệ tử chính thức của học viện, đệ tử chính thức thăng chức Thánh đồ, cùng với một ít an bài sự vật, vân vân, thật ra chính là Tạp Vật Đường.
Huyền Tử Bách...
Mục Vân nghĩ đến người này, vẫn có chút buồn bực.
Người này, tựa hồ như trước kia có quen biết.
- Thật ra viện trưởng Huyền Tử Bách, ngày thường, rất ít khi thấy, một mình ở trong một tòa sơn mạch của Chân Vũ học viện, rất ít xuất hiện.
Chuyện Chân Vũ đường, phần lớn đều do Đổng Thế Thành, chính là vị Đổng trưởng lão đưa chúng ta tới nơi này phụ trách.
- Chúng ta lần này tiến vào Chân Vũ học viện, đều đạt tới Thần Hoàng cảnh, chính là thánh đồ.
Thương Bắc Huyền đối với Chân Vũ học viện rất quen thuộc, nhanh chóng nói.
Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Mục Vân, Thương Bắc Huyền cười nói:
- Điện hạ không cần kinh ngạc, những năm gần đây, vì hai hồn của điện hạ, phụ thân ta bỏ không ít công sức...
- Ừm.
Mục Vân gật đầu:
- Đợi đến khi chúng ta đứng gót chân ở học viện, liền đi Thương Long Hiên xem một chút.
- Vâng.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, đi tới trước Chân Vũ Đường.
Chân Vũ đường to lớn như vậy, chiếm diện tích rộng lớn, từng tòa đại điện, ngang hàng.
Hơn nữa càng có rất nhiều đệ tử ra vào ra vào.
Đệ tử tạp dịch, đệ tử chính thức cùng với thánh đồ, đều có không ít.
Mà hiện tại, nương theo Mục Vân cùng Thương Bắc Huyền hai người tiến vào trong Chân Vũ Đường, mấy đạo thân ảnh, nhìn đến.
- Thái Ất Tuyên, tiểu tử kia tới rồi.
Một tiếng nói vang lên, ánh mắt mấy người gắt gao tập trung Mục Vân.
- Hừ.
Nghe được lời này, trong đó có một thanh niên đầu đầy tóc đỏ, ánh mắt âm u, hừ một tiếng.
- Hắn chính là Mục Vân?
Nam tử tóc đỏ lạnh lùng nói:
- Hôm nay, ta nhất định phải giáo huấn hắn thật tốt.
- Thái Ất Tuyên, cũng đừng làm bậy.
Một người khác nói.
- Tiểu tử này, bây giờ cũng là Thánh đồ.
- Còn chưa lấy được minh bài, cũng không phải là thánh đồ Chân Vũ học viện ta, còn nữa, hắn không có mắt, dám cứu Tuyết Trục Ảnh, giết không được Tuyết Trục Ảnh, ta làm thịt hắn trước.
Thái Ất Tuyên tiến lên, ánh mắt lạnh lùng đến cực điểm.
Mục Vân cùng Thương Bắc Huyền hai người tiến vào Chân Vũ Đường, đi tới trước một tòa đại điện.
Nơi này chính là nơi nhận bảng tên thân phận.
Thương Bắc Huyền một đường cùng Mục Vân nói chuyện gì đó, bất quá hiện tại, hai người thoạt nhìn lại giống như bằng hữu nói chuyện phiếm.
Đúng lúc này, trong điện, một đạo thân ảnh đi ra, nhìn hai người, đi tới, không tránh không né.
Thương Bắc Huyền nhíu nhíu mày, muốn lôi kéo Mục Vân, đi sang một bên, bỏ qua người này.
Nhưng một đạo thân ảnh kia lại mạnh mẽ dâm vào.
Nhìn thấy cảnh này, Thương Bắc Huyền ngẩn người, Mục Vân cũng nhíu mày.
Người này, không giống vô ý.
Ngược lại giống như cố ý chắn đường.
- Vị huynh đài này đi trước.
- Ta không đi.
Thương Bắc Huyền khách khí mở miệng, nhưng thanh niên kia lại hừ nói:
- Hai người các ngươi là ai? Đến Chân Vũ Đường làm gì?
Thương Bắc Huyền lạnh nhạt cười, trên mặt xuất hiện cái loại tươi cười dối trá này.
- Vị huynh đài này, hai người ta là thánh đồ mới tấn, đến đây lĩnh bảng bài của mình.
- Ồ? Thánh Đồ mới?
Nam tử cười nhạo nói:
- Chỉ có hai người các ngươi, còn dám xưng thánh đồ?
- Huynh đài, nói chuyện, phải chú ý lời của mình.
- Ta không chú ý, ngươi có thể làm gì ta?
Nam tử cười nhạo nói:
- Thương Bắc Huyền, ngươi là Thiếu chủ Thương Long Hiên, cùng người khác kết giao bằng hữu, nhưng phải nhìn chuẩn, người như vậy, không đáng để kết giao bằng hữu, nếu không sẽ làm cho mạng nhỏ của mình không còn.
Nghe được lời này, hai người như thế nào không rõ, tên này, chính là tới tìm việc.
- Ngươi là ai?
Mục Vân hiện tại mở miệng, nhướng mày.
Xem ra Đổng trưởng lão nói không sai, hắn vì Tuyết Trục Ảnh, không sợ chết xuất đầu, ngược lại để cho một số người, giết không được Tuyết Trục Ảnh, ghi hận hắn.
- Thái Ất Tuyên.
Nam tử ngạo nghễ nói:
- Thái Ất Tông, ngươi nên biết chứ?
- Thái Ất Tông? Có nổi tiếng không?
Mục Vân thản nhiên nói:
- Ta không biết ngươi, ta đến làm chuyện của ta, lĩnh lấy bảng hiệu thân phận của ta, phiền ngươi tránh ra.
- Tránh ra?
Thái Ất Tuyên cười nhạo nói:
- Được rồi, chui qua háng ta đi.
- Chui qua háng sao?
Mục Vân một lần nữa nói:
- Ai, cho ngươi mặt mũi nói thế.
Phanh...
Đột nhiên, Mục Vân không nói hai lời, một quyền đánh ra.
Rất rõ ràng, Thái Ất Tuyên đến tìm phiền toái.
Đã như vậy, cần gì nói lời vô nghĩa.
Lần này thăng cấp tới cảnh giới nhị phách Thần Hoàng, thần thể tăng lên mấy cấp bậc, liên tiếp mang theo tam hồn nhị phách viên mãn, hiện tại, Mục Vân căn bản lười nói nhiều.
Thái Ất Tuyên nhất thời cảm giác được Mục Vân mạnh mẽ, một quyền nghênh đón.
Ầm...
Hai đạo thân ảnh, vừa chạm liền tách ra.
- Hảo tiểu tử, thì ra ngươi không phải nhất phách Thần Hoàng, mà là nhị phách Thần Hoàng, che dấu ngược lại rất sâu.
Thái Ất Tuyên hừ nói:
- Dám ra tay với học trưởng, hôm nay, ta thân là lão sinh, nói cho ngươi, tân sinh nên có thái độ như thế nào.
- Chỉ là tam phách Thần Hoàng, ai cho ngươi lá gan?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Ngươi muốn gây chuyện, Mục Vân ta cũng không sợ chuyện, hôm nay, ngươi muốn giáo huấn ta, ta sẽ giáo huấn ngươi, nếu ngươi muốn giết ta, ta nhất định sẽ cho ngươi biết, mất đi sinh mệnh là tư vị gì.
- Làm càn.
Thái Ất Tuyên, chính là một trong thiếu chủ của Thái Ất Tông, Thái Ất Tông cũng là thế lực cấp Thiên Nguyên, chẳng qua không nổi danh như Chân Vũ học viện, Huyễn Ảnh Tông cùng Thiên Cơ Các mà thôi.
Chỉ là một Mục Vân, không có bối cảnh, bất quá dựa vào Thương Bắc Huyền, dám cuồng vọng như thế, thật sự muốn chết.
Bất quá nếu Thái Ất Tuyên biết, cũng không phải Mục Vân dựa sát Thương Bắc Huyền, mà là Thương Bắc Huyền muốn cung kính đối đãi với Mục Vân, chỉ sợ trong lòng sẽ không nghĩ như vậy.
- Thái Ất chân quyết.
Thái Ất Tuyên bước ra, vung ra một chưởng, lực lượng cuồng bạo, nhất thời ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn, giết ra.
Ầm...
Mặt đất nổ vang, hai đạo thân ảnh hiện tại lần nữa cứng đối cứng.
Mà giờ khắc này, Mục Vân căn bản không thi triển bất kỳ thần quyết nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận