Vô Thượng Thần Đế

Chương 2574: Làm sao ta dám đến đây? (1)

Mục Vân đi tới, ôm cánh tay Cửu Nhi, cười nói:
- Ta mỗi ngày đều nhớ đến các nàng...
- Nói hươu nói vượn.
Cửu Nhi hừ một tiếng, hiển nhiên không để ý tới lời hoa ngôn xảo ngữ của Mục Vân.
Nhìn ngũ nữ, Mục Vân hiện tại chỉ cảm thấy... Thật lộn xộn.
Cuối cùng, thật vất vả hao phí miệng lưỡi thật lớn, triệt để an bài ngũ nữ, Mục Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
Đan Đế các, trong nghị sự đại điện.
Bảy đạo thân ảnh ngồi xuống.
Mục Vân ngồi ở thượng vị, sáu đạo thân ảnh phía dưới đều nhìn hắn.
- Tại sao lại nhìn ta kỳ quái như vậy?
Mục Vân nhìn mấy người, nói.
- Chàng ở chỗ này, thật sự rất khoái hoạt!
Diệp Tuyết Kỳ lại nói:
- Ôm mỹ nhân vào lòng, hai tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ.
- Không có chuyện, không có chuyện!
Mục Vân xua tay nói:
- Chủ yếu là đại chiến Lang tộc lần này, ta ở đây vì trợ giúp Thiên Phong Khiếu, hơn nữa ngày sau đối phương sẽ đưa dược liệu cho Luân Hồi điện chúng ta, rút ngắn lộ trình, Lang tộc ngồi ở Vạn Yêu Sâm Lâm, điểm này, không thể quên.
- Vậy Hồ tộc chúng ta cũng có thể, ta còn là tộc trưởng Hồ tộc, chàng tìm ta là được!
Cửu Nhi không tin.
- Khụ khụ...
Mục Vân ngược lại thiếu chút nữa quên mất, Cửu Nhi bây giờ là tộc trưởng Hồ tộc, Hồ tộc, cũng là một tộc ở Vạn Yêu Sâm Lâm.
- Sức chiến đấu của Hồ tộc không thể so với Lang tộc, kết giao bọn họ, cũng là phải quá tệ.
- Lừa đảo.
Cửu Nhi không mở miệng nữa.
Mục Vân hiện tại lại nghiêm túc nói:
- Được rồi, mấy người các nàng đều xuất hiện, tìm ta làm cái gì?
Diệp Tuyết Kỳ đứng dậy, cũng cẩn thận nói:
- Nhận được tin tức, Vân Minh bên kia, Vân trận bắt đầu hư hỏng sụp đổ, chỉ sợ không bao lâu nữa, Vân Trận sẽ mở ra, chuyện này, không thể xem nhẹ.
- Bao lâu?
Mục Vân hiện tại đứng dậy, bình tĩnh nói.
- Không quá mười năm.
Vừa nghe lời này, trong lòng Mục Vân run lên.
Mười năm.
Chỉ cần thời gian mười năm, Vân Minh liền mở ra, đến lúc đó, Mạnh Tử Mặc, Tứ hộ pháp, Mục Thiên Thương bọn họ, đều sẽ đi ra.
Mục Vân hiện tại, mơ hồ chờ mong.
Vì gặp lại bọn họ, những huynh đệ trước kia, hắn có thể nói là cố gắng cả đời.
- Tốt!
Mục Vân đột nhiên đứng dậy, lên tiếng.
- Mười năm, thời gian vạn năm, ta đều có thể chờ được, hiện giờ chỉ cần đợi thêm mười năm, ta vẫn chờ được.
Nghe được lời này, mấy nữ nhân nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo hào quang khác nhau.
Tuy rằng Mục Vân có đôi khi thoạt nhìn rất không đứng đắn, nhưng có đôi khi, vẫn rất đáng tin cậy.
Ánh mắt Mục Vân dừng trên người mấy nữ nhân, thản nhiên nói:
- Đã như vậy, chuẩn bị một chút, xoay người trở lại Luân Hồi điện, thời gian mười năm, chuyện cần phải chuẩn bị được, nhiều lắm.
- Ừm.
Mục Vân dứt lời, lại nói:
- Thiên Phong Khiếu này, mỗi ngày ở chỗ này cùng Thôn Thiên Sa, Thông Tí Tiên Hầu, Linh Viêm Thiên Giao tam tộc đánh nhau, có ý gì? Xem ra, hắn không cần ta xuất thủ, ta cũng muốn ra tay, chậm trễ cung ứng dược liệu cho Đan Đế Các ta, bọn họ phụ trách được sao?
Bàn tay Mục Vân vung lên, trong mắt mang theo vẻ lạnh lùng.
- Được rồi được rồi.
Minh Nguyệt Tâm bất đắc dĩ xua tay nói:
- Nếu ta đáp ứng phụ thân ngươi ở chỗ này chiếu cố ngươi, liền động thủ nhiều là được.
- Không cần.
Mục Vân cười nói:
- Chỉ là mấy người này, nhưng không làm gì được ta
Trong lời nói Mục Vân mang theo vẻ bình tĩnh.
Trận tranh đấu này, bản thân Lang tộc chiếm thế thượng phong, chẳng qua Giao Bân, Hồ Thần Sinh, Tề Thiên Vỹ ba người, mặt mũi không bỏ xuống được, còn đang khổ sở chống đỡ.
Mục Vân hiện tại, chính là muốn làm cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà này.
Linh Viêm Thiên Giao, Thôn Thiên Sa, Thông Tí Tiên Hầu, sức chiến đấu của tam tộc, đúng là rất mạnh mẽ, nhưng dù mạnh mẽ hơn nữa, quần long vô thủ, bọn họ còn có thể mạnh mẽ ra sao?
Trong lòng Mục Vân đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ tà ác.
Vạn Yêu Sâm Lâm, trên một ngọn đồi, ba đạo thân ảnh đứng vững.
Mà trong núi rừng xung quanh ba đạo thân ảnh này, từng đạo thân ảnh, giờ khắc này, đứng tại chỗ, chờ mệnh lệnh.
Giao Bân hiện tại tức giận quát:
- Đã sớm động thủ với Lang tộc bọn họ, lần này được rồi, lúc này mới mười mấy năm, trong Lang tộc xuất hiện bao nhiêu chiến sĩ tinh anh? Tam tộc chúng ta đối phó với một Lang tộc, đã hao hết thủ đoạn, Kim Bôn kia không biết lần này làm sao, cố gắng hết sức muốn trợ giúp Thiên Phong Khiếu.
- Ngươi đừng hét nữa.
Râu quai nón dưới cằm Hồ Thần Sinh run rẩy, nói:
- Thân là tộc trưởng Linh Viêm Thiên Giao nhất tộc, ngươi chỉ có ngần ấy độ lượng đoKhông có một chút nhẫn nại?.
- Nhẫn nại? Ngươi nói với ta về sự kiên nhẫn?
Giao Bân khẽ quát:
- Lần trước, ta tận mắt nhìn thấy, một gã lang tử nhất phẩm Tiên Vương của Lang tộc, làm thịt hai vị nhị phẩm Tiên Vương của Linh Viêm Thiên Giao ta, ngươi dám tin sao? Đám sói này, hiện tại đều giống như đánh máu gà.
- Ngươi gào thét như vậy cũng vô dụng, không phải sao?
Hồ Thần Sinh bất đắc dĩ nói.
Tề Thiên Vỹ hiện tại gãi gãi cằm, bất đắc dĩ nói:
- Thiên Phong Khiếu, chúng ta cũng không nghĩ tới, cư nhiên lui vào trong Yêu Nguyệt cổ thành mười mấy năm, Lang tộc đã tăng lên khủng bố như thế, nếu qua trăm năm, ngàn năm, Yêu tộc còn có chỗ đứng của tam tộc chúng ta sao?
- Đáng giận, Tộc trưởng Á Long nhất tộc Long Hồng Vũ giống như rùa rụt đầu, không biết trong đầu rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Giao Bân hừ nói:
- Nếu Á Long nhất tộc xuất động, trận chiến này, chúng ta không đến mức bị động như thế.
- Quên đi.
Hồ Thần Sinh cười nhạo nói:
- Long Hồng Vũ tên hỗn đản này, một lòng chỉ vì mình, muốn hắn ra tay, không có khả năng.
- Vậy chúng ta phải làm gì?
Giao Bân nóng nảy không thể đợi được.
Không thể đánh trận này.
Tiếp tục đánh nữa, toàn bộ chiến sĩ tam tộc đều sẽ lâm vào vũng bùn, bọn họ còn biết, phía sau Thiên Phong Khiếu còn có một Mục Vân.
- Không nghĩ tới, lần này vẫn thất bại kết thúc, Linh vực từ sau lưng cho chúng ta đan dược cùng tiên khí chống đỡ, nhưng đám sói con Lang tộc kia cũng có tiên đan cùng tiên khí chống đỡ, Mục Vân hỗn đản kia, luyện chế Vương cấp tiên khí cùng Vương cấp tiên đan, so với linh vực cho ra còn tốt hơn.
Hồ Thần Sinh thầm hận nói:
- Tên này, sao luyện đan lợi hại như vậy, luyện khí vẫn lợi hại như vậy.
- Đổi lại là ta, sống lại một kiếp, kiếp trước hai vị sư tôn, một vị là đệ nhất đan tiên tiên giới, một vị là đệ nhất Đế khí sư tiên giới, ta cũng có thể trâu bò như vậy.
Tề Thiên Vĩ cười nói:
- Mục Vân này, thật sự là hắn gặp vận may.
- Vậy bây giờ rốt cuộc nên làm cái gì đây?
Giao Bân gấp gáp không thể đợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận