Vô Thượng Thần Đế

Chương 2697: Bí giới chi văn (2)

- Ngũ đại gia tộc ở quận Quảng Bình?
- Hắc hắc, hôm nay tâm tình tốt, lải nhải cùng các ngươi, miễn cho đắc tội người không nên đắc tội, chết cũng không biết chết như thế nào.
Khô tiên sinh lại nói:
- Nhớ kỹ, mười tám châu quận Nam Trác vực, mỗi một châu quận, đều có thế lực cường đại, trong những thế lực này, chính là cường giả Chân Thần cảnh giới tọa trấn.
Trên Hư Thần chính là Chân Thần.
Chỉ là so sánh với Hư Thần cảnh giới, võ giả Chân Thần cảnh giới hồn phách huyết nhục cường đại gấp trăm lần, tùy ý một quyền, cũng không chỉ là mấy long lực.
- Lư gia, Cổ gia, Tiêu gia, Hạ gia, Lâm gia, năm đại gia tộc này, là bá chủ quận Quảng Bình, ngay cả Đường chủ chúng ta thấy mấy vị cấp bậc trưởng lão, tộc trưởng gia tộc này, đều phải khách khí.
- Quảng Bình đường không phải chuyên môn làm thần đan, thần khí sinh ý, luận những thứ này, làm sao có thể so sánh được với ngũ đại gia tộc?
- Cho nên Đường chủ bắt đầu từ đấu trường, hấp dẫn đệ tử ngũ đại gia tộc đến quan sát, tri triển thủ đoạn cho bọn họ xem, những công tử thiếu gia kia, vừa vui vẻ, vung tiền ngàn vàng, hơn nữa cùng bọn họ kết giao, chẳng khác nào kết giao cùng ngũ đại gia tộc.
- Cho nên Quảng Bình đường cũng phát triển.
Khô tiên sinh hiện tại đi tới trước một cửa sổ, nói:
- Lấy cho hai người bọn họ hai bộ quần áo, thuận tiện an bài chỗ ở, còn có dãy số.
- Vâng.
Khô tiên sinh phân phó xong, nói:
- Mười tám châu quận, chiếm cứ Nam Trác Vực, nhưng mười tám châu quận này, mỗi quận một trận doanh, cho nên bên trong Nam Trác Vực, rất loạn, hơn nữa Nam Trác Vực, bản thân chính là một góc nhỏ, lớn nhỏ như lông gà vỏ tỏi của Thần giới mà thôi.
Nghe được lời này, Mục Vân ngẩn ra.
Hắn nghe nói, Nam Trác Vực xuyên qua toàn bộ Nam Hải sâm lâm, mười tám châu quận đều ở vờn quanh bốn phía Nam Hải sâm lâm, diện tích ước chừng hơn mười vạn kilomet.
Chỉ riêng điểm này đã rộng hơn tiên giới rất nhiều.
Xem ra, thần giới mênh mông, mình vẫn không có sờ rõ ràng.
- Khô tiên sinh, ngươi trước kia nghe qua mười đại cổ tộc?
- Suỵt...
Nghe vậy, Khô tiên sinh bất ngờ kéo hai người vào góc tường.
- Muốn chết à.
Khô tiên sinh khẩn trương nói:
- Mười đại cổ tộc, ngươi có thể tùy tiện treo ở trên miệng sao?
Tạ Thanh lơ điểu nói:
- Không phải chỉ là mấy cổ tộc sao?
- Ngươi hiểu cái rắm.
Khô tiên sinh mắng:
- Cẩn thận họa từ miệng ra, ta nói cho các ngươi biết, mười đại cổ tộc thần giới, đó đều gia tộc cường đại thức tỉnh ra thiên phú huyết mạch, truyền thừa hơn trăm vạn năm, hơn nữa, đều tu luyện trong bí giới, căn bản không xuất hiện trong thế tục.
- Ngươi không nghe lầm, thần giới thiên địa rộng lớn này, đối với bọn họ mà nói, chính là thế tục.
- Bí giới?
Mục Vân không rõ nguyên nhân.
- Ta cũng chỉ nghe nói.
Khô tiên sinh thở dài nói:
- Thập đại thần tộc, đó đều tồn tại vô địch cường đại đến Tổ Thần cảnh giới, Tổ Thần các ngươi hiểu không? Đó là tồn tại cường đại tề thọ cùng thiên địa.
Tạ Thanh giờ phút này lơ đễnh, nếu Khô tiên sinh biết, trước mắt hắn có một vị kiếp trước chính là một vị Tổ Thần, không biết sẽ có tâm tình gì.
- Bọn họ tự mình phân ra không gian, tuy rằng ở trong thần giới, nhưng nơi đó là thánh địa tu luyện, là địa phương mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ, cho nên phàm là tự thành một mảnh không gian ẩn nấp trong đó, đều được xưng là bí giới.
- Bí giới, ở trong thần giới, truyền thuyết thần kỳ kỳ diệu, ai cũng không biết rốt cuộc là bộ dáng gì.
- Bất quá ta nói cho các ngươi biết, bớt đàm luận về mười đại Thần tộc, đừng nói mười đại Thần tộc, những gia tộc cường đại khác ngưng tụ ra bí giới, các ngươi cũng ít nói tới.
- Tại sao?
Khô tiên sinh lại mắng:
- Ta nói cho các ngươi biết, trong thần giới này, đại thế lực thống trị toàn bộ Thần giới, ít nhất không có mười người cũng có tám người, thế lực của bọn họ trải rộng khắp thần giới, tất cả võ giả thần giới đều sợ bọn họ.
- Và những người này, ngươi biết họ sợ những gì?
Khô tiên sinh cẩn thận nói:
- Sợ mười đại cổ tộc.
- Không đúng, Khô tiên sinh, thập đại cổ tộc không phải nói chỉ còn lại có cửu đại cổ tộc sao?
- Tiểu tử ngươi, biết rất nhiều, bất quá tin tức lạc hậu, đó là bốn vạn năm trước, hiện giờ, nghe nói lại là thập đại cổ tộc, rốt cuộc phát sinh cái gì, ta cũng không biết.
Khô tiên sinh tự giễu nói:
- Tầng dưới như chúng ta, làm sao có thể biết chuyện cao thâm như vậy.
Mục Vân hiện tại không nói nhiều.
Xem ra, Mục tộc đang dần khôi phục, không biết phụ thân không tìm được mình có thể quá lo lắng hay không.
Mà hiện tại, hắn chỉ nghĩ đến đề cao thực lực.
Khô tiên sinh lại nói:
- Nghe nói, thập đại cổ tộc, từ trước đến nay không nhúng tay vào những thế lực đứng đầu Thần giới, nhưng trên thực tế, những thực lực đỉnh cao kia, đều người phát ngôn của các đại Thần tộc ở bên ngoài Thần giới, thập đại Thần tộc, càng giống như giơ một đôi tay ra thao túng khôi lỗi, ở khắp mọi nơi.
Nghe được lời này, Mục Vân cuối cùng cũng có chút hiểu rõ.
Trong thần giới này, thế lực lớn nhỏ, không biết bao nhiêu.
Giống như Kiếm môn trong Kiếm vực, chia làm thế lực cấp hoàng kim, thế lực cấp bạch ngân, thế lực cấp thanh đồng, thế lực cấp phàm thiết, bên trong thần giới, cũng có thế lực cường đại cao thấp rõ ràng.
Mà mấy thế lực đứng đầu, ở trong Thần giới, thoạt nhìn uy vũ phong quang, nhưng trên thực tế, chân chính khống chế vận mệnh của bọn họ là thập đại cổ tộc ẩn nấp trong bí giới.
Chỉ là không biết, huyết mạch thiên phú mười đại cổ tộc này đều là cái gì, ẩn núp ở nơi nào.
Hắn hiện tại chỉ biết thiên phú huyết mạch của Huyết tộc là Ngự Hồn, mà thiên phú huyết mạch Mục Tộc là Thôn Phệ, thiên phú huyết mạch bá đạo nhất trong Thần giới.
Hơn nữa, bởi vì mẫu thân hắn duyên cớ, huyết mạch của hắn, còn tồn tại quỷ biến.
Huyết mạch thiên phú Thôn Phệ của Mục tộc cũng không có thôn phệ hồn phách, mà hắn lại có được.
Bí giới...
Không biết bí giới của Mục Tộc ở đâu.
- Được rồi, đi theo ta đi.
Khô tiên sinh hiện tại nhận chìa khóa, quần áo, mang theo Mục Vân cùng Tạ Thanh hai người, đi tới hậu viện.
Đi đến trước một gian phòng, nhìn trong phòng, Khô tiên sinh cười nói:
- Hai gian phòng này, chính là nơi các ngươi ở, một mảnh này đều là giác đấu sĩ, hơn nữa đều là đấu sĩ trên mặt đất thân kinh bách chiến, các ngươi phải cẩn thận một chút, đừng đắc tội bọn họ.
Khô tiên sinh cười hì hì nói:
- Nhờ phúc khí của các ngươi, bây giờ ta cũng bị điều đến quản sự giác đấu sĩ trên mặt đất, về sau, các ngươi phải cố gắng tu luyện, quản sự như ta, hiện tại cũng chỉ có hai giác đấu sĩ các ngươi.
- Hơn nữa đi, một trăm khỏa thần tinh này, không biết đủ để huynh đệ chúng ta tu luyện tới cảnh giới gì đây.
- Ta trước nói cho các ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận