Vô Thượng Thần Đế

Chương 4120: Chiến Nham Ma Đế

Mà Tử Linh Vương cùng Nham Ma Đế tựa hồ cũng không muốn bảo tàng nơi này, chuyên môn nhìn chằm chằm hắn.
Tiêu Thanh Phong cười ha ha.
- Đều nói ba người chúng ta, xếp trong bảy đại đế, chẳng qua hai người các ngươi, rốt cuộc lợi hại cỡ nào, ta ngược lại muốn trải nghiệm một chút.
- Ta đến trợ ngươi.
Diệu Tiên Ngữ lên tiếng.
- Ngươi…
- Cổ Thánh Đế hậu kỳ!
Diệu Tiên Ngữ nói:
- Mặc dù không thể đánh bại bọn họ, nhưng bọn họ cũng không cách nào đả thương ta.
Tiêu Thanh Phong cũng sửng sốt.
Diệu Tiên ngữ, đã đến Cổ Thánh Đế hậu kỳ?
Mục Vân hiện tại ho khụ, lần nữa nói:
- Ta cũng vậy...
- ......
Tiêu Thanh Phong không muốn nói chuyện nữa.
Nếu không phải Mục Vân là đệ tử của hắn, hắn cũng muốn bóp chết Mục Vân.
Người bên ngoài muốn tăng lên một tầng, khó như lên trời.
Đến chỗ Mục Vân và Diệu Tiên Ngữ, dễ dàng như trở bàn tay.
Diệu Tiên Ngữ rất dễ hiểu, Mục Vân...
- Hảo tiểu tử, khó trách Huyền Sách Tử tiền bối cùng Cô lão đối với ngươi ưu ái có thừa.
Tiêu Thanh Phong vung tay lên, cười ha ha nói:
- Đã lâu chưa từng ra tay, hôm nay, chiến một trận thống khoái đi.
Tiêu Thanh Phong một tay cầm kiếm, một cỗ kiếm thế phóng lên trời.
Uy lực kiếm phách.
Rất rõ ràng, Tiêu Thanh Phong cũng là một tồn tại cường đại lĩnh ngộ kiếm phách.
Mục Vân nhếch miệng cười.
- Ta cũng không thể nhàn rỗi.
Nhiếp Trung Phong nếu thật sự mở ra truyền tống trận, vậy từ truyền tống trận đi ra, nhất định là Quân vị.
Trong Khôn Hư giới, cũng không có Quân vị vô địch tồn tại.
Ầm ầm một tiếng nổ lớn, Tử Linh Vương cùng Nham Ma Đế hai người, đồng thời giết ra.
Tiêu Thanh Phong cùng Diệu Tiên ngữ cũng không nói nhiều, lao ra.
Mà hiện tại, Cổ Thánh Đế bên cạnh Tử Linh Vương, bao gồm mấy vị Cổ Thánh Đế bên cạnh Nham Ma Đế, vây giết Mục Vân.
Chư vị Cổ Thánh Đế của Tiêu Dao sơn hiện tại tự nhiên sẽ không lạc hậu.
Trong lúc nhất thời, giao chiến bắt đầu.
Mà cùng lúc đó, ở trong cổ địa, cung điện nối liền thành đàn, kim bích huy hoàng, đại khí bàng bạc.
Trước một cung điện, từng thân ảnh đứng vững.
Oanh oanh yến yến, nhìn kỹ, phần lớn đều là nữ tử xinh đẹp sinh động.
Cầm đầu một nữ tử, diễm tuyệt quần phương, trên mặt mang theo một tia uy nghiêm.
Nguyệt Hồ thánh nữ, tộc trưởng Nguyệt Hồ tộc, một trong bảy đại đế.
- Tộc trưởng, chúng ta ở chỗ này chờ sao?
- Ừ?
Nguyệt Hồ thánh nữ cười nói:
- Chẳng lẽ, ngươi muốn chen một cước?
- Tam Đế giao thủ, nói thật, chuyện như vậy, ta chưa từng thấy qua.
Nguyệt Hồ thánh nữ chờ mong nói:
- Ta vẫn rất kỳ vọng, ba người những năm gần đây, thực lực rốt cuộc đạt tới cảnh giới bây giờ.
Cùng một lúc.
Tử Lân Mãng tộc Tử Đế, Thụ Tinh tộc Thiết Thụ Vương, cùng với Quang Minh giáo đình Giáo hoàng Cáp Lợi đám người, đều đi tới nơi này.
Bốn thế lực lớn, hiện tại cũng không có bất kỳ ý tứ nhúng tay vào.
Mà trên thực tế mà nói, Tử Linh tộc, Nham Ma tộc cùng Tiêu Dao Sơn giao chiến, đánh tam bại câu thương, đó mới là tin tức tốt nhất.
Chuyện như vậy, bọn họ mới lười tham gia.
Trừ khi có lợi ích to lớn.
Ầm...
Một tiếng gầm rú vang lên.
Bốn thân ảnh bắt đầu giao chiến, từng mảng lớn cung điện ngã xuống.
Mục Vân lại xông về phía Nhiếp Trung Phong.
Cắt đứt Nhiếp Trung Phong, mới là việc cấp bách.
- Đứng lại.
Bốn thân ảnh lao ra ngăn cản Mục Vân.
Không chỉ có bốn người kia.
Trong Nham Ma tộc cùng Tử Linh tộc, Thiên Thánh Đế gần trăm người, hiện tại đều ngăn cản Mục Vân.
- Nhiều người không tầm thường?
Mục Vân quát một tiếng.
Trưởng lão Tử Linh tộc hiện tại cười nhạo nói:
- Nhiều người chính là rất giỏi, Mục Vân, ngươi chết chắc rồi.
- Phải không?
Bàn tay vung lên, từng thân ảnh cốt vệ xuất hiện.
Hai trăm bảy mươi cốt vệ, nhất nhất đứng ở bốn phía Mục Vân.
- Nhiều người, quả thật rất giỏi.
Một gã cốt vệ, kém nhất cũng là Thiên Thánh Đế hậu kỳ, rất nhiều đều đạt tới Cổ Thánh Đế.
Mục Vân căn bản lười phản ứng.
- Lạc Thiên Hành, Bàn Cổ Linh, giao cho các ngươi.
Bóng người Mục Vân chợt lóe, biến mất không thấy.
Những Cổ Thánh Đế này muốn đuổi theo, thế nhưng Bàn Cổ Linh cùng Lạc Thiên Hành, sao có thể cho bọn họ cơ hội.
- Dừng tay đi.
Nhìn Nhiếp Trung Phong, Mục Vân cười nói.
- Hừ, không biết sống chết.
Nhiếp Trung Phong không e ngại Mục Vân.
Tốt xấu gì mình cũng là Cổ Thánh Đế hậu kỳ, Mục Vân tính là cái gì?
- Cút đi!
Một tiếng quát khẽ, Nhiếp Trung Phong đánh ra một quyền.
- Nên cút chính là ngươi đi.
Mục Vân nắm chặt bàn tay, mở ra Cửu Tinh Bá Thiên Thể, Kim Long Chiến Giáp tụ tập trên nắm tay.
Phanh...
Một quyền trầm thấp, lúc này nện ra.
Phanh một tiếng, trong nháy mắt truyền ra.
Tiếng nổ nặng nề, làm cho lỗ tai người ta cơ hồ đều muốn vỡ ra.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một cánh tay của Nhiếp Trung Phong nổ tung ra.
Máu tươi đầm đìa, toàn thân cao thấp Nhiếp Trung Phong, khí huyết tán loạn.
Một quyền, bá đạo không thôi.
Hiện tại, tất cả mọi người đều cho choáng váng.
Thủ đoạn này là gì?
Nguyệt Hồ thánh nữ, Thiết Thụ Vương, Tử Đế cùng giáo hoàng Cáp Lợi tứ đại đế, hiện tại vẻ mặt nghiêm túc.
Mục Vân, Cổ Thánh Đế hậu kỳ.
Tên này, bọn họ không phải chưa từng nghe qua danh tiếng.
Thời gian ngắn ngủi trăm năm, ở trong Tiêu Dao sơn, từ Thánh Hoàng, nhất cử nhất động đến Cổ Thánh Đế hậu kỳ.
Tốc độ như vậy, đủ để cho cả Khôn Hư giới, không, cả đại thiên thế giới đều biến sắc.
Dựa theo xu thế bực này, người này trong tương lai nhất định có thể đạt tới Quân vị, ở Khôn Hư giới, không ai là đối thủ của hắn.
Nhiếp Trung Phong hiện tại thê thảm gào thét, hai tay trống rỗng, thoạt nhìn hết sức ảm đạm.
- Nhiếp Trung Phong, đuổi giết ta, là quyết định sai lầm nhất cả đời ngươi.
Mục Vân khẽ quát một tiếng, bàn tay vung ra, chỉ Thiên Kiếm giết ra.
Nhiếp Trung Phong thiếu hai tay, đối với Mục Vân mà nói, không khác gì con cừu non chờ làm thịt.
Một kiếm giết ra, Nhiếp Trung Phong khó khăn lắm mới tránh thoát, cả người nửa bên trái, cũng đã máu thịt mơ hồ.
- A...
Tiếng gầm thê thảm vừa mới vang lên, công kích của Mục Vân lại đến.
Tiếng ầm ầm vang lên, một quyền của Mục Vân đã nện xuống.
Đông...
Nhiếp Trung Phong, mất mạng.
Lôi lệ phong hành, chém giết Nhiếp Trung Phong.
Mục Vân nhìn về phía vết nứt đen kịt.
May mắn thay, nó không được mở ra.
Mà kế tiếp, chính là Nham Ma Đế cùng Tử Linh Vương hai người.
- Cút đi!
Từng tiếng quát vang lên, bàn tay Nham Ma Đế vung ra, một đạo tử khí tràn ra.
Ầm...
Diệu Tiên ngữ ngữ lui về phía sau.
Sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.
- Ngữ nhi!
Mục Vân lao tới gần Diệu Tiên Ngữ.
- Thân thể người này cực kỳ mạnh, hơn nữa hẳn là đã bắt đầu rèn luyện ngũ tạng...
Sau Thánh vị, chính là Quân vị.
Nhân Quân ngũ tạng thần cảnh, Địa Quân lục phủ thần cảnh, Thiên Quân thất nguyên thần cảnh.
Ngũ tạng chính là ngũ tạng của cơ thể con người, rèn luyện cực kỳ mạnh mẽ, mới có thể thừa nhận khí tức nguyên lực cường đại hơn, tràn vào thân thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận