Vô Thượng Thần Đế

Chương 2113: Trận Khí Hợp Nhất (2)

Vừa nghe lời này, sắc mặt Liễu Phong Vân cùng Trác Vũ cứng ngắc.
Hai người bọn họ?
Hai người bọn họ tình là cái rắm.
Nghe đến lời này, phẫn nộ trong lòng hai người như giang hà cuồn cuộn, không ngừng nổi sóng.
- Muốn chết.
Trong nháy mắt, Liễu Phong Vân cùng Trác Vũ hai người giết ra.
Thấy cảnh này, Mục Vân lại đứng ở một bên, không lên tiếng nữa.
Để mắt?
Hắn cũng không cần Huyền Thiên để mắt.
Chỉ là trước mắt, đám người tựa hồ hoàn toàn không nhớ, bọn hắn đang đứng ở đâu.
Nơi này chính là thánh mộ, trước một tòa di thiên đại điện, đến cùng có cái gì, trời mới biết.
Ở đây, đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn còn muốn trước hết giết Huyền Thiên, đủ để nhìn ra, lần này phía trên Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cho ra mệnh lệnh có bao nhiêu dụ hoặc.
Mục Vân mới không tin, bọn gia hỏa này lại bởi vì mệnh lệnh mà phấn đấu quên mình.
Chỉ sợ tông môn ban thưởng làm bọn hắn động tâm.
Mục Vân sáng tỏ, tiến lên, yên lặng đến đến trước cổng chính Di Thiên đại điện.
Giờ khắc này, tất cả mọi người chú ý Huyền Thiên cùng mấy người chiến đấu, ai có tâm tư đi xem cung điện.
Mà người trước đó đến đã thử qua, muốn mở ra cửa đại điện, quả thực vô cùng gian nan.
Nghĩ tới đây, Mục Vân nhìn đại điện, tâm động.
Phía trên cửa điện, tổng cộng có chín chín tám mươi mốt quân cờ đen trắng.
Quân cờ đen trắng, không có cấu trúc, loạn thành một bầy.
Thế nhưng từng đạo ánh sáng lại dọc theo quân cờ, lưu động vừa đi vừa về.
- Mục công tử có thể phát hiện cái gì?
Ngay hiện tại, một tiếng nói không màng danh lợi vang lên phía sau Mục Vân.
- Bích tiểu thư.
Mục Vân cười khổ nói:
- Nơi này, nhìn rất khác biệt, mà lối vào trước đó cũng do Bích tiểu thư tự thân đi làm mới mở ra được, ta... Có thể phát hiện cái gì.
Nghe đến lời này, Bích Thanh Ngọc che miệng cười một tiếng.
- Ngươi quả thật hoàn toàn như trước đây, với những chuyện này, khá là thành thật.
- A?
- Không có gì.
Bích Thanh Ngọc lần nữa nói:
- Mục công tử chẳng lẽ không cảm giác, cái này giống như một tòa trận pháp sao?
- Trận pháp?
Mục Vân thật không nhìn ra.
- Không sai, trận pháp, chẳng qua là, trận pháp xây dựng ở bên trong một Tiên khí, cho nên, Mục công tử mới không nhìn ra.
Trận pháp xây dựng ở bên trong Tiên khí?
Mục Vân giật mình.
Tiên khí, khí phù chính là thể hiện quan trọng nhất sự thần kỳ của Tiên khí.
So với trận pháp, khí phù tác dụng càng giống tác dụng của trận phù trong trận pháp.
Vô luận luyện khí hay là luyện trận đều như thế.
Luyện khí cần vật liệu, thiên tài địa bảo, các loại thuộc tính vò tạp cùng một chỗ, mà khí phù có tác dụng không chỉ thu nạp thiên địa Tiên khí, càng hỗn hợp những cái kia với nhau, dẫn động.
Trận phù, cũng như thế.
Hiện tại, Mục Vân lần nữa nhìn về phía Bích Thanh Ngọc, cảm giác, nữ nhân này không đơn giản.
- Nguyện nghe tình hình cụ thể và tỉ mỉ.
- Trận pháp này chính là luyện khí cùng luyện trận cùng một chỗ.
Bích Thanh Ngọc chậm rãi nói:
- Đại năng luyện thành trận pháp này nhất định cũng là một vị Tiên khí sư, mà lại là một vị Tiên khí sư rất cường đại.
- Muốn phá vỡ đại môn này, cần hai người cùng một chỗ động thủ.
- Một bên phá trận, một bên phá khí, hai bên đồng thời tiến hành, không thể sửa đổi.
Bích Thanh Ngọc vừa dứt lời, trong lòng Mục Vân hơi động.
- Mục công tử, không biết có lòng tin hay không?
Ý tứ của Bích Thanh Ngọc rất rõ ràng.
Hai người bọn họ hợp tay cùng một chỗ phá vỡ trận pháp.
Nghe đến lời này, Mục Vân nhìn đại môn trước mắt, nhẹ gật đầu.
Thân là tiên trận sư, Tiên khí sư, hắn học tập không chỉ là vì bản thân, từ đáy lòng cũng rất yêu thích.
Cho nên, khi nhìn thấy trận pháp, hắn muốn giải.
- Chỉ là Bích tiểu thư, trận pháp cùng Tiên khí cả hai hợp nhất, ngươi vừa rồi cũng nói, cần hai người đồng thời giải khai mới được, thế nhưng hai người chúng ta, nếu tập trung tinh thần, có thể nào cam đoan, giải khai trận pháp?
- Ta có một môn bí thuật, ngươi có thể hiểu thành Độc Tâm Thuật.
Bích Thanh Ngọc chậm rãi nói:
- Ngươi ta tâm ý tương thông liền có thể như thế.
- Độc Tâm Thuật?
- Chỉ là tác dụng tương đương với Độc Tâm Thuật, giữa chúng ta càng cần phối hợp ăn ý hơn.
- Không có vấn đề.
Mục Vân ma quyền sát chưởng, cười nói:
- Bích tiểu thư còn không sợ, Mục Vân ta tự nhiên cũng sẽ không sợ.
Hai người nhẹ gật đầu.
- Kiếm Nhất Minh, hộ pháp cho ta và Mục công tử, ai dám trì hoãn, giết không tha.
- Tuân lệnh.
- Tâm nhi, nàng đợi ta một hồi!
- Ừm!
Kiếm Nhất Minh cùng Vương Tâm Nhã hai người đứng ở hai bên đại môn, cảnh giác nhìn xung quanh.
Mà hiện tại, Bích Thanh Ngọc vung tay lên, một ngọc bài xuất hiện.
- Mục công tử đặt tấm bảng gỗ ở lòng bàn tay là được.
- Đơn giản như vậy?
Mục Vân tiếp nhận ngọc bài, nắm chặt trong tay, ngọc bài hóa thành một dòng nước chảy, tiêu tán thành vô hình.
Không bao lâu, ngọc bài hiên ote phía trên não hải, lẳng lặng biến thành một đoàn khí lưu màu đen.
Khí lưu màu đen, không ngừng tản ra hắc mang nhàn nhạt, từng bước giao lưu cùng nguyên anh Mục Vân trong chân hồn.
Trong nháy mắt, Mục Vân cảm giác được lực lượng trong cơ thể lưu động.
Bên trong hồn phách xuất hiện một bóng người xinh đẹp, chính là Bích Thanh Ngọc.
Giờ khắc này, ý nghĩ Bích Thanh Ngọc đột nhiên hiện lên tiến vào trong đầu của của mình.
- Thần kỳ như vậy?
Mục Vân âm thầm kinh ngạc.
- Chính là thần kỳ như vậy.
Bích Thanh Ngọc mở miệng cười nói:
- Hiện tại ngươi ta đều có thể nhìn thấy ý nghĩ chỗ sâu nhất trong lòng hai người, lẫn nhau có thể trao đổi.
Vừa nghe lời này, Mục Vân lần nữa gật đầu.
Dần dần, một đạo hắc khí lưu chuyển, cuối cùng, hóa thành một cái bóng mờ.
Bóng mờ dần dần diễn hóa thành thân thể của Bích Thanh Ngọc.
Thế nhưng lại toàn thân không có một vật.
Thân thể kiều mị hoàn toàn hiện ra ở bên trong não hải của Mục Vân.
Chỉ bất quá, thân ảnh hiện ra ở trong đầu Mục Vân lại thu nhỏ mấy chục lần.
- Bích tiểu thư cả ngày một thân váy dài, nhìn rộng rãi, nguyên lai tâm hồn thế mà to tròn như vậy, vóc người này, chậc chậc...
Trong đầu Mục Vân nhịn không được khen.
Chỉ là lần nữa nhìn về phía Bích Thanh Ngọc, lại phát hiện sắc mặt nàng đỏ hồng, ánh mắt nhìn Mục Vân mang theo một tia thẹn thùng.
Mục Vân nghĩ ra, hiện tại giữa hai người tâm ý tương thông, hắn đang suy nghĩ gì, Bích Thanh Ngọc đều biết.
Cái này rất xấu hổ.
Mục Vân xấu hổ cười nói:
- Hiện tại, có thể bắt đầu.
- Bích tiểu thư ngươi tinh thông trận pháp hơn ta một ít, ngươi giải trận pháp, mà trận phù bên trong Tiên khí thi để ta giải.
- Tốt.
Hai người thương định, bắt đầu công việc.
Mà giờ khắc này, Huyền Thiên cùng Trác Vũ, Liễu Phong Vân hai người giao thủ lại càng thêm kịch liệt.
Ba thân ảnh trên bầu trời giao thoa tung hoành, giữa lẫn nhau, chiến ý dày đặt.
Mà giờ khắc này, Mục Vân cùng Bích Thanh Ngọc hai người đứng trước đại môn cao lớn vài trăm mét, sao mà nhỏ bé, căn bản không ai chú ý.
Hai thân ảnh, chính thức bắt đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận