Vô Thượng Thần Đế

Chương 327: Chiến Sự Bắt Đầu (2)

- Vân ca, ta cảm giác... Muốn đột phá!
- Hả?
Hiện nay, cảnh giới của Vương Tâm Nhã là Linh Huyệt thập trọng huyệt dũng tuyền, lại đột phá, đó chính là nửa bước Thông Thần.
- Làm tốt!
Mục Vân trầm ngâm một tiếng, ngồi ngay ngắn đứng dậy, Vương Tâm Nhã ngồi trước người, hai mắt nhắm lại.
Giờ phút này, thân thể hoàn mỹ triệt để biểu hiện ra trước mặt Mục Vân, chỉ là giờ phút này Mục Vân cũng ngây thơ niệm, hai tay dò xét hai vai Vương Tâm Nhã, theo thân thể của nàng, bắt đầu du tẩu.
Dần dần, hắn phát hiện trong cơ thể Vương Tâm Nhã lại có một dòng nước nóng đang không ngừng lưu động.
Dòng nước nóng đó từ bụng nhỏ dâng lên, dần dần đề cao, sau đó lại tản ra đến từng bộ vị trong cơ thể Vương Tâm Nhã, dần dần xuyên vào trong tứ chi bát mạch của Vương Tâm Nhã.
Mà một dòng nước nóng này đương nhiên không phải hắn lưu tại trong cơ thể Vương Tâm Nhã, thế nhưng hình như là từ trong vật kia chạy cách ra.
Như vậy cũng được?
Cảm thụ được thân thể Vương Tâm Nhã bị kia một lực lượng không ngừng xuyên vào, cảnh giới của nàng cũng đang thong thả đề thăng, Mục Vân trợn mắt hốc mồm.
Hắn có thể hoàn toàn xác định, trước đó thân thể của mình cũng không có dị dạng.
Nhưng bây giờ...
Chẳng lẽ là Tru Tiên Đồ?
- Vân ca, ta tấn thăng, nửa bước Thông Thần!
Vương Tâm Nhã trong chớp nhoáng mở hai mắt ra, trong ánh mắt tràn đầy vui sướng, một tay ôm Mục Vân vào trong ngực.
- Cám ơn chàng, cám ơn chàng, Vân ca!
Vương Tâm Nhã cười hắc hắc, trong ánh mắt tràn đầy vui sướng và cảm kích.
Nàng có thể cảm giác được, lần này tấn thăng, quan hệ rất lớn với Mục Vân.
Mà lại hình như là bởi vì quan hệ kiểu kia với Mục Vân, mới khiến cho nàng có thể tấn thăng.
Chẳng lẽ vật kia của Mục Vân...
Có tác dụng bực này?
- Đừng nhìn ta, ta cũng không biết!
Nhìn hai mắt Mục Vân mông lung, Vương Tâm Nhã suy đoán nói:
- Chẳng lẽ là chàng...
- Ta thật không biết!
- Không biết cũng không sao đâu, chúng ta một lần nữa sẽ biết!
Như là công chúa ngạo kiều, Vương Tâm Nhã lấn người bay lên, đè Mục Vân ở dưới người.
...
Một trận chiến này, lại là hôn thiên ám địa, hai người nhiều lần sát phạt, rốt cục lưỡng bại câu thương, đều thua trận.
Trên giường, Vương Tâm Nhã ghé vào đầu vai Mục Vân, cười nói:
- Ta cảm giác được hình như thực lực của mình lại tinh tiến nửa phần!
- Ông trời ơi!
Tâm tình của Mục Vân vào giờ khắc này đã không thể dùng rung động để hình dung.
Chỉ Tru Tiên Đồ kết hợp với hồn hồ của hắn, thân thể của hắn đã xảy ra chuyển biến bực này, quả thực là không thể tưởng tượng.
- Tâm nhi, chuyện này, nhất định không thể nhắc đến cho bất kỳ ai!
- Vì sao?
- Chẳng lẽ nàng muốn cho nam nhân của nàng trở thành máy tăng cảnh giới cho nữ nhân khắp thiên hạ sao?
Mục Vân cười khổ nói:
- Nếu người khác đều biết, không chừng nhiều ít người nghĩ đến mỗi ngày song tu với ta, sau đó cảnh giới đề thăng, sau đó lại song tu, lại đề thăng, vậy ta thành cái gì?
- Chàng sẽ từ đại sắc lang biến thành tiểu nuy lang, hì hì...
- Ta biến thành tiểu nuy lang, cuộc sống vui vẻ của nàng sẽ không còn nha!
Hai người vui cười một trận, Mục Vân phát hiện, Vương Tâm Nhã hoàn toàn khác biệt với Tần Mộng Dao.
Mời Mộng Dao là đối đãi sự vật và người xung quanh đều lạnh như băng, nhưng nàng nhận định chính là mình, cũng chỉ cười đối với mình, nhưng nàng thực chất vẫn rất ít nói.
Mà Vương Tâm Nhã là nữ nhân thanh thuần động lòng người, mà lại cực kỳ đáng yêu, có kiên cường thuộc về mình, nhưng cũng có ỷ lại và kiều mị thuộc về mình.
- Tâm nhi, nàng và tỷ tỷ đến cùng đến từ nơi nào?
Mục Vân rốt cục dứt bỏ tạp niệm từ đáy lòng, mở miệng hỏi.
- Vân ca, ngươi biết Tam Cực điện phía trên Thiên Vận đại lục không?
- Tam Cực điện?
- Không sai, Tam Cực điện, Tam Cực điện phân thành ba điện, phân biệt có ba vị điện chủ, cha ta chính là một điện chủ trong số đó.
- Cha nàng?
Mục Vân lập tức cảm thấy đau cả đầu.
Làm nửa ngày, lại liên lụy đến thế lực lớn.
Tam Cực điện, hắn đương nhiên là biết, đó là thế lực lớn nhất phía trên Thiên Vận đại lục, thế lực có thể so sánh với Thánh Đan tông, mà lại là ba nhà Vương gia, Dương gia, Lý gia liên thủ sáng lập, ba nhà quan hệ đồng minh, vô cùng kiên cố, ba vị điện chủ đương nhiệm, tình như thủ túc, phân biệt quản lý Tam Cực điện, khiến cho Tam Cực điện không ngừng phát triển.
- Vân ca, chàng yên tâm đi, chàng lợi hại như vậy, cha ta khẳng định sẽ rất cao hứng có một con rể lợi hại như ngươi, mà nương ta và cha ta có mâu thuẫn, bây giờ còn chưa giảng hòa, cho nên ta và tỷ tỷ của ta mới đến Nam Vân Đế Quốc.
- Nha...
- Được rồi, không nói những chuyện này nữa, mấy ngày nay, Nam Vân Đế Quốc sẽ có náo động lớn, ta sẽ lưu lại một luồng bản nguyên thiên hỏa trong Thông Thần các, phía dưới Thông Thần ngũ trọng tự tiện xông vào, ta sẽ để cho hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, cho nên mấy ngày nay nàng không nên chạy loạn, cứ đợi ở chỗ này.
- Không, ta muốn cùng nhau chiến đấu với chàng!
- Vậy không được!
Mục Vân mở miệng nói:
- Thời khắc mấu chốt, ta sẽ không bảo hộ được nàng, cho nên nàng thành thật đợi ở hậu phương đi, mà Thông Thần các cũng cần nàng đến giữ cửa ải.
- Vậy được rồi!
Liên tiếp thời gian mấy ngày, toàn bộ trong Nam Vân thành, bách tính bình thường đều cảm thấy khí tức dị dạng.
Đầu tiên là Thông Thần các đóng cửa, tiếp theo Thánh Đan các cũng đóng cửa, mà bây giờ, trên đường phố ngày thường náo nhiệt cũng trở nên lạnh lùng.
Chỉ là loại biến hóa này, Mục Vân cũng không thèm để ý.
Mấy ngày nay, hắn vẫn luôn ở cùng Vương Tâm Nhã trong Thông Thần các, cả ngày hưởng thụ thân mật cá nước, quên cả trời đất.
- Sư tôn, đất đã mua xong, ngay một chân núi hoang ở ngoại ô.
- Rất tốt!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Hai ngày này ta sẽ rời khỏi một lát, cho dù có bất kỳ chuyện gì thì các ngươi cũng không được hành động thiếu suy nghĩ.
- Vâng!
Nhìn Mục Vân rời khỏi, Tề Minh lắc đầu.
- Cảnh Tân Vũ, ngươi nói sư tôn đang suy nghĩ gì?
- Ngươi cũng không biết, ta làm sao biết!
- Cũng đúng, ngươi đần như vậy, sao biết được!
Tề Minh rất là tán thành, nói:
- Nhưng mà lần này, ta thấy sư tôn là buông ra rất nhiều, hình như đang mưu đồ đại sự, nhóm bạn học cũ cửu ban, đều trở về sao?
- Trở về, đại khái hai ngày này toàn bộ tề tựu, đến lúc đó chúng ta uống một trận cho thật đã.
- Đó là đương nhiên!
...
Rời khỏi Thông Thần các, Mục Vân một đường đi về phía Phá Vân sơn mạch, hắn tuyệt không sốt ruột, cẩn thận kiểm tra xem phía sau có người theo dõi không.
Sau khi tiến vào Phá Vân sơn mạch, Mục Vân một đường đột ngột chuyển tiếp, tới tới lui lui túi mấy vòng, cuối cùng đi tới Lôi âm cốc.
Chợt lách người, Mục Vân tiến vào trong Lôi âm cốc.
Trọn vẹn đợi trong Lôi âm cốc hai ngày, Mục Vân mới quay về.
Lần này, Nam Vân Đế Quốc xảy ra đại loạn, hắn sẽ phải chuẩn bị vạn toàn.
Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, lần này hắn muốn làm ngư ông sau cùng.
Dần dần, trong Nam Vân thành, đủ loại tin tức khác nhau dần dần truyền ra.
Có người nói, võ giả tứ đại gia tộc bắt đầu trở về, thậm chí Thánh Đan các cũng trở nên chẳng hiểu ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận