Vô Thượng Thần Đế

Chương 459: Phía Sau Phóng Hỏa

Oanh...
Cùng lúc đó, một đạo tiếng oanh minh vang lên, mấy chục viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn triệt để nổ tung.
Bá một tiếng vang lên, trong nháy mắt Phích Lịch Đạn nổ tung, một bóng người lướt ra khỏi vụ bạo tạc.
Chính là Thạch Trung Nguyên.
Lúc này, mặc dù bóng người hắn có phần chật vật, thế nhưng nhìn qua thì tuyệt không nhận thương tổn quá lớn.
Thân là phó các chủ Tụ Tiên các, trên người hắn cũng có không ít thứ bảo mệnh.
Nhưng lúc Thạch Trung Nguyên mang theo hoảng sợ nhìn về phía sau lại là không có phát hiện, phía trước hắn lại bất ngờ xuất hiện một bóng người.
Trường kiếm đen nhánh, nhẹ nhàng trực tiếp xuyên qua trái tim của hắn.
- Lão già, còn muốn chạy trốn sao?
Âm thanh âm lãnh vang lên, Hắc Uyên Kiếm trong tay Mục Vân trực tiếp xuyên qua trái tim Thạch Trung Nguyên, một lực lượng kỳ dị bị Hắc Uyên Kiếm hấp thu, thân thể Thạch Trung Nguyên run không ngừng, cuối cùng vòng bảo hộ chân nguyên xung quanh người triệt để nổ tung.
Mà Hắc Uyên Kiếm kia giống như hấp thu một cỗ lực lượng kỳ dị từ trong thân thể Thạch Trung Nguyên, mặt ngoài tản ra một đạo quang mang, thoáng qua đã biến mất.
Nhìn thấy Hắc Uyên Kiếm biến hóa, Mục Vân hơi có chút kinh ngạc.
Trước mắt xem ra, Hắc Uyên Kiếm này ít nhất là tiêu chuẩn thiên khí.
Chỉ là, lực lượng thật sự của nó hình như xa xa không chỉ là thiên khí, ngược lại làm cho Mục Vân có phần khó mà nắm chắc.
- Trận chiến này, nếu tiến hành trên mặt đất, giết chết Thạch Trung Nguyên căn bản sẽ không phí sức lớn như vậy.
Mà do đang ở dưới đáy biển, vô luận là tốc độ hay là lực lượng đều bị nước biển áp chế, quan trọng hơn là còn cần phân tán ra chân nguyên và lực lượng Hồn Đàn để ngăn cản áp lực kinh khủng từ xung quanh.
Nhìn vòng bảo hộ chân nguyên của Thạch Trung Nguyên kia biến mất, thân thể nháy mắt bị đè ép thành một bộ thây khô, biến mất dưới đáy biển, Mục Vân cảm thán.
Nếu như hắn có thể suy nghĩ đến dòng nước và áp lực ảnh hưởng này chính là có thể tiêu hao lực lượng nhỏ nhất tiến hành phòng ngự, mà lực lượng có thể sử dụng càng thêm cường đại, tiến hành công kích.
- Đã như vậy, vậy thì tới thử thử một lần xem sao!
Mục Vân mỉm cười, trực tiếp bước ra một bước.
Lần này, hắn tuyệt không tiếp tục lặn xuống, ngược lại chạy về bốn phía.
Đã muốn quen thuộc thích ứng áp lực và dòng nước trong nước, vậy thì trước lấy những linh thú dưới đáy biển này thử luyện tay một lần xem sao.
Dùng cảnh giới hiện tại của hắn là Niết Bàn cảnh tứ trọng, chỉ có gặp phải Á Thánh thú mới có thể chân chính gia tăng thực lực của mình.
Mà cùng lúc đó, trên mặt biển, Ma khí lăn lộn đầy trời, hàng ngàn hàng vạn đại quân Ma tộc lăn lộn mà tới.
Mà phía trước đại quân Ma tộc kia, một bóng người ngạo nghễ ngồi ngay ngắn ở phía trên vương tọa ma khí lăn lộn, loay hoay chiếc nhẫn trong tay, nhìn mặt biển bình tĩnh phía dưới.
- Chắc chắn võ giả của các thế lực lớn trên Trung Châu đại lục đã tiến vào trong rồi chứ?
Sát Minh ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa ma khí lăn lộn, lạnh lùng nói.
- Vâng!
- Đã như vậy, các ngươi còn lo lắng cái gì?
Nhìn ba người Kim Linh, Ma Bức, Vũ Dạ Lang, Sát Minh quát lạnh nói:
- Đại kế của bốn vị Ma Hoàng đều bị đám phế vật các ngươi trì hoãn, ít ngày nữa, bốn vị Ma Hoàng sẽ tiến vào Trung Châu, chẳng lẽ các ngươi chuẩn bị để khi bốn vị Ma Hoàng đại nhân đi tới Trung Châu, trống rỗng thêm ra một ít đối thủ mạnh mẽ sao?
Sát Minh lộ ra cực kì phẫn nộ.
- Hai người Tử Cực và Xích Huyết triệt để biến thành khôi lỗi, toàn bộ Hậu Lục ngục Ma Vương chiến tử, mặt mũi đại quân Ma tộc ta đã bị các ngươi làm mất hết.
- Thuộc hạ sẽ đi làm ngay.
- Chậm đã!
Sát Minh quát:
- Toàn bộ Ma Tướng đều tiến vào đáy biển, ba người các ngươi có thực lực khá mạnh, tiến vào chỗ sâu đáy biển, xem bọn hắn đến cùng muốn giở trò quỷ gì, còn các ngươi, ở phía dưới chờ, còn ta...
Trong lúc Sát Minh nói chuyện, ngẩng đầu nhìn phía trên.
- Một ít lão bằng hữu, luôn luôn phải gặp một lần!
Lão bằng hữu?
Nghe thấy Sát Minh nói vậy, ba vị Ma Vương - Kim Linh, Ma Bức, Vũ Dạ Lang ngẩn người, không rõ ràng cho lắm.
Chỉ là lúc này, bọn hắn nơi nào còn dám đặt câu hỏi, trực tiếp không nói hai lời, bàn tay huy động, mang theo chư vị Ma tộc đại tướng trực tiếp lẻn vào đáy biển.
Sát Minh ngẩng đầu, nhìn phía trên, cười ha ha một tiếng nói:
- Hai vị, đã lâu không gặp, không ngờ hai vị vẫn còn sống sót.
- Ngươi không chết, chúng ta làm sao dám đi trước một bước!
Trong lúc nói chuyện, ở trên tầng mây bất ngờ xuất hiện hai bóng người.
Lôi Chấn Tử, Vũ Thanh Mộc!
Nhìn hai bóng người, khóe miệng Sát Minh lộ ra một vòng ý cười như có như không, bóng người lóe lên, biến mất tại chỗ.
Nhất thời, toàn bộ trên bầu trời ma khí lăn lộn, nhật nguyệt biến sắc, một trận đại chiến không thể tránh được.
Mà cùng lúc đó, chỗ sâu đáy biển, bóng người Mục Vân nhiều lần thay đổi, khí tức hưng phấn phía trên Hắc Uyên Kiếm càng ngày càng cường đại.
- Thần Binh xuất hiện trong Tru Tiên Đồ, quả nhiên là kì lạ.
Nhưng phàm là thần binh lợi khí, hoặc là võ kỹ, đan phương đạt được từ trong Tru Tiên Đồ, mỗi thứ đều để chính Mục Vân cũng cảm thấy kinh ngạc.
Cái này mạnh hơn kiến giải và lĩnh ngộ kiếp trước của hắn.
Đây càng một loại thế giới mới lạ hiện ra ở trước mắt hắn.
Chỗ sâu đáy biển bị áp lực và dòng nước trở ngại, mặc dù biết ảnh hưởng tốc độ và lực lượng của võ giả, thế nhưng ở một mức độ nào đó, chỉ cần thuần thục khống chế thì có thể trở thành phụ trợ cho tốc độ và lực lượng của võ giả.
Sau khi Mục Vân sờ đến một tia quy luật trong đó, thu hồi Hắc Uyên Kiếm, muốn lặn xuống.
Nhưng đột nhiên, khi Mục Vân chuẩn bị tiến lên, từng tiếng xé gió từ đáy nước lên, ma khí lăn lộn, lần lượt từng bóng người từ mặt biển nhanh chóng lặn xuống.
Nhìn ba vị Ma Vương cầm đầu thực lực cường hãn, Mục Vân vội vàng tránh né, cẩn thận từng li từng tí ẩn nấp sau một mảnh san hô.
- Người của Ma tộc?
Nhìn ba người cầm đầu kia, Mục Vân ngẩn người.
- Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, cái này Ma tộc, ngược lại là nghĩ rất tốt.
Mục Vân trên mặt tươi cười, ẩn nấp thân hình, theo đuôi bay lên.
Đã như vậy, vậy thì để xem thử đến cùng ai mới là ngư ông.
Theo mấy bóng người lặn xuống, dần dần, sau khi đạt đến khoảng cách sâu mấy vạn mét, đáy biển giioonsg như rốt cục lộ ra khuôn mặt.
Toàn bộ đáy biển cũng không phải một mảnh nước bùn, mặt đất với những phiến đá bóng loáng giống một cung điện dưới lòng đất.
Kia trên sàn nhà còn khắc họa những hoa văn phức tạp, mà một mảnh đáy biển này hiển nhiên là có người dựng nên, không phải tự nhiên hình thành.
Mà sinh vật phiêu phù ở đáy biển, quanh người lóng lánh quang mang nhàn nhạt, tràn ngập toàn bộ đáy biển, nhìn qua phía dưới, không ngờ còn sáng hơn so với trước đó một ít.
Mà lặn xuống đến một bước này, áp lực xung quanh đã không chỉ cường đại hơn trước đó gấp mười lần.
Dưới áp lực như vậy, cho dù cảnh giới của Mục Vân là Niết Bàn cảnh tứ trọng, trong lúc mơ hồ cũng có chút khó mà chống cự.
Nhưng mà trái lại bọn người Kim Linh phía trước, nhìn qua cũng không tốt hơn mình bao nhiêu, Mục Vân hơi thở dài một hơi.
Thiên hỏa của hắn ở chỗ này không có tác dụng quá lớn, mà mặc dù Cửu Thiên Chân Lôi bá đạo, nhưng nếu thi triển ra thì chắc chắn sẽ gây nên người gần đó chú ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận