Vô Thượng Thần Đế

Chương 2614: Hình như phát sinh biến hóa

- Sư tôn, tu vi ngài tựa hồ cũng phát sinh biến hóa?
Diệp Thu hiện tại nhịn không được mở lời.
- Ừm, ta có thể để một bộ phận thân thể dung hợp cùng pháp tắc, cũng chính là khống chế một bộ phận ý niệm, dung hợp pháp tắc. Hẳn là xem như... Nửa chân bước vào cảnh giới Tiên Đế.
Nghe được lời này, Diệp Thu ngẩn ra.
- Cảnh giới Bán Đế.
Sáu người Man Uyên hiện tại nhất thời chắp tay, đồng thanh quát:
- Chúc mừng Điện chủ.
- Tốt lắm, những lời hư thoại thì không cần phải nói.
Mục Vân mở lời:
- Những khôi giáp nhân kia rất cứng rắn, mấy người các ngươi từ bên cạnh hiệp trợ, thuận tiện chú ý, trong tòa thành cổ quái này, để những khôi giáp nhân khác đừng tụ tập tới.
- Vâng.
Thỏa thuận xong, một đoàn người quyết định xuống lầu.
Oanh oanh oanh...
Mà giờ khắc này, toàn bộ thành thị, bốn phương tám hướng, từng tiếng nổ vang lên.
Tựa hồ lại có nhiều người xông vào trong tòa thành trì này, giao thủ ở nơi đây.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng.
- Điện chủ, điều tra được, Huyết Sát thần giáo, Vũ Hóa Thiên cung, Kiếm môn cùng rất nhiều thế lực đều đi tới nơi này, bọn họ cũng bị những khôi giáp nhân kia công kích.
Man Uyên hiện tại xoay người trở về, bẩm báo.
- Đã tới rồi?
- Cơ hồ đều tới rồi, bất quá không phát hiện người của Luân Hồi điện chúng ta, ta chỉ điều tra một bộ phận.
- Tốt!
Nghe được lời này, Mục Vân vỗ tay khen ngợi:
- Đã như vậy, vậy chúng ta càng phải tăng tốc độ.
- Vâng.
Một đoàn mười người cẩn thận đi trên đường phố phía trước.
Rẽ qua một góc đường, trước người Mục Vân đột nhiên xuất hiện từng đạo thân ảnh.
Những song luân khôi giáp nhân kia vốn định chạy tới khu vực hỗn loạn, nhưng nhìn thấy đám người Mục Vân đột nhiên dừng lại, không nói hai lời, ra tay công kích.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân nói:
- Sáu người các ngươi, bảo vệ ở các phương hướng của đường phố, phòng ngừa người khác hoặc khôi giáp nhân khác chạy tới, ta giải quyết.
- Vâng.
Man Uyên sáu người, phân tán ra.
Đứng trên cao, nhìn xung quanh, cẩn thận.
Mà giờ khắc này, Mục Vân nhìn hơn mười thân ảnh phía trước, khóe miệng mang theo một nụ cười.
Một bộ phận thân thể hắn kết hợp cùng lĩnh vực, hiện tại tuy rằng chưa tới cảnh giới Tiên Đế, nhưng cũng tiến vào bán đế, lần này tăng lên, thân thể của hắn đạt được chính là cải thiện thật lớn.
- Lần này, ăn thử một quyền của ta.
Mục Vân dứt lời, nện ra một quyền, toàn thân lực lượng, chen chúc mà ra, nhất thời nện xuống.
Phanh...
Một khôi giáp nhân đứng mũi chịu sào, ngực ăn một quyền này của Mục Vân, sụp đổ xuống.
Không nói hai lời, Mục Vân lần nữa tăng tốc, xông vào trong khôi giáp nhân.
Trong mắt trái của hắn, hào quang lóe ra, đầu của một gã khôi giáp nhân bị không gian vặn vẹo, biến thành cặn bã.
Tay trái và mắt trái đồng thời phát lực, khôi giáp nhân lúc trước ở trong tay hắn chống đỡ hơn mười chiêu, nhưng hiện tại, ngay cả một chiêu lực cũng căn bản không cách nào thừa nhận được.
Ước chừng một khắc đồng hồ, hơn mười khôi giáp nhân, hiện tại vỡ vụn ra, Mục Vân mổ bụng bọn họ, lấy ra thần tinh trong đó.
Nhìn tinh thể ngọc màu xanh nhạt, Diệp Thu nhịn không được thở dài nói:
- Đây chính là thần tinh. Một khối thần tinh nhỏ liền có được lực lượng cường hoành như vậy, quá thần kỳ.
- Đây mới chỉ là hạ phẩm thần tinh.
Mục Vân mỉm cười, thu hơn mười khối thần tinh vào trong túi.
Hắn còn cần cân nhắc một chút, thần tinh này, rốt cuộc như thế nào chuyển hóa ra thần lực, truyền cho những người khác.
Diệp Tuyết Kỳ, Tiêu Doãn Nhi mấy nữ, hắn có thể dựa vào thân thể trao đổi giữa hai bên truyền đi, nhưng những người khác, không có cách nào trao đổi.
Điều này đòi hỏi phải cân nhắc cẩn thận.
- Điện chủ, có người tới rồi.
- Ồ? Ai vậy?
Mục Vân nhướng mày, nói.
- Tựa hồ là... Người của Linh vực.
Vừa nghe lời này, khóe miệng Mục Vân nở nụ cười.
- Thiên đường có đường hắn không đi, địa ngục không có cửa lại tiến vào, đến rất tốt.
Dứt lời, Mục Vân bước ra từng bước...
Mà giờ khắc này, trên một con đường xa xa, từng đạo thân ảnh đi tới hướng Mục Vân bên này.
Chỉ là đi qua một con đường, phía trước một đám người kia lại xuất hiện từng khôi giáp nhân.
Bọn họ vốn bị Mục Vân giao thủ hấp dẫn tới, nhưng thật trùng hợp không khéo, đám khôi giáp nhân này đi qua, vừa rồi đụng phải.
- Đáng chết, lại là thứ này.
Linh Minh Tuyên hiện tại thầm mắng một tiếng.
- Thiếu các chủ, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Bên cạnh Linh Minh Tuyên, vài tên võ giả cảnh giới Tiên Vương nhất lưu mở miệng hỏi.
Một bộ phận trong bọn họ, lúc đầu bất quá chỉ là cảnh giới Tiên Vương nhị lưu, tam lưu, nhưng lần này tiến vào trong cự tượng, thu hoạch rất phong phú, thực lực của bọn họ tăng lên một cấp bậc.
Bên trong bức tượng khổng lồ là một kho báu, miễn là quan sát cẩn thận, sẽ luôn luôn tìm thấy sự gì đó.
- Mọi người cẩn thận một chút.
Linh Minh Tuyên nhìn về phía trước, lấy ra một thanh trường thương, nói:
- Thật sự không được, giết qua!
- Vâng.
Mọi người hiện tại, nhất thời hiểu được nên làm như thế nào.
Nhất thời, hơn trăm người vây thành một vòng tròn, chuẩn bị chém giết.
Bang bang bang...
Nhưng hiện tại, từng tiếng ầm ầm vang lên, hơn trăm khôi giáp nhân ngăn cản ở trước mặt, trong lúc bất chợt thân thể lần lượt bạo liệt ra.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người ngẩn ra.
Lập tức, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt mọi người.
Mục Tiên Vương.
Linh Minh Tuyên nhìn về phía trước, nhất thời ngẩn ra, nhưng lập tức, một nụ cười hiện lên trên mặt.
- Mục Tiên Vương, đã lâu không gặp, vẫn xuất sắc như vậy.
Linh Minh Tuyên cười nhạt nói.
- Thu hồi khuôn mặt ghê tởm của ngươi.
Nhưng nhìn thấy Linh Minh Tuyên, Mục Vân thậm chí ngay cả kiên nhẫn để lá mặt lá trái đều không có, mở miệng mắng:
- Linh Minh Tuyên, Thiếu các chủ Linh các ngươi này, làm quá thoải mái chứ nhỉ?
Nghe được lời này, Linh Minh Tuyên chỉ cảm thấy trên mặt không có ánh sáng.
Nói như thế nào, phụ thân hắn Linh Thanh Thiên là Các chủ Linh các, một trong thập đại Tiên Vương, mà gia gia Linh Cửu Thiên của hắn chính là cảnh giới Tiên Đế, toàn bộ tiên giới, đó cũng là tồn tại cự phách.
Nếu Mục Vân ở kiếp trước, hắn nhất định cung kính, cho dù Mục Vân mắng hắn, hắn cũng không dám trả lời.
Nhưng bây giờ, Mục Vân nhiều nhất cũng dựa vào uy phong của người khác.
- Mục Tiên Vương.
Linh Minh Tuyên mở lời:
- Gọi ngươi một câu Mục Tiên Vương là nể mặt uy phong kiếp trước của ngươi, ngươi cũng đừng... Cho thể diện mà không cần.
- Ta có cần ngươi cho mặt sao?
Mục Vân lại mở lời:
- Có lẽ ngươi cho rằng, bây giờ ta có thể trưởng thành đến mức này, có được thân phận như vậy là bên cạnh ta tụ tập một đám cường giả, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, sai rồi, sai lầm lớn.
Mục Vân lạnh lùng nói:
- Ta bây giờ, đạt tới cảnh giới Bán Đế, thực lực cùng cảnh giới, đều mạnh hơn kiếp trước, ngươi cho rằng, đều là ảo giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận