Vô Thượng Thần Đế

Chương 1382: Đoán không ra

Nhìn thấy trên mặt Mục Vân đầy chân thành, Đế Văn và Đấu Vân Phong hai người đều cười khổ gật đầu.
Mục Vân trưởng thành, vượt qua dự liệu của tất cả mọi người bọn hắn, tốc độ bực này, thực sự quá nhanh quá nhanh.
Nhanh đến bọn hắn không cách nào kịp phản ứng.
- Việc này ngươi định làm như thế nào?
Đế Văn nhìn Mục Vân, hỏi.
Chuyện cho tới bây giờ, hắn và Mục Vân đã không chỉ là quan hệ hảo hữu, càng là chí giao.
Có thể nói, từ khi ban đầu nhất mà hắn đứng ở phía Mục Vân bên này, cũng đã chú định, Mục Vân chính là minh hữu hắn trân quý nhất.
- Đi một bước, nhìn một bước thôi.
Mục Vân cười khổ nói:
- Vân Lang người này, ngay cả ta cũng nhìn không thấu, lần này, chuyện tuyệt đối không có đơn giản như vậy, ý nghĩ của hắn, ta cũng không thể suy đoán.
- Không có gì mà không cách nào nắm lấy.
Ngay tại giờ phút này, một giọng nói vang lên, Mục Thanh Vũ đột nhiên xuất hiện.
Trong nháy mắt nhìn Mục Thanh Vũ đến, Đế Văn cùng Đấu Vân Phong đều trì trệ.
Mục Thanh Vũ giờ khắc này nhìn hoàn toàn khác biệt lúc trước.
Nửa bước Nhân Tiên? Không phải.
Cấp bậc Tôn Giả? Cũng không phải.
Giờ khắc này Mục Thanh Vũ cho bọn hắn một cỗ cảm giác như là vực sâu.
Quỷ dị mà cường đại.
Loại thực lực này, đối với bọn hắn mà nói, thực sự quá mức khủng bố.
Cho dù Mục Vân, bọn hắn cũng có thể nhìn thấy bảy tám phần.
Mục Vân cường đại, là tởại mặt ngoài, nhìn qua chính là cho người ta một loại cảm giác cường đại.
Mà Mục Thanh Vũ, lại tựa hồ như là ở tầng sâu.
Một loại cường đại không nhìn thấy.
Khác biệt rất rõ ràng, lại cho người ta thể nghiệm rất đáng sợ.
- Hai vị, hồi lâu không thấy.
Mục Thanh Vũ nhìn hai người, mỉm cười.
- Hồi lâu không thấy, Mục điện chủ.
Mục Thanh Vũ nhẹ gật đầu, nhìn mấy người, nói:
- Thật ra mục đích của Vân Lang, rất đơn giản.
- Người này tâm cơ rất sâu, không chỉ thoả mãn với bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới, bên trong tiểu thiên thế giới, mục tiêu của hắn là Tiên giới, là đại thế giới vô cùng vô tận kia.
- Lần này, nếu có thể bằng vào thực lực cá nhân, chém giết Hỏa Lựu, thu hoạch được Tiên khí cùng với một ít quy tắc lĩnh ngộ của Hỏa Lựu trong tiên giới, hắn có thể tấn thăng nhất phẩm Nhân Tiên, tiến vào Tiên giới.
- Các vị, không cần muốn quên, Vân Lang người này, thế nhưng có bối cảnh tại Tiên giới.
Mục Thanh Vũ vừa dứt lời, mọi người nhất thời ngạc nhiên.
- Vẻn vẹn chỉ là vì tiến vào Tiên giới, hắn sẽ không phí khổ tâm như thế.
Mục Vân lại đột nhiên cau mày nói.
- Không sai, vẻn vẹn vì tiến vào Tiên giới, hắn sẽ không phí khổ tâm nhiều như thế.
Mục Thanh Vũ nhìn nhi tử mình, lần nữa nói:
- Thế nhưng trước khi tiến vào Tiên giới, có thể diệt trừ ngươi ta, diệt trừ các tồn tại thực lực cấp bậc Tôn Giả, để Huyền Không sơn, thống nhất Thương Hoàng tiểu thế giới, thống nhất toàn bộ tiểu thiên thế giới, thế...
Nghe đến lời này, Mục Vân nhíu mày.
Phụ thân nói lời này rất có đạo lý.
Nhưng Vân Lang muốn một mẻ hốt gọn bọn hắn, nào là chuyện đơn giản.
Mục Vân không khỏi ổn định lại tâm thần, bắt đầu suy nghĩ.
Đến cùng, điểm nào mà hắn sơ sót, mà lại là Vân Lang rất có nắm chắc.
- Vẫn nghĩ mãi mà không rõ à?
Nhìn thấy Mục Vân suy nghĩ xuất thần, Mục Thanh Vũ ha ha cười nói:
- Ngươi đó ngươi, Hỏa Lựu chính là Hỏa Minh tộc nhân, bên trong toàn bộ tiểu thiên thế giới, có thể làm cho hắn nhớ nhung, cũng chỉ có ngươi một người thôi!
- Ta?
- Không phải ngươi còn có ai.
Mục Thanh Vũ cười nói:
- Hỏa Đế năm đó một đời anh hào, thu thập năm loại thiên hỏa, uy danh hiển hách, tiểu tử ngươi, trên người bây giờ có ba loại thiên hỏa, Hỏa Lựu ước gì nuốt ngươi.
- Vân Lang muốn bằng vào ta làm mồi nhử, để Hỏa Lựu nuốt ta, lại sau đó giải quyết Hỏa Lựu...
Mục Vân ha ha cười nói:
- Có ý đồ mưu lợi là không sai, thế nhưng, nhằm vào sai người.
- Ngươi dự định như thế nào?
- Đi một bước nhìn một bước thôi.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Trước mắt còn có biện pháp tốt hơn sao?
Cùng Vân Lang, Mục Vân đã sớm nghĩ đến một trận chiến.
Chỉ là thực lực giữa hai người lại chăm chú ngang bằng, căn bản khác biệt không nhiều.
Cho nên, Mục Vân một mực không có cơ hội.
Lần này là một cơ hội cuối cùng.
Mục Vân luôn cảm giác, nếu mình muốn đột phá đến nhất phẩm Nhân Tiên, tiến vào Tiên giới, trở lại Tiên giới, tuyệt đối không cách nào tách ra liên quan với Vân Lang.
- Thôi thôi, ba ngày sau, võ giả phía trên Sinh Tử cảnh ngũ trọng trong tông môn theo ta đi, lần này, không cần nhìn nhân số, mà là nhìn thực lực.
Mục Vân khua tay nói:
- Chu Doãn Văn trưởng lão, quản lý hết thảy công việc, đệ tử cảnh giới phía trên Sinh Tử cảnh ngũ trọng lưu ở bên trong Huyết Minh, chúng ta nếu về không được, các ngươi cũng nhất định phải thống trị tốt Huyết Minh, không được sai sót.
- Minh chủ yên tâm.
Chu Doãn Văn chắp tay, khom người nói.
Hắn thân là đại chủ quản Huyết Minh, có thể nói quản lý hết thảy Huyết Minh, cơ hồ đại sự gì đều hắn tính toán.
Mà Mục Vân, nhìn càng giống như một lãnh tụ tinh thần.
Trước mắt, Mục Vân lưu hắn lại, chuyến này, ôm tâm thái quyết chiến.
Nhìn thấy Mục Vân rời đi, một đám cường giả bên trong Huyết Minh, hai mặt nhìn nhau.
- Mọi người tản đi đi, phía trên Sinh Tử cảnh ngũ trọng, chuẩn bị một chút, ba ngày sau xuất phát.
Mục Thanh Vũ khoát tay nói.
- Đã như vậy, hai người chúng ta cũng rời đi trước, chuẩn bị sẵn sàng.
Đế Văn cùng Đấu Vân Phong hai người cáo từ.
Mục Vân rời khỏi đại điện, trở lại chỗ ở của mình.
Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã hai người cũng nhanh chóng theo sau.
Nhìn thấy Mục Vân không nói một lời, một người đổ nước, một người đấm lưng, hai người đều trầm mặc không nói.
- Các ngươi không biết... Ta cỡ nào muốn... Cỡ nào muốn giết hắn.
Mục Vân hơi mở lời.
- Chàng có thể làm được.
Tiêu Doãn Nhi khuyên:
- Chàng lợi hại hơn bọn hắn rất nhiều, chàng nhất định có thể thành công.
- Ừm.
Nhìn hai người, Mục Vân ha ha cười nói:
- Chỉ mong như thế, Dao nhi chuyến này rời đi mấy năm, nếu như còn ở bên trong tiểu thiên thế giới, nhất định sẽ biết tin tức của ta, hiện tại chỉ sợ... Đã tiến vào Tiên giới.
Tiên giới.
Đối với Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã mà nói, Tiên giới chính là một địa phương truyền kỳ, bọn nàng hoàn toàn không biết gì cả.
- Dao nhi tỷ tỷ bản thân đã thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, thực lực tất nhiên đột nhiên tăng mạnh, Vân lang chàng không cần lo lắng.
- Ta cũng không lo lắng điểm này, chỉ không biết... Hài tử kia của nàng... Đến cùng có sinh ra hay chưa.
Mục Vân khổ sở nói.
Mười tháng hoài thai, hiện tại cũng gần mười năm, đến cùng có sinh hay không, hắn cũng không xác định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận