Vô Thượng Thần Đế

Chương 3812: Vạn Thú Cốc nguy cục

Mà Thi Thiên Liệt một chiêu diệt sát Thiên Hầu Vương Ước, tin tức truyền ra ngoài, thiên hạ chấn động.
Lý Ngạo Tuyết ngưng trọng nói:
- Hơn nữa, hắn còn đánh bại Bùi Cô Nhận, kiêu ngạo càng là kiêu ngạo, trong khoảng thời gian này, thậm chí ngay cả danh tiếng của Lý Hạo Thiên cũng bị hắn che đậy.
Bùi Cô Nhận cùng Lâm Tú Y âm mưu, đánh lén Thi Hoàng Thành, muốn giết chết Thi Thiên Liệt, nhưng không nghĩ tới, Thi Thiên Liệt sau khi thăng cấp Cổ Thánh, phi thường cường đại, coi như là Bùi Cô Nhận cùng Lâm Tú Y cộng lại, cũng không phải địch thủ.
Bùi Cô Nhận bị đánh bại, đã chạy ra Tam Nguyên giới, chạy về trong Khôn Hư giới.
Cả nhà Yêu Hoàng Lâm Tú Y bị diệt, bản thân chật vật chạy ra, đã đầu nhập vào Cửu Đỉnh phái.
- Thi Thiên Liệt quả thực là vô pháp vô thiên, hắn còn điểm danh muốn giết ngươi, Mục Vân, ngươi có tính toán gì?
Lý Ngạo Tuyết có chút lo lắng, dù sao, Mục Vân chỉ là nửa bước Cổ Thánh mà thôi.
Nhớ lúc trước, Thiên Hầu Vương Ước cũng là nửa bước Cổ Thánh, nhưng bị Thi Thiên Liệt một chiêu diệt sát, có thể tưởng tượng được Thi Thiên Liệt cường đại.
Nhìn bề ngoài, khí tức của Mục Vân so với Thi Thiên Liệt còn mạnh hơn, Nhưng hắn không có thiên đạo pháp tướng, chỉ là hổ giấy, giàn hoa, không có bất kỳ căn cơ nào, muốn chống lại Thi Thiên Liệt, phi thường gian nan.
- Thi Thiên Liệt mời ta, đi Bồng Lai tiên đảo, quyết nhất tử chiến.
Mục Vân nhẹ nhàng xé nát thư trong tay.
Thi Thiên Liệt bức thư này, nội dung rất đơn giản, chính là mời hắn đi Bồng Lai tiên đảo, quyết một tử chiến.
Thi Thiên Liệt đã tuyên bố thiên hạ, muốn tự tay giết chết hắn, trận chiến này, thiên hạ chú ý.
- Ngươi có muốn đi không?
Lý Ngạo Tuyết hỏi.
- Đương nhiên phải đi, ta cũng không muốn làm rùa rụt đầu.
Mục Vân mỉm cười, trầm ngâm trong chốc lát, nói:
- Chẳng qua, Thi Thiên Liệt gần đây kiêu ngạo ngập trời, khí thế của chúng ta yếu đi một chút, ta dự định thành lập minh phái, lớn mạnh khí thế, tuyệt đối không thể thua Thi Thiên Liệt.
- Thành lập minh phái?
- Không sai, ta muốn liên hợp lại Ngọc Thiềm Trai, Bách Luyện sơn trang, sát thủ công hội, Cửu Vĩ Miêu tộc toàn bộ, tạo thành một minh phái, gọi là Thanh Vân Thánh Minh.
Trong lòng Mục Vân khẽ động, lúc trước khi hắn rời khỏi Thần giới, thành lập minh phái chính là Thanh Vân Minh, giờ khắc này, hắn muốn đem quang mang của Thanh Vân Minh kéo dài.
- Như vậy cũng tốt, thành lập minh phái, đoàn kết lại, chúng ta cũng không còn là một bàn tán cát nữa.
Lý Ngạo Tuyết gật đầu.
Bên Cửu Vĩ Miêu, Miêu Tuyên Nghi cũng đồng ý.
Bách Luyện sơn trang là thế lực của Mục Vân, tự nhiên sẽ không có bất kỳ ý kiến gì.
Thanh Vân Thánh Minh, cứ như vậy xây dựng lại.
Tê Hà Bảo Sơn, chính là sơn môn của Thanh Vân Thánh Minh.
Mục Vân đảm nhiệm chức minh chủ.
Lý Ngạo Tuyết, Bạch Trần, Miêu Tuyên Nghi mỗi người làm trưởng lão, đám người Hoàng Diễm, Mặc Vũ, lại là chấp sự.
Rất nhiều đệ tử trong minh phái, mỗi người một chức vụ.
Mục Vân mở kho tàng Tê Hà bảo sơn ra, phân phát xuống rất nhiều thiên tài địa bảo.
Đồng thời, hắn thông báo thiên hạ, tuyên bố tin tức Thanh Vân Thánh Minh thành lập.
Nhất thời, thiên hạ chấn động.
Theo Thanh Vân Thánh Minh thành lập, bố cục tam nguyên giới, cũng biến thành tam túc đỉnh lập.
Minh chủ Mục Vân của Thanh Vân Thánh Minh, tộc trưởng Thực Thi Thú Tộc Thi Thiên Liệt, chưởng môn Cửu Đỉnh phái Lý Hạo Thiên, chính là ba vị cự đầu của tam nguyên giới.
Mà ba đại cự đầu này, yếu nhất chính là Mục Vân.
Dù sao, Lý Hạo Thiên và Thi Thiên Liệt đều là cao thủ cấp bậc Cổ Thánh, mà Mục Vân, chỉ là nửa bước Cổ Thánh, còn chưa luyện ra Thiên Đạo Pháp Tướng, so sánh với hai vị cao thủ này, chênh lệch thật lớn.
Mục Vân đã thăng chức nửa bước Cổ Thánh, hắn có thể phát huy ra uy lực của chiến tranh cổ thụ cùng Vũ Hoàng Cung.
Chiến tranh cổ thụ, Vũ Hoàng Cung, đều là trấn giới Thánh Khí của Khôn Hư giới, ít nhất phải có thực lực nửa bước Cổ Thánh, mới có thể phát huy ra uy lực.
Nhưng chiến tranh cổ thụ, Mục Vân đã đặt vào trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, không ngừng lớn mạnh linh khí bích lạc hoàng tuyền đồ, hắn tự nhiên sẽ không lấy ra dùng lung tung.
Mà Vũ Hoàng Cung, cung tiễn thuật, cũng không phải đơn giản như vậy có thể nắm giữ, thánh khí này lợi hại hơn nữa, hắn cũng rất khó phát huy.
- Cho ta đao kiếm thương thích đều tốt, hết lần này tới lần khác cho ta một cây cung.
Mục Vân lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều nữa, hiện tại binh khí hắn thừa cơ nhất, vẫn là Xích Linh Thương.
Tính toán thời gian, khoảng cách ước chiến của Thi Thiên Liệt chỉ còn lại ba ngày.
Võ giả thiên hạ nhao nhao chạy tới Bồng Lai tiên đảo.
Trận quyết chiến này, vạn người chú ý.
Mục Vân và Thi Thiên Liệt chỉ có thể có một người sống sót, cục diện tam túc đỉnh lập, cũng sẽ bị đánh vỡ.
Còn có ba ngày, chính là sinh tử chi chiến.
Mục Vân ngưng thần tu luyện, không ngừng củng cố khí tức bản thân.
Hắn phóng thích ra hạt giống thiên tai trong cơ thể, nhét vào trong cơ thể Thiết Giáp Bạo Long, làm hạch tâm năng lượng.
Đôi mắt thiết giáp Bạo Long cũng hóa thành màu đen kịt, thiết giáp kim loại nặng trên thân thể, không ngừng tản mát ra lôi điện phong tuyết các loại khí tức thiên tai.
Mục Vân hài lòng gật gật đầu, thực lực của hắn lúc này đủ để chống lại Thi Thiên Liệt, tuy người ngoài cũng không coi trọng hắn, nhưng Mục Vân cũng không lo lắng, huống chi hắn còn có một lá bài tẩy tuyệt đối, đại tác mệnh thuật.
- Báo! Minh chủ đại nhân, Vạn Thú cốc gửi tới tin nhắn gấp!
Một đệ tử vội vàng tiến vào, trình lên một phong phi kiếm truyền thư.
- Ồ?
Mục Vân thần sắc khẽ động, mở thư ra, cũng là vạn thú cốc gửi tới thư cầu cứu.
Thì ra Vạn Thú cốc bị Đức Gia Nhĩ vây khốn, bị diệt.
- Đức Gia Nhĩ?
Mục Vân nhướng mày, Đức Gia Nhĩ này là người của Công hội Tử Linh của Khôn Hư giới.
Mục Vân lần cuối cùng nhìn thấy hắn, là ở Vương gia thành.
Lúc ấy, Đức Gia Nhĩ cũng đi tham gia hôn yến, Mục Vân còn tưởng rằng hắn đã rời đi, không nghĩ tới, hắn thế nhưng vây khốn Vạn Thú cốc.
Dưới sự vây hãm của Đức Gia Nhĩ, Vạn Thú Cốc lâm vào tình thế nguy hiểm, có nguy cơ bị diệt, cho nên gửi thư cầu viện.
Ba ngày sau, chính là ngày quyết chiến, Mục Vân cũng không muốn phân tâm.
Nhưng Vạn Thú cốc gặp nguy hiểm, hắn tuyệt đối không thể ngồi yên mặc kệ.
Mục Vân không có do dự, cũng mặc kệ Nhân Nguyên bút tiêu hao linh khí, trực tiếp vung bút vẽ một chữ ‘Truyền’, trong nháy mắt phá vỡ hư không, xuất hiện trên bầu trời Vạn Thú cốc.
Vạn Thú cốc bình tĩnh ngày xưa, giờ phút này lại âm vân thảm đạm.
Ở bên ngoài Vạn Thú cốc, vô số bộ xương, vô số vong linh, vô số u hồn, không ngừng gào thét, muốn xông vào trong Vạn Thú cốc.
Hàn Y, Hàn Bách, Cửu Đầu Xà, Bắc Minh Hùng, Hề Ngưu, đang ra sức ngăn cản.
- Làm sao có nhiều tử linh quái vật như vậy.
Mục Vân hơi cả kinh, những quái vật tử linh này, rậm rạp chằng chịt, khắp núi rừng, làm cho người ta sởn tóc gáy.
Từng đầu đầu lâu, muốn xông vào Vạn Thú cốc, Hàn Y hóa thân thành nữ yêu tóc rắn, không ngừng phóng thích ra khí tức của lời nguyền hóa đá, từng đầu đầu lâu, trở thành thạch điêu.
Nhưng số lượng quái vật tử linh thật sự quá nhiều, nàng cũng cảm thấy vô cùng cố hết sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận