Vô Thượng Thần Đế

Chương 993: Bát đại hạch tâm (1)

Nghe được một tiếng kia, Thanh Chu Ngọc khẽ giật mình, nhìn bốn phía.
Một thân ảnh, chậm rãi đứng dậy từ bên trong tro tàn, nhìn Thanh Chu Ngọc ha ha cười nói:
- Mặc kệ Ngũ Hành thiên phủ để ngươi như thế nào khai quật tiềm lực bản thân, ngươi cũng nên nhớ kỹ, không có Hỏa Hành sơn, ngươi ngay cả tư cách tiến vào đến Ngũ Hành thiên phủ cũng không có.
- Không phải sao?
- Ăn nói bừa bãi!
Nhìn thân ảnh kia, Thanh Chu Ngọc quát.
- Nói xấu Ngũ Hành thiên phủ, ngươi phạm là tử tội.
- Nói xấu?
Thanh niên mỉm cười, cười khổ không thôi.
- Mục sư huynh!
- Mục sư huynh!
Chỉ là nhìn thấy một thân ảnh lay động để tro bụi rơi xuống lộ ra diện mạo, Hỏa Trạch cùng Hỏa Lâm sững sờ.
Mục sư huynh?
Nghe được xưng hô thế này, Thanh Chu Ngọc sững sờ.
Ngay sau đó kịp phản ứng.
- Mục Vân!
Nhìn Mục Vân, Thanh Chu Ngọc tuyệt không thất kinh, ngược lại trong mắt mang theo ý cười, ha ha cười nói:
- Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, khi tìm được không mất chút công phu, nguyên lai ngươi ở đây.
- Nhìn thấy ta, ngươi rất vui vẻ?
- Đương nhiên!
Thanh Chu Ngọc ha ha cười nói:
- Ngươi cũng đã biết, hiện tại giá trị bản thân Mục Vân ngươi thế nhưng là hai mươi vạn cực phẩm linh tinh.
Hai mươi vạn?
Nghe đến lời này, sắc mặt Mục Vân cổ quái không chịu nổi.
Lần trước còn nói là một vạn, hiện tại tăng vọt đến hai mươi vạn?
- Tăng giá rồi?
- Ngươi cũng biết!
Thanh Chu Ngọc ha ha cười lạnh:
- Ngũ Hành Kiệt là do ngươi giết? Dám giết đệ tử Ngũ Hành thiên phủ ta, thân thể của ngươi tăng giá, không kỳ quái.
- Nói như vậy, ngươi muốn hai mươi vạn cực phẩm linh tinh này?
- Đương nhiên!
Thanh Chu Ngọc cười nói:
- Hai mươi vạn cực phẩm linh tinh, hai mươi ức thượng phẩm linh tinh, đầy đủ ta đột phá bát trọng, đến cửu trọng.
- Không sai!
Mục Vân tán thưởng một tiếng nói:
- Dã tâm rất lớn, đáng tiếc... Đầu óc không đủ dùng!
- Ngươi mắng ta? Hắc hắc, ta biết ngươi là cảnh giới Vũ Tiên cảnh cửu trọng, bất quá cũng hẳn là vừa lĩnh ngộ cấp độ thời gian đình chỉ, ngươi cho rằng ngươi sẽ mạnh hơn ta sao? Hoặc ngươi cho rằng, ta là loại phế vật như Ngũ Hành Kiệt?
Thanh Chu Ngọc cười hắc hắc nói:
- Còn Hỏa Hành sơn Bát Hoang Hỏa Long Ngâm, cũng không chỉ ngươi biết!
- Có thể thử một lần!
Nhìn thấy Mục Vân kia mỉm cười, đáy lòng Thanh Chu Ngọc phát lạnh, vỗ ra một chưởng.
Từng tiếng ầm ầm vang lên, trước người Thanh Chu Ngọc, tám đầu Hỏa Long bỗng nhiên xuất hiện.
Tám đầu Hỏa Long tạo thành một hỏa vòng hình tròn, bao vây Thanh Chu Ngọc trong đó.
- Mục sư huynh cẩn thận, Thanh Chu Ngọc về sau thức tỉnh hỏa mộc song thuộc tính, mộc mượn thế hỏa, uy lực mạnh mẽ!
Hỏa Trạch đột nhiên mở lời.
- Ừm!
Thấy cảnh này, Mục Vân lại mỉm cười, búng tay một cái, hỏa diễm nhảy vọt.
Tử Liên Yêu Hỏa bốc cháy.
Tiếng lốp bốp lúc này vang lên, long ngâm trầm thấp cùng lúc đó cũng bắt đầu vang vọng.
Quanh người Mục Vân, chín đầu Hỏa Long trong khoảnh khắc xuất hiện.
Bát Hoang Hỏa Long Ngâm!
Ở trong nháy mắt này, chín đầu Hỏa Long quay xung quanh người Mục Vân, khí tức khủng bố cực nóng khiến cho Hỏa Trạch cùng Hỏa Lâm hai người không thể không lui lại.
- Chín đầu!
Nhìn thấy tình cảnh như thế, Thanh Chu Ngọc cũng trợn mắt hốc mồm. Hắn tu hành Bát Hoang Hỏa Long Ngâm hơn mười năm, hiện tại tu luyện ra bát long, đã là rất nghịch thiên, thế nhưng Mục Vân thế mà là chín đầu.
Giờ khắc này, Thanh Chu Ngọc đột nhiên cảm thấy, Mục Vân không có đơn giản như hắn nhìn thấy bên ngoài.
Tâm tư trầm định, Thanh Chu Ngọc lần nữa dâng trào chiến ý.
Lúc trước hắn mới vào Vũ Tiên cảnh bát trọng, chính là bằng vào thực lực mình chém giết qua một tên lão quái cảnh giới Vũ Tiên cảnh cửu trọng, Mục Vân này, không đáng để lo.
Cho dù là thiên hỏa, thế nhưng hắn càng là hỏa mộc song tu, mộc mượn hỏa thế, chỉ càng mạnh.
Mà chém giết Mục Vân, hai mươi vạn cực phẩm linh tinh, đây là kiếm lời lớn.
Đáng giá.
Tâm tư trầm định, Thanh Chu Ngọc nhìn Mục Vân, trong mắt đầy là kim quang, giống như thời khắc này Mục Vân ở trước mặt hắn đã biến thành linh tinh sáng loáng.
- Giết!
Trong chốc lát, Thanh Chu Ngọc vọt thẳng ra, tiếng sát phạt vang lên, tám đầu Hỏa Long kề vai sát cánh, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy tám đầu Hỏa Long chen chúc hỏa thế, pha tạp lấy khí tức mộc hành thiêu đốt, mang theo khí tức làm người sợ hãi.
Thấy cảnh này, Mục Vân mỉm cười, bước ra một bước.
- Phong!
Một tiếng quát nhẹ, miệng Mục Vân nhẹ nhàng phun ra một chữ.
Chín đầu Hỏa Long quay xung quanh bên cạnh người, hóa thành một đầu Hỏa Long, Hỏa Long to to trăm mét, dài ngàn mét, hỏa thế lượn lờ.
Trước đó Mục Vân có thể nói chỉ vẻn vẹn bằng vào bản năng khống chế thiên hỏa, thi triển võ kỹ.
Thế nhưng giờ khắc này Mục Vân lại là tu hành Bát Hoang Hỏa Long Ngâm.
Nếu như nói thiên hỏa là một đầu liệt mã, Bát Hoang Hỏa Long Ngâm chính là người điều khiển cưỡi liệt mã, khống chế lại liệt mã, không đâu địch nổi.
Một chữ phong rơi xuống, trong lúc nhất thời, Hỏa Long vờn quanh quanh người Thanh Chu Ngọc giống như giờ phút này nhìn thấy quỷ, bắt đầu dần dần tán loạn, tại thời điểm vọt tới trước mặt Mục Vân, Thanh Chu Ngọc nhìn Hỏa Long bên cạnh, từng con hữu khí vô lực, quả thực như quả cầu da xì hơi.
- Đáng chết, tại sao có thể như vậy?
Thấy cảnh này, Thanh Chu Ngọc triệt để ngây người.
- Rất đơn giản!
- Cái gì?
- Bởi vì ngươi quá yếu!
Mục Vân vừa dứt lời, chín đầu Hỏa Long trong lúc nhất thời từ một phân thành chín quấn chặt lấy thân thể Thanh Chu Ngọc.
Cũng không có tiếng gào thét cùng tiếng kêu gào như trong tưởng tượng, thân thể Thanh Chu Ngọc triệt để bị trói buộc, hóa thành từng đạo tro tàn, biến mất không thấy gì nữa.
Thấy cảnh này, Hỏa Trạch cùng Hỏa Lâm hai người triệt để kinh ngạc đến ngây người.
Thanh Chu Ngọc, cứ như vậy chết rồi?
Trong mắt hai người bọn họ, Thanh Chu Ngọc đại biểu chính là tồn tại thiên tài đỉnh tiêm.
Thậm chí so với một ít hạch tâm trưởng lão Hỏa Hành sơn bọn hắn đều muốn lợi hại.
Thế nhưng giờ khắc này, lại bị Mục Vân đánh ra Bát Hoang Hỏa Long Ngâm thôn phệ.
Một chiêu giải quyết, đây quả thật là Mục Vân có thể làm được sao?
- Các ngươi sao lại bị đuổi giết?
Quay người nhìn hai người, Mục Vân hỏi.
- Mục sư huynh!
Hỏa Trạch cung kính hô một tiếng Mục sư huynh, mới nói:
- Trước đó chúng ta cùng một chỗ ở bên trong cung điện, lúc đầu đang tìm một ít tàn tích, nhìn có thể có thu hoạch hay không, thế nhưng Ngũ Hành thiên phủ rầm rầm đến trọn vẹn hơn mười người, không nói hai lời, đuổi tất cả mọi người đi.
- Ồ?
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại hào hứng.
- Người đầu lĩnh là ai, các ngươi có biết?
- Thanh Y! Một trong bát đại đệ tử hạch tâm Ngũ Hành thiên phủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận