Vô Thượng Thần Đế

Chương 1142: Thực Lực Chân Chính

Tiểu Hắc, chết!
Cả người Hắc Đái Ngọc triệt để lâm vào ngốc trệ.
- Ngươi phải chôn cùng Tiểu Hắc!
Hắc Đái Ngọc nhìn Mục Vân, triệt để tức giận.
Tiểu Hắc thân là thiếp thân linh thú của hắn, thực lực cường đại, hiện tại đủ để có thể so với cảnh giới Sinh Tử cảnh tam trọng, thế nhưng giờ này khắc này lại bị Mục Vân giết.
Huyết châu khủng bố bạo tạc trực tiếp nổ Tiểu Hắc thành bột phấn, tất cả mọi thứ tiêu tán, tâm hắn cũng đi theo đó mà chết rồi.
- Cần gì chứ?
Mục Vân cười nói:
- Ngươi nếu buông xuống chấp niệm, không muốn giết ta, ta cũng sẽ không giết ngươi.
- Buông xuống chấp niệm, không muốn giết ngươi?
Hắc Đái Ngọc nói:
- Mục Vân, thân là người Ngũ Hành tiểu thế giới, ngươi sớm phải biết, mình có thân phận gì?
- Thập đại tiểu thế giới, đứng hàng trước ba, đều là tồn tại cực kỳ cường đại. Thứ tư Luân Hồi tiểu thế giới thực lực cũng thâm bất khả trắc, ngươi cho rằng, ngươi có thể lấy được trước mười, tiếp tục bảo trụ hạng trước mười cho Ngũ Hành tiểu thế giới, ngươi sẽ thật trở thành bảo bối trong tay Đế Văn?
- Luân Động Thương người này bao che nhất, nếu hắn biết ngươi giết Luân Vô Thường, hắn không giết ngươi mới là lạ.
- Sâu kiến thì nên có bộ dáng của sâu kiến, ngươi nếu thành thành thật thật chỉ là vì bảo trụ hạng mười của Ngũ Hành tiểu thế giới cũng liền thôi, nhưng bây giờ, ngươi còn nghĩ tiến thêm một bước, vậy chuẩn bị chịu chết đi.
Hắc Đái Ngọc nổi giận, ánh mắt nhìn Mục Vân tràn ngập sát cơ.
Giờ này khắc này, Mục Vân cũng lười giải thích.
Trong mắt những người cao cao tại thượng bọn chúng, trừ bọn hắn có thể được xưng là thiên tài, được tất cả mọi người kính ngưỡng, những người khác quật khởi, chính là đáng chết.
Kẻ yếu liền nên có dáng vẻ của kẻ yếu, đây là chuyện mà những thiên tài kia tự nhận chính xác nhất.
Thế nhưng, ai là cường giả, ai là kẻ yếu, còn chưa tới phiên bọn hắn đến phán định!
Ánh mắt Mục Vân đột nhiên lộ ra một vòng tiếu dung.
Nụ cười này mang theo đắng chát, mang theo miệt thị, mang theo sát lục.
- Ngươi đã cho rằng đáng chết, vậy ngươi liền đi chết đi!
Vừa dứt lời, Mục Vân đứng tại chỗ, triệt để phóng thích khí thế toàn thân tại thời khắc này.
Hắn chưa bao giờ tin cái gì thiên mệnh chú định, hắn chỉ tin mạng của mình, nên nắm ở trong tay mình.
Cửu Nguyên Huyết Luân.
Cửu Nguyên Thiên khí tụ tập phía trên huyết luân, ầm vang xuất hiện.
Năm Khốn Thiên Tỏa giờ phút này xuất hiện lần nữa, quấn quanh ở trên người ngũ nguyên chi long, ngủ nguyên chi long cùng cửu nguyên chi khí khổng lồ hô ứng lẫn nhau.
Làm xong hết thảy, Mục Vân vẫn không có dự định thu tay lại.
Hai tay tề xuất, Kim Cương Thánh Thể, Bách Luyện Kim Thân, Đoán Cốt Thánh Thể tam thể cương khí hộ thân lại lần nữa xuất hiện.
Đây mới là Mục Vân hoàn toàn, chân chân chính chính Mục Vân.
Thi triển ra thủ đoạn triệt để chân chính trên ý nghĩa, nhìn Hắc Đái Ngọc đối diện, Mục Vân cười nói:
- Hắc Đái Ngọc, không có Hắc Lân Ngọc Xà, thực lực của ngươi cơ hồ là giảm phân nửa, ta nhìn ngươi có thể làm sao.
Mục Vân vừa dứt lời, cơ thể dâng lên khí tức bàng bạc, lại lần nữa bạo tạc.
- Chiến Thần Quyết nhất trọng!
Trong khoảnh khắc, năng lương quanh người Mục Vân xúm lại, vào giờ phút này điên cuồng tăng trưởng.
Chiến Thần Quyết, gia tăng lực bộc phát của võ giả Sinh Tử cảnh, nhất trọng một lần, nhị trọng gấp năm lần, cứ thế mà suy ra.
- Chiến Thần Quyết nhị trọng.
Mục Vân không có dừng lại, chân nguyên trong cơ thể nhấp nhô, thực lực trực tiếp bạo tăng gấp năm lần.
Cảnh giới Sinh Tử cảnh, lực lượng bạo tăng gấp năm lần, có thể xưng cường hoành.
Giờ này khắc này Mục Vân ở vào biên giới bộc phát, biên giới mà thân thể đủ khả năng tiếp nhận.
- Ngươi muốn chết!
Nhìn thấy khí thế toàn thân Mục Vân tăng trưởng, trong lòng Hắc Đái Ngọc cũng chấn kinh.
Thế nhưng à giờ này khắc này, nếu lùi bước, đó chính là chết.
Cho nên hắn không thể lùi bước.
Bước ra một bước, toàn thân cao thấp Hắc Đái Ngọc mịt mờ khói đen.
- Đại Ngọc Xà Đà La!
Quát khẽ một tiếng, hắc khí toàn thân Hắc Đái Ngọc tăng vọt, cả người trực tiếp bổ nhào vào Mục Vân.
Thuộc về xà độc nhất mạch, địch nhân tàn nhẫn, hắn càng tàn nhẫn.
Giờ này khắc này, không thể do dự nửa phần, nếu không chết chính là mình.
- Dung Thiên Quyết - Dung lực.
Mục Vân âm thầm thì thầm một tiếng, trực tiếp bước ra một bước.
Dung Thiên Quyết, tầng thứ nhất là dung võ, tiến hành dung hợp võ kỹ võ giống nhau mà mình tu luyện, khiến cho lực lượng càng thêm cường đại, tam thể cương khí hộ thân Mục Vân chính là Kim Cương Thánh Thể, Bách Luyện Kim Thân, Đoán Cốt Thánh Thể ba loại võ kỹ dung hợp tạo thành, lực phòng ngự không chỉ gấp mười lần.
Mà tầng thứ hai chính là dung lực, dung luyện lực công kích của đối thủ.
Giờ khắc này, Mục Vân chỗ thi triển chính là dung lực.
Hòa tan toàn bộ công kích của Hắc Đái Ngọc, ở trong cơ thể mình tiêu hao.
Trong khoảnh khắc, Hắc Đái Ngọc chỉ cảm thấy toàn bộ công kích của mình tựa hồ bị Mục Vân hấp thu, căn bản không thể phản kháng.
Cái này sao có thể?
Hắc Đái Ngọc không rõ ràng cho lắm.
Thế nhưng giờ phút này công kích phô thiên cái địa của Mục Vân đã cuốn tới.
Ngũ nguyên chi long, dẫn đầu công kích, ngay sau đó chính là một chưởng Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình.
Lại nói tiếp, chính là Cửu Nguyên Huyết Luân, ba loại công kích cường hãn giờ này khắc này được Chiến Thần Quyết gia trì, có thể bộc phát tiềm lực càng thêm mạnh mẽ.
Oanh...
Tiếng oanh minh nổ vang, toàn bộ trên mặt hồ xuất hiện từng đạo thuỷ trụ.
Những thuỷ trụ kia phá không bay lên, khí thế hung hãn, triệt để thôn phệ toàn bộ thân thể Hắc Đái Ngọc.
Từ từ, sóng nước bình tĩnh, đứng tại chỗ, sắc mặt Mục Vân tái nhợt, hơi hô thở ra một hơi.
Hắc Đái Ngọc, chết!
Khóe miệng Mục Vân lộ ra vẻ mỉm cười.
Điểm tích lũy, lần nữa tăng lên.
Chín ngàn sáu trăm điểm tích lũy, xếp hạng thứ sáu.
Đủ.
Mục Vân càng thêm thỏa mãn.
Điểm tích lũy lên cao đến trước mười, cho dù xếp hạng thi đấu rơi vào một tên sau cùng, cũng coi như hoàn thành Đế Văn dặn dò, đoạt được trước mười.
Sau đó, không cần vì chuyện điểm tích lũy mà phiền não.
Nhìn mặt hồ bình tĩnh, Mục Vân không có dừng lại, hướng về phía trên trực tiếp phi thân rời đi.
Trọn vẹn qua nửa canh giờ, trên mặt hồ bình tĩnh, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện.
- Chậc chậc... Hắc Đái Ngọc, sớm đã nói với ngươi kết minh cùng Luân Nhiên, chính là bảo hổ lột da, hiện tại thế nào? Chết đi.
Xuất hiện chính là Ngô Cầu của Ngũ Độc tiểu thế giới.
Đối mặt với việc Hắc Đái Ngọc bỏ mình, Ngô Cầu không có một tia thương tâm.
- Lần này ngươi xem một chút, không những Minh Nguyệt Tâm không chết, tựa hồ thực lực tăng mạnh, hiện tại Mục Vân cũng thế, cái này, ta nhìn ngươi triệt để xong đời rồi. Nga, không đúng, ngươi đã triệt để xong đời rồi.
Ngô Cầu vừa dứt lời, nhìn phía trên, yên lặng nói:
- Hạt Hạc, Tất Kiếm, Nghiêm Khoan ba người bọn hắn, chuyện nên làm đều đã làm tốt, hiện tại hai tỷ muội Thiên Bảo tiểu thế giới kia nên trúng chiêu.
- Ngươi đó ngươi, hiện tại chết rồi, thế nhưng kém chút phá hư đại sự Ngũ Độc tiểu thế giới chúng ta.
Ngô Cầu lắc đầu, cuối cùng thở dài một tiếng, trực tiếp rời đi nơi đây.
Mặt hồ, triệt để bình tĩnh lại.
Mục Vân một mình đi ra một mảnh phong cấm chỗ mới phát hiện, phía trên toàn bộ Không sơn, diện tích thật không lớn.
Phía trên Không sơn diện tích không lớn lại mọc đầy từng cây nấm cao cỡ một người.
Mà hắn chính là đi ra từ bên trong một cây nấm cao cỡ một người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận