Vô Thượng Thần Đế

Chương 1427: Một quyền ba người

- Đại đội trưởng mới tới?
Nghe được Phong Trường Thiên nói, Phong Tử Minh nhìn Mục Vân, tiếng giống như sấm rền, nói:
- Cái gì đại đội trưởng mới tới? Cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên? Hắn dựa vào cái gì quản được chúng ta?
- Ta thấy nhóc con ngươi lông còn chưa mọc đủ, không bằng tính thế này đi.
Phong Tử Minh la to:
- Mục Vân đúng không? Ngươi cũng đừng nghĩ đại đội trưởng gì, chúng ta để ngươi treo một chức vụ đại đội trưởng, chuyện chân chính, vẫn do Phong đội trưởng chúng ta phụ trách, dù sao hắn đã quen thuộc.
- Mọi người thấy thế nào?
Phong Tử Minh vừa dứt lời, có một người đứng dậy.
Người này một thân quần áo lông chồn, dáng người khôi ngô, nhìn qua một mặt hung tướng.
- Không sai.
Nam tử lông chồn khẽ nói:
- Phong đội trưởng làm rất tốt, mọi người đã sớm quen thuộc, phía trên không biết nghĩ như thế nào, đổi ngươi tới.
- Đúng thế.
Lại có một người đứng dậy, bĩu môi nói:
- Mục Vân Mục đội trưởng, ta nhìn, dùng năng lực của ngươi, cũng quản không được chúng ta, không bằng, người trả lại đại vị trí đội trưởng này cho Phong đội trưởng, ngươi thảnh thơi làm đại đội trưởng trên danh nghĩa bên trong Ám Huyền thạch tràng là được rồi.
Nhìn ba người, trong mắt Mục Vân thủy chung hiện ra ý cười.
- Các ngươi... Các ngươi đang làm cái gì?
Nhìn thấy mấy người biểu lộ, Phong Trường Thiên phất phất tay, sắc mặt khó xử nói:
- Đây là mệnh lệnh của phía trên, chúng ta há có thể chống lại?
- Phong đội trưởng, chúng ta cũng không phải không để hắn làm đại đội trưởng, chỉ là hắn đừng xen loạn vào chuyện bao đồng là được.
- Đúng đó, ngài làm đội trưởng lâu như vậy, đại đội thứ nhất chúng ta thế kiếm đủ mặt, ngươi vừa đi, đổi thành hắn... Ai biết sẽ biến thành bộ dáng gì?
- Đúng vậy, tiểu tử này trông thì ngon mà không dùng được.
Nghe được mấy người nói, buồn khổ trên mặt Phong Trường Thiên càng sâu.
Đứng tại chỗ, chỉ nói lời từ chối mà ánh mắt từ đầu đến cuối nhìn Mục Vân.
Thế nhưng, Mục Vân ngồi tại chỗ không nhúc nhích.
Tựa hồ cũng không có để ở trong lòng lời mấy người nói.
Tình cảnh nháy mắt trở nên lúng túng.
Mấy người giống như thằng hề dùng hết toàn lực gào thét, nhân vật chính chân chính lại không nói một lời, để bọn hắn cảm thấy xấu hổ.
- Mục Vân, ngươi bớt ở chỗ này giả câm vờ điếc, nói lời thống khoái đi.
Rốt cục, Phong Tử Minh nhịn không được, rít lên một tiếng.
- Ừm?
Thấy cảnh này, Mục Vân cuối cùng ừ một tiếng, ngẩng đầu, nhìn đám người.
- Các ngươi nhao nhao hết chưa?
Nhìn mấy người, Mục Vân bẻ bẻ cổ, nói:
- Ta, Mục Vân, là đại đội trưởng Lâm Nhất Thâm Lâm trưởng lão bổ nhiệm, các ngươi ai không phục, đi tìm Lâm Nhất Thâm trưởng lão, không tuân mệnh lệnh, có thể, vậy thì rời khỏi đại đội thứ nhất, Mục Vân ta vui vẻ đưa tiễn...
Nhìn mấy người, Mục Vân lại hời hợt nói.
- Ngươi...
Không nghĩ tới bọn hắn huyên thuyên một đống lớn, thế nhưng Mục Vân chỉ không mặn không nhạt nói hai câu.
Để bọn hắn quả thực là... Tức giận không thôi.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác chính là Mục Vân... cảm thấy quá bình thường.
Mục Vân này, quả thực rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.
- Tốt, Mục Vân, cho ngươi mặt mũi, ngươi không muốn mặt thật sao?
Phong Tử Minh mở miệng quát:
- Đã như vậy, vậy bọn ta cũng không cần cho ngươi mặt mũi mặt, ngươi đã muốn làm chức đại đội trưởng, không biết thực lực của ngươi, xứng với chức đại đội trưởng này hay không.
Phong Tử Minh vừa dứt lời, bàn tay vỗ mạnh xuống bàn.
Cái bàn lưu lại một đạo chưởng ấn, toàn bộ thân thể Phong Tử Minh vọt lao thẳng tới Mục Vân.
- Làm càn!
Thấy cảnh này, Mục Vân còn chưa động thủ, Vô Cực Ngạo Thiên lại quát to một tiếng, giết ra.
- Chó săn như ngươi cũng xứng giao thủ với ta?
Nhìn thấy Vô Cực Ngạo Thiên không biết tự lượng sức mình xuất thủ, Phong Tử Minh hừ một tiếng, trong mắt đầy khinh miệt.
Thanh danh hắn hiển hách bên trong đại đội thứ nhất, ai không biết, ai không hiểu?
Bên trong nhất phẩm Nhân Tiên, hắn còn không có gặp được đối thủ.
Vô Cực Ngạo Thiên, lúc trước hắn cũng biết, chẳng qua là một con chó bên người Mục Vân, cũng dám ngăn cản hắn.
- Kêu gào ồn ào, ai là chó săn, còn không biết đâu.
Vô Cực Ngạo Thiên lại hoàn toàn không sợ.
Bước ra một bước, trong lúc ầm vang, khí thế trên dưới toàn thân hắn trong nháy mắt tràn ngập ra.
Nhất phẩm Nhân Tiên.
Vô Cực Ngạo Thiên tấn thăng đến cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên.
- Hô Khiếu Long Hình Quyền.
- Đại La Kim Quyền.
Nhìn thấy Phong Tử Minh xuất thủ, Vô Cực Ngạo Thiên ngang nhiên không sợ, một quyền giết ra, Tiên khí tràn ngập, tiếng bạo liệt vang lên.
Đăng đăng đăng...
Lập tức, hai thân ảnh, mỗi người lui mười bước.
Thấy cảnh này, bên trong đại sảnh an tĩnh.
Hai người thế mà bất phân cao thấp.
Cái này sao có thể.
Vô Cực Ngạo Thiên sao lại có thực lực cường hãn như thế.
Chỉ là giờ khắc này, trong lòng Phong Tử Minh rung động.
Hắn vốn định là một quyền đánh chết Vô Cực Ngạo Thiên, chấn nhiếp Mục Vân, thế nhưng không nghĩ tới, dùng hết toàn lực, bất phân cao thấp.
Vô Cực Ngạo Thiên không nên mạnh như vậy mới đúng.
Vô Cực Ngạo Thiên cũng âm thầm chấn kinh, vui vẻ.
Đánh lui Phong Tử Minh.
Hắn thế mà có thể tương xứng cùng Phong Tử Minh, điều này thật làm cho hắn kinh ngạc.
Phải biết, hắn mới tấn thăng đến cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên vẻn vẹn mấy ngày nay.
Mà Phong Vô Cực Ngạo Thiên dần sáng tỏ, cũng không phải thực lực của bản thân hắn cường hoành, mà là do Mục Vân truyền thụ cho hắn một bộ quyền pháp - Đại La Kim Quyền.
Môn quyền pháp này, vào tay cực nhanh, thế nhưng hắn không nghĩ tới, uy lực cũng rất cường đại.
Mà Mục Vân hiện tại vẫn ngồi tại chỗ, không nhúc nhích.
Tới chỗ này, địa bàn cũ của Phong Trường Thiên, sao hắn lại không có chuẩn bị một chút.
- Xem ra, Mục đội trưởng lần này đánh chết cũng không nhượng bộ, đã như vậy, ta lãnh giáo thủ đoạn Mục đội trưởng một chút.
Ngay tại giờ phút này, một thân ảnh đột nhiên bước ra.
Người này chính là tiểu đội trưởng tiểu đội thứ chín Thu Thiên Vũ, cũng là tâm phúc của Phong Trường Thiên.
Mục Vân trước đó đương nhiên sẽ làm ra một ít điều tra.
Thu Thiên Vũ vừa dứt lời, bước ra một bước, nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh, lao thẳng tới Mục Vân.
Chỉ là, Mục Vân vẫn không hề động thân, La Thành, La Vân hai huynh đệ lại xuất thủ.
Hai huynh đệ hiện tại ngang nhiên xuất thủ, thế mà dùng võ kỹ liên hợp.
Khí tức hai huynh đệ giờ khắc này không phải nhất phẩm Nhân Tiên lại là cái gì.
Nhìn thấy hai huynh đệ đánh tới, Thu Thiên Vũ quả quyết sẽ không chủ quan.
Lần này Mục Vân rõ ràng có chuẩn bị mà đến, bọn hắn càng muốn dùng hết toàn lực.
- Phá cho ta!
Thu Thiên Vũ quát to một tiếng, lao thẳng tới hai huynh đệ.
Một trảm đánh ra, lực lượng bộc phát, Thu Thiên Vũ phát huy thực lực nhất phẩm Nhân Tiên đến vô cùng tinh tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận