Vô Thượng Thần Đế

Chương 3677: Thôn Tuyết Cổ Thiềm (1)

- Ha ha ha, Vũ Vô Đạo, ngươi cởi áo ra làm gì, muốn biểu diễn gì sao?
Đúng lúc này, một tiếng đùa cợt vang lên.
Trong không khí gió tanh thổi mạnh, chỉ thấy một con mãng xà khổng lồ từ xa chạy tới.
Con mãng xà này có chín cái đầu, chính là Cửu Đầu xà.
Vũ Vô Đạo nhìn thấy Cửu Đầu Xà xuất hiện, trong lòng mừng rỡ, nói:
- Thánh Tọa đại nhân, ngươi đi ra là tốt rồi, mau theo ta trở về.
Cửu Đầu Xà cười lạnh nói:
- Tiểu tử thúi, đừng tưởng rằng ta không biết, ngươi muốn hầm ta nuốt sống, để tăng lên tu vi, trùng kích Đại Thánh trung vị cảnh, ta không ngốc như vậy, ta cùng ngươi trở về, chỉ sợ sống không hết ngày mai.
Thần sắc Vũ Vô Đạo xấu hổ một trận, hắn đang có ý này, khí huyết của Cửu Đầu Xà phi thường nồng đậm, nếu như ăn tươi nuốt sống Cửu Đầu Xà, hắn có thể thăng cấp Đại Thánh trung vị cảnh.
Nhưng mưu đồ này, không thể bại lộ, hắn mỉm cười, mặc quần áo vào, nói:
- Thánh tọa đại nhân nói đùa, ta hầu hạ ngươi cũng không kịp, làm sao có thể thương tổn ngươi.
Cửu Đầu Xà hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tên khốn kiếp ngươi, giết vợ chứng đạo, ngay cả lão bà nhi tử cũng có thể giết sạch sẽ, thanh danh ngươi đã thối đến không thể thối hơn, ngươi còn có cái gì không làm được.
Sắc mặt Vũ Vô Đạo trầm xuống, hắn là người sáng lập lấy sát chứng đạo, mang theo tiếng thối cả đời, hắn cũng biết thanh danh của mình không tốt, nhưng Cửu Đầu Xà vạch trần trước mặt như vậy, cũng làm cho hắn phi thường khó chịu.
- Thánh Tọa đại nhân, đừng nói nhiều như vậy, chúng ta trở về đi, phụ thân ta còn đang chờ ngươi.
Vũ Vô Đạo giết vợ chứng đạo, giết chết toàn bộ thê thiếp con cái, nhưng còn chưa đủ tàn nhẫn, hắn muốn giết chết cả cha mẹ, đáng tiếc phụ thân hắn, tu vi thâm bất trắc, hắn không dám loạn động.
- Bổn tọa lười nói nhảm với ngươi, trong lòng ngươi có sát khí, muốn hầm ta ăn tươi nuốt sống, đừng tưởng rằng ta không biết.
Cửu Đầu Xà thần sắc âm trầm, cao thủ như nó, có thể bắt được sát khí, nó sớm nhìn thấu ý đồ của Vũ Vô Đạo.
- Nếu ngươi muốn giết ta, vậy đừng trách bổn tọa vô tình.
Trong đôi mắt Cửu Đầu xà bắn ra một cỗ ánh sáng màu tím vàng, bao phủ trên người Vũ Vô Đạo.
- Không tốt!
Vũ Vô Đạo sắc mặt đột biến, trong chốc chốc, cảm thấy khí huyết mệnh mạch cả người, tựa hồ bị một cỗ phong tỏa thật lớn.
Cửu Đầu Xà quát:
- Ta đã phong tỏa kim thân pháp thân của hắn, Mục Vân, nhanh lên động thủ, giết hắn!
- Tốt!
Mục Vân phản ứng lại, tế Vô Miên giới chỉ, một cỗ nguyền rủa mê man hung hãn, điên cuồng tràn ngập ra.
Vũ Vô Đạo bị nguyền rủa mê man trấn áp, nhất thời cảm thấy đầu váng mắt hoa, buồn ngủ, kim thân pháp thân của hắn bị phong tỏa, căn bản không ngăn được lời nguyền rủa của Mục Vân.
Trong lòng hắn gầm gừ:
- Không thể ngủ, không thể ngủ, một khi ta ngủ, sẽ không thức dậy được nữa.
Trong lúc nguy cấp, Vũ Vô Đạo trở tay đánh ra một chưởng, phanh một tiếng, đánh nát xương bả vai, đau đớn kịch liệt truyền đến, cơn buồn ngủ của hắn hoàn toàn tiêu tan, người cũng tỉnh táo lại.
Hô...
Hắn vỗ hai cánh, bay lên không trung, trong hai mắt tràn đầy thần sắc phẫn nộ cùng sắc bén, nhìn lướt qua Mục Vân cùng Cửu Đầu Xà.
- Giỏi cho Cửu Đầu Xà ngươi, ngươi dám phản bội Ngân Sư tộc ta, chờ ta tu luyện trở về từ Tê Hà bảo sơn, chính là ngày chết của ngươi và Mục Vân.
Vũ Vô Đạo vỗ cánh, xoay người bỏ chạy.
Đệ tử Ngân Sư tộc nhìn thấy công tử nhà mình chạy, hiện tại cũng cuống quít chạy tán loạn.
- Mẹ kiếp, quá đáng tiếc, bị hắn chạy mất.
Cửu Đầu Xà thấy Vũ Vô Đạo chạy, nhất thời cảm thấy tiếc hận một trận, lần này thả hổ về núi, hậu hoạn vô cùng.
Vũ Vô Đạo là chữ Nghịch của Nhân Nguyên bút chuyển thế, người này thân mang đại nghịch mệnh cách, lần này không chết, lần sau nhất định trở nên cường đại hơn.
Gầm gừ.
Cửu Đầu Xà gầm thét, rải tức giận lên người đệ tử Ngân Sư tộc xung quanh, chín cái đầu nó điên cuồng đánh ra ngoài, thấy người liền cắn, nhai nát người.
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu rên khắp nơi trong sơn cốc, một mảnh thảm thiết.
Mục Vân im lặng không nói, Vũ Vô Đạo này, không hổ là cao thủ Đại Thánh, ở loại khốn cảnh này, đều có thể chạy thoát, lần sau gặp lại hắn, chỉ sợ không dễ dàng đối phó.
Đại thánh cao thủ làm cho Mục Vân đau đầu nhất, chính là pháp thân, kim thân còn dễ nói, hắn có Chân Thương kiếm, có thể đánh ra thương tổn chân thật, không sợ kim thân phòng ngự, nhưng chính là đại thánh pháp thân kháng tính quá cường đại, hiệu quả nguyền rủa của hắn sẽ bị yếu bớt không ít.
Lần này có Cửu Đầu Xà hỗ trợ, cho nên có thể đánh bại Vũ Vô Đạo, lần sau cũng không may mắn như vậy.
- Thực lực, ta cần thực lực, nếu như ta cũng có thực lực của Đại Thánh, muốn giết Vũ Vô Đạo, dễ như trở bàn tay.
Mục Vân nắm chặt tay, hắn thật sâu cảm thấy thực lực bản thân không đủ, hiện tại hắn chỉ là Thánh Nhân đại vị cảnh, khoảng cách Đại Thánh còn có khoảng cách tương đối xa xôi.
Ban đêm, cả Vạn Thú cốc đều hoan hô chúc mừng, đánh lui Vũ Vô Đạo, Vạn Thú cốc lại một lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Cửu Đầu xà uống say sưa, chín cái đầu lắc lư, tiểu hài tử trong sơn cốc trèo lên thân thể nó, đùa giỡn chạy loạn khắp nơi.
Những tiểu hài tử này cả ngày sinh hoạt cùng một chỗ với yêu thú, cho dù cửu đầu xà hình mạo hung ác dữ tợn, bọn họ cũng không có chút sợ hãi nào.
Hàn Y cầm một gốc linh thảo tới, đưa cho Mục Vân, mỉm cười nói:
- Mục Vân đại ca, lần này nhờ ngươi, giúp Vạn Thú cốc chúng ta giải vây, gốc Ly Hỏa Tinh Thảo này là gia gia nhờ ta cho ngươi.
Trong lòng Mục Vân vui vẻ, thu Ly Hỏa Tinh Thảo lại, nhìn xung quanh bốn phía, không thấy Hàn Bách, hỏi:
- Gia gia ngươi đâu?
Hàn Y thần sắc ảm đạm, nói:
- Gia gia ta bị nguyền rủa phát tác, đang nghỉ ngơi.
Mục Vân thần sắc khẽ động, Hàn Bách trúng trấn họa nguyền rủa, cả người bị in trên bức tranh, mỗi ngày đều phải chịu nguyền rủa tra tấn, cực kỳ thê thảm.
- Mục Vân đại ca, ta nghe gia gia nói, ngươi là nhân vật rất lợi hại, ngươi có thể nghĩ biện pháp, giải trừ nguyền rủa thay gia gia ta không?
Hàn Y thê lương nói.
Mục Vân thở dài nói:
- Trấn Họa nguyền rủa này là cửu cực nguyền rủa, ta cũng không cách nào phá giải, nhưng ngươi yên tâm, sau này nếu ta tìm được phương pháp phá giải, nhất định sẽ thay ngươi gia gia cởi bỏ.
Hàn Y nói:
- Vậy làm ơn ngươi.
Nàng từ trong ngực lấy ra một quyển bí tịch, đưa cho Mục Vân:
- Đây là bí tịch tàn quyển trấn họa nguyền rủa, gia gia bảo ta cho ngươi, năm đó ngài ấy và Hạo Thiên Đại Thánh cướp đoạt bí tịch, một người lấy được nửa quyển tàn quyển, Hạo Thiên Đại Thánh kia cũng lợi hại, ngộ tính quả thực nghịch thiên.
Dựa vào nửa quyển tàn quyển, thế mà lĩnh ngộ trấn họa nguyền rủa, hắn bức gia gia ta giao ra nửa quyển còn lại, nhưng gia gia ta không chịu, cho nên bị hắn trấn áp.
Mục Vân kinh ngạc nói:
- Thứ quý giá như vậy, ta không thể thu.
Trấn Họa nguyền rủa, một trong những cửu cực nguyền rủa, loại nguyền rủa này, ngay cả Đại Thánh pháp thân cũng không ngăn cản được, một khi bị trấn họa nguyền rủa tập kích, người sẽ hóa thành giấy trắng họa quyển, chỉ có thể ở trong thế giới tranh kéo dài hơi tàn, sống không bằng chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận