Vô Thượng Thần Đế

Chương 1886: Quỳnh Hoa Ngọc Lộ (1)

Mục Vân không thể không thừa nhận, mình hiểu về trận pháp, kết hợp sở học kiếp trước, đại khái là cấp độ trận pháp đại sư đỉnh phong.
Điểm này, Bích Thanh Ngọc, mạnh hơn hắn.
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, những ấn ký kia bay lên trời.
Lập tức, hết thảy tám mươi mốt ấn ký, hóa thành tám mươi mốt lưu quang, phân tán ra bốn phía.
Ánh sáng mãnh liệt cho người ta một loại khí tức không thể địch nổi.
Cường đại, không gì sánh được.
Thân thể Bích Thanh Ngọc lao vùn vụt bao trùm ở trung ương.
Mà hiện tại, bên trong phạm vi hơn trăm dặm đông tây nam bắc có chín đạo ánh sáng đằng không dâng lên.
Mục Vân nhìn lại mới phát hiện, kia là chín ngọn núi.
Chín tòa sơn phong cũng không quá cao, vẻn vẹn chỉ cao có ngàn mét.
Nhưng, ngay khi Bích Thanh Ngọc bước ra, chín ấn ký đánh vào phía trên một sơn phong trong đó, từng tiếng ầm ầm vang lên.
Lần nữa bước ra, có một sơn phong truyền ra tiếng oanh minh.
Chín sơn phong nhìn qua không chút nào thu hút lúc này liên hợp oanh minh.
Dần dần, theo tiếng oanh minh vang lên, chín sơn phong đằng không mà lên, dần dần cất cao.
Nháy mắt chín sơn phong cất cao, mặt đất vỡ ra từng khúc.
Núi cao ngàn mét, không ngừng cất cao, biến thành núi cao vạn mét.
Chín ngọn núi cao vạn mét hiện ra tư thái vây quanh.
Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân phát lạnh.
Cảnh tượng thực sự rung động.
Loại thủ đoạn bạt sơn thiết trận này, chỉ có tiên trận tông sư mới có thể làm được.
Mục Vân đứng ở một bên, cẩn thận quan sát.
Mỗi một cử động của Bích Thanh Ngọc đều vô cùng huyền diệu.
Ngay sau đó, theo đại địa dâng lên, mặt đất rạn nứt, dần dần lộ ra một ít mũi nhọn.
Mà lần nữa đề thăng, những mũi nhọn kia lộ ra dung mạo chân thực.
Là từng tòa đại điện.
Mỗi một đại điện đều là toàn thân đen nhánh, trang nghiêm túc mục.
Nhìn kỹ lại, không có gì sai biệt, thế nhưng lần nữa nghiêm túc nhìn lại thì thấy những đại điện kia lại cho người một loại khí thế mênh mông rất âm trầm.
Đại điện lộ ra chân dung.
Đưa mắt nhìn lại, trong vòng phương viên trăm dặm, từng đình đài lầu các, cung điện cao lầu nối liền liên tục.
Mà mười vạn đệ tử hiện tại đều như con rối, bắt đầu tiến vào bên trong từng đại điện.
Cái này... Quả thực giống như dựng lên một loạt cung điện từ dưới lòng đất.
Mục Vân cơ hồ khẳng định, những thứ này trước đó đã sớm được thiết lập tốt.
Hết thảy, đều chỉ thiếu thiếu một bước cuối cùng.
Bích Thanh Ngọc dùng thủ đoạn trận pháp cường đại mở ra bước cuối cùng này.
Giờ khắc này, Mục Vân đang đứng ở bên ngoài các cung điện, trước một sơn môn cao tới trăm mét, chiều rộng mấy chục mét.
Mà ngẩng đầu nhìn lại, xung quanh Bích Lạc hoàng tuyền tông có chín ngọn núi cao, tầng tầng núi non trùng điệp, hiện ra tư thế khép lại, rất hùng vĩ.
Đây chính là Bích Lạc hoàng tuyền tông, khó trách, Bích Thanh Ngọc ngay từ đầu đã chắc chắn thề.
Người, có, địa phương, cũng có.
Bích Lạc hoàng tuyền tông, liền có.
- Mục Phái chủ, tiến vào bên trong, thưởng thức một phen chứ?
Bích Thanh Ngọc hiện tại cung kính nói.
- Làm phiền, Bích tông chủ!
Mục Vân hạ thấp người, đi vào bên trong sơn môn.
Dựa vào chín tòa sơn phong, liên tiếp một tòa đại trận, bao trùm toàn bộ Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Mà đó cũng không phải chín tòa sơn phong đơn giản.
Mục Vân chậm rãi mở lời:
- Bích tông chủ, trận này, cửu sơn chi đỉnh, dựa vào lực lượng toàn bộ dãy núi Bích Lạc tiên sơn mà hội tụ?
- Tiên sinh quả nhiên cao nhân, thế mà còn tinh thông trận pháp.
- Không so được Bích tông chủ, chỉ hơi có đọc lướt qua!
Mục Vân chột dạ nói:
- Kết nối toàn bộ Bích Lạc tiên sơn, nếu ai muốn phá vỡ trận này, cần hủy diệt toàn bộ Bích Lạc tiên sơn, loại thủ đoạn này, chỉ sợ chỉ có Kim Tiên mới có thể làm được.
- Bích Lạc hoàng tuyền tông, như một thùng sắt, lại thêm Lệ Sinh Phong mấy người bọn họ, không người nào trong Nam Cực chi địa có thể địch nổi.
- Mục Phái chủ nói chơi.
Bích Thanh Ngọc lần nữa cười nói:
- Lần này, Bích Lạc tiên sơn chỉ là điểm xuất phát của Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta, mà Tam Cực Thiên Minh chưởng quản Chủ Tể Chi Uyên ở trong Nam Cực chi địa, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta không có hứng thú.
- Chẳng lẽ...
- Không sai.
Bích Thanh Ngọc cười nói:
- Lần này Vạn Độc tông, Sơn Hải môn, Hợp Hoan cốc không còn cao thủ, mất đi ý chí chiến đấu, Hoàng Cực thế gia không để ý tới bọn hắn, cho nên, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta chuẩn bị tiến lên phía đông, thu tam đại Thanh Đồng cấp thế lực này, bỏ bọn họ vào trong túi.
Vừa nghe lời này, Mục Vân rung động.
Hắn ngay từ đầu cho rằng, Bích Lạc hoàng tuyền tông chỉ muốn chiếm cứ một địa điểm, bên ngoài phàm là Thiết cấp thế lực, thế nhưng trong âm thầm, Hoàng Tuyền thành mới là hang ổ.
Thế nhưng hắn không nghĩ tới, Bích Lạc hoàng tuyền tông thế mà sớm đã lên tốt kế hoạch.
Chiếm đoạt tam đại Thanh Đồng cấp thế lực của Hoàng Cực thế gia, sau đó lại chiếm đoạt Hoàng Cực thế gia.
.
Nhảy lên thăng làm Bạch Ngân cấp thế lực, chưa chắc không thể.
Bích Lạc hoàng tuyền tông chìm nổi vạn năm, chẳng lẽ bây giờ chuẩn bị bắt đầu... Lộ ra danh tiếng?
Hành tẩu giữa dãy núi trùng điệp, mỗi một đại điện đều kiến tạo ở chỗ cực tốt, rúc vào giữa sườn núi, đứng sừng sững ở trên đỉnh ngọn núi, kiến tạo tại phần bụng vùng núi.
Nhìn qua giống như tự nhiên mà thành.
Cái này vẻn vẹn chỉ là khung cảnh mà Bích Lạc hoàng tuyền tông thể hiện ra mà thôi.
Nếu quả thật bày ra Hoàng Tuyền thành, chỉ sợ Cửu Tiên các, bá chủ Nam Kiếm vực cũng sẽ ngồi không yên đi.
Mục Vân cũng không phải không cảm thán, Bích Lạc hoàng tuyền tông có nội tình thâm hậu, mục đích khó dò, thật để người nhìn không thấu.
Thấy cảnh này, Mục Vân lần nữa càng coi trọng Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Mà quan trọng nhất là, đệ tử lui tới tựa hồ đều rất quen thuộc nơi đây.
Mà những người kia rất nhiều người xác thực đều là cảnh giới Nhân Tiên.
Cái này rất kỳ quái.
Bích Lạc hoàng tuyền tông, từ nơi nào chiêu mộ được nhiều đệ tử cảnh giới Nhân Tiên như vậy?
Thập vạn chi chúng, cũng không phải một con số nhỏ.
- Mục Phái chủ, đến bên trong ngồi một chút đi.
- Tốt!
Mục Vân chắp một tay về sau, chậm rãi đi tới.
Trong một gian lầu các, đã sớm có đệ tử bày ra rượu ngon món ngon.
Bích Thanh Ngọc đi tới phía trước, châm một chén rượu ngon, lập tức toàn bộ lầu các đều tràn ngập hương thơm.
- Đây là... Quỳnh Hoa Ngọc Lộ.
Mục Vân thất kinh.
Vừa dứt lời, ánh mắt Bích Thanh Ngọc nhìn Mục Vân càng kinh ngạc hơn.
- Mục Phái chủ nhận biết Quỳnh Hoa Ngọc Lộ?
- Ách... Chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy qua.
Mục Vân lúng túng nói:
- Loại rượu ngon này có thể so với thần đan diệu dược, luyện chế rượu này, cần chín trăm chín mươi chín loại tiên hoa trong thiên địa tề tựu, cần dùng mưa từ cửu thiên ngưng tụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận