Vô Thượng Thần Đế

Chương 2151: Đột Nhiên Bị Bắn

Lưu Vũ hờ hững nói:
- Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, gần dây càng ngày càng cuồng vọng, nghe nói Thiên Kiếm Tử đời thứ hai của bọn hắn đang bế quan, một đời Thiên Kiếm Tử Lâm Văn Hiên trở về, Thiên Kiếm Tử đời thứ ba cũng sắp xuất hiện, đây quả thực là anh tài hội tụ, Huyết Vực chúng ta nên cẩn thận đề phòng.
- Sợ bọn họ làm cái gì?
Khang Uân lại cười nhạo nói:
- Vẻn vẹn hai đại hộ pháp bên trong Huyết Sát thần giáo chúng ta đã đầy đủ để bọn hắn chịu nhiều đau khổ.
- Nếu giáo chủ xuất mã, Kiếm Vực, là cái thá gì.
- Nói thì nói như thế, bất quá, chúng ta thế nhưng tiếp giáp Yêu vực, nếu không phải lo lắng Yêu vực, chỉ sợ giáo chủ sớm đã hạ lệnh tiến công Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, đoạt lấy Kiếm Vực, một đám kiếm khách tự cho là đúng mà thôi.
Hai người nói, mang theo hơn mười người, rời đi.
- Bất kể là ai, lần này, nhìn thấy người Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, chính là giết!
Hai người thương định hoàn tất, mang theo mấy người tiến vào chỗ sâu trong sơn mạch.
Mà lúc này, Mục Vân lại đang tĩnh tọa tu luyện ở trong dãy núi.
Đến cảnh giới Kim Tiên, thực lực hắn phát huy đã đề thăng to lớn.
Kim Tiên, ngưng tụ kim thân, pháp tắc không gian, hai đại lợi khí, đủ để trợ giúp thực lực hắn gia tăng gấp bội, càng không nói đến những tiên pháp ngàn dặm chọn một trong đầu của hắn.
- Hô...
Thở ra một hơi, Mục Vân hồi tỉnh lại.
- Kim Dương đan ẩn chứa linh khí dư thừa, có thể dung hợp linh khí trong thiên địa, dùng để ngưng tụ vô thượng kim thân, quá thích hợp.
Mục Vân tự nhủ:
- Ngưng tụ Kim thân, khí tức hội tụ, lĩnh ngộ pháp tắc không gian có thể tiến thêm một bước, quả nhiên, tu luyện cần dựa vào nhục thân.
Từ xưa đến nay, tu luyện đều là nhục thân, nhục thân hoàn mỹ, thân thể mới có thể càng có lực ngưng tụ.
Từ đó lĩnh ngộ các loại thần thông.
Cường giả Kim Tiên, pháp tắc không gian.
Cự đầu Đại La Kim Tiên, thời gian pháp tắc.
Tiên Vương Chí Tôn, áp bách cường hoành, Mục Vân ngày đó đi tam thập tam phong lần nữa trải nghiệm, cơ hồ muốn ngạt thở.
Kia mới chỉ là uy áp.
Bất quá, mặc dù như thế, đầy đủ nhìn ra một chút, vô luận loại thủ đoạn nào cũng phải cần nhục thân kiên cố.
Cho nên, trong tiên giới, từng có một vị Tiên Đế nói: Võ giả tu hành, như là đò ngang qua biển, nhục thân chính là thuyền, mà đủ loại thần thông, chính là mái chèo thuyền, thuyền không kiên cố, làm sao vượt biển? Mà thần thông không tinh, ngày tháng năm nào mới có thể vượt biển?
Mặc dù lời nói rất cẩu thả, thế nhưng đạo lý lại rõ ràng.
Mục Vân hiện tại một lần nữa tu luyện, tránh đủ loại sai lầm kiếp trước của mình, xem như triệt để vững chắc căn cơ.
Mà quan trọng nhất là, lực lượng huyết mạch đề thăng thiên phú của hắn, tuyệt thế Thánh Nhân tư chất, lĩnh ngộ hết thảy tiên pháp vốn cường hoành, lại thêm tiên pháp hắn kiếp trước đã tu luyện qua, càng thuận buồm xuôi gió.
Bằng không, Cửu Tuyệt Sát Quyền cùng Thanh Liên Kiếm Pháp, không có mười năm tám năm, hắn cũng căn bản không có khả năng tu luyện thành.
Trước mắt, thôn phệ khoảng chừng hơn vạn khỏa Kim Dương đan, Mục Vân cảm giác được thân thể viên mãn, lực lượng dồi dào, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
- Xem ra, Lục gia cùng Ninh gia những người kia khó tìm ta, đã như vậy, ta đi ra tìm các ngươi.
Mục Vân nhìn phương xa, trong lòng hơi động.
Nhất phẩm Kim Tiên, tăng lên tới đỉnh phong, muốn đột phá, khổ tu tự nhiên không đủ, càng cần tôi luyện chém giết.
Mục Vân chỉ hi vọng, lần này người hai nhà tới đuổi giết hắn đừng nên quá yếu.
Đứng dậy, rời khỏi sơn động, Mục Vân chính nghênh ngang xuất hiện bên trong Lạc Nhật sơn mạch.
Thậm chí ven đường còn lưu lại khí tức linh hồn của mình, thuận tiện cho những người Lục gia, Ninh gia kia đuổi theo.
- A? Thập Vĩ Long Hạt!
Ánh mắt Mục Vân rơi vào phía trước, nhìn hai con Thập Vĩ Long Hạt, dừng bước.
Thập Vĩ Long Hạt, cao mấy trăm mét, cũng không phải sinh trưởng mười cái đuôi, mà có mười cái chân.
Mười cái chân, từng cái tráng kiện, thô to bốn năm mét, dài càng mười mấy mét.
Cái đuôi Thập Vĩ Long Hạt dài hơn trăm mét, đang đánh qua lại, cảnh giác bốn phía.
Chỉ là hiện tại, hai con Thập Vĩ Long Hạt tụ cùng một chỗ, hai cỗ thân thể khổng lồ, một đứng thẳng khẽ động, hiển nhiên đang làm chuyện hợp xứng.
Chỉ là lúc này, Mục Vân lại không có tâm thái thưởng thức.
Rút ra U Ngữ Kiếm, lặng yên tới gần hai con Thập Vĩ Long Hạt, khí tức thần hồn Mục Vân triệt để tiêu tán.
- Thanh Liên Kiếm Ấn!
Mục Vân đột nhiên giết ra một kiếm, thân ảnh giống như một ánh sáng màu mực xuất hiện, không chút do dự, một đóa Tử Liên Yêu Hỏa phối hợp kiếm khí ngưng tụ kiếm ấn, nháy mắt chém ra.
Phanh một tiếng nổ tung vang lên, một kiếm, hai con Thập Vĩ Long Hạt ngỏm củ tỏi.
Máu tươi nổ tung, thân thể hai con Thập Vĩ Long Hạt hóa thành từng khối thịt nát.
Chỉ là cái đuôi của hai con Thập Vĩ Long Hạt lại vẫn y cứng chắc.
Thấy cảnh này, Mục Vân không nói nhiều, đi đến phía trước, muốn thu hai cái đuôi.
Hưu hưu hưu...
Nhưng ngay hiện tại, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Ba mũi tên phá không mà ra, hai mũi tên hướng về phía hai cái đuôi, một mũi còn lại thì bắn Mục Vân.
- Hừ!
Nhìn thấy trường tiễn, Mục Vân đưa ngang U Ngữ Kiếm trước người.
Đinh...
Tiếng giao hưởng thanh thúy vang lên, Mục Vân lui lại, kêu lên một tiếng đau đớn.
Mũi tên này mạnh hơn hắn tưởng tượng, mà mang theo khí thế khó mà phá giải ra.
Trượt về sau mấy chục bước, Mục Vân mới dừng lại.
Mũi tên trước người vẫn còn tiếp tục lao tới.
Mũi tên này giống như như mọc ra mắt, nhìn chằm chằm hắn không thả, mà hai mũi tên còn lại thì đã vững vàng cầm cố hai cái đuôi, để cho chúng không thể động đậy.
Thấy cảnh này, Mục Vân hừ một tiếng.
- Trảm!
Vung ra một kiếm, U Ngữ Kiếm kết hợp kiếm đạo, một cỗ kiếm mang bốc lên, ‘ca’ một tiếng vang lên, một kiếm rơi xuống, mũi tên đứt thành hai nửa.
- Đáng chết, ngươi là ai? Muốn chết phải không!
Ngay khi Mục Vân mới vừa thở ra một cái, một tiếng kêu đột nhiên vang lên.
Một nữ tử xuất hiện trước mặt, nữ tử một bộ da váy, bao vây dáng người lồi lõm tinh tế, cho người cảm giác rất dã tính.
Một cái đuôi ngựa buộc ở sau ót, trong tay nữ tử kia nắm chặt một cây cung.
- Hừ, hỗn đản, Thiên Cung Dẫn Thiên Tiễn chỉ có ba mũi tên, ngươi hủy một cái của ta, làm như thế nào bồi thường!
Nữ tử nói.
- Bồi thường?
Nghe đến lời này, Mục Vân lại cười.
- Nếu ta không hủy Dẫn Thiên Tiễn gì đó của ngươi, chỉ sợ hiện tại đã là một người chết.
Mục Vân quát:
- Ta còn không có trách ngươi vô duyên vô cớ bắn ta, ngươi thế mà chỉ trích ta?
- Ngươi...
Nữ tử nói:
- Hai con Thập Vĩ Long Hạt, chúng ta đã ngồi chờ một tháng, cách mỗi một tháng, hai đại gia hỏa này sẽ hợp xứng tại đây, ngươi bây giờ chạy đến, chiếm con mồi của chúng ta, còn nói ta vì cái gì ra tay với ngươi?
- Buồn cười!
Mục Vân cười nhạo một tiếng, vung ra U Ngữ Kiếm trong tay.
U Ngữ Kiếm vạch ra một đường cong duyên dáng, xoay tròn một chỗ ngoặt, hai mũi tên còn lại bị Mục Vân chém thành hai khúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận