Vô Thượng Thần Đế

Chương 3684: Thâu Thiên Thủ (2)

- Nói cho ta biết, đan khố ở đâu, ngươi nếu như không nói, ta sẽ giết chết những đệ tử này, từng người một ở trước mặt ngươi.
Tiếng của Vũ Vô Đạo, lạnh nhạt như nước, thậm chí không có sát khí toát ra.
Thạch Quân Thiên nghe ngữ khí lạnh lùng của Vũ Vô Đạo, cũng không khỏi có chút sởn tóc gáy, tên gia hỏa này, không hổ là người sáng lập sát chứng đạo, thiên phú đại nghịch mệnh cách, giết người không chớp mắt, thủ đoạn thật sự tàn nhẫn.
Chu Phi Tuyền câm lặng, không ngờ Vũ Vô Đạo lại uy hiếp nàng như vậy.
- Ngươi còn không nói, vậy ta đành phải tiếp tục giết.
Vũ Vô Đạo lại bắt một đệ tử tới, rắc rắc một tiếng, bẻ gãy cổ người đó.
- Đủ rồi!
Chu Phi Tuyền cắn chặt răng bạc, cơ hồ muốn sụp đổ.
- Nếu các ngươi không muốn chết, thì nhanh chóng khuyên nhủ nàng, nếu không ta một đao một người, làm thịt toàn bộ các ngươi.
Vũ Vô Đạo cầm đao nhọn chảy máu, nhìn quanh đệ tử Ngọc Thiềm Trai xung quanh.
Nhưng mọi người đối mặt với uy hiếp của hắn, cũng không có chút sợ hãi nào, không có một người cầu xin tha thứ chịu thua.
- Rất tốt, các ngươi muốn chết, ta thành toàn cho các ngươi.
Vũ Vô Đạo lại bắt một người lại đây, muốn một đao giết chết.
- Dừng tay!
Mục Vân rốt cuộc nhìn không nổi nữa, phi thân ra.
- Mục Vân!
Mọi người nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, đều khiếp sợ một trận.
Mấy ngày không gặp, khí tức hình mạo của Mục Vân có không ít khác biệt so với trước kia, giữa hai hàng lông mày hắn lại lộ ra một tia tà khí ma đạo yêu nghiệt, đường nét xương khớp của thân thể giống như điêu khắc.
- Là tên tạp chủng ngươi!
Vũ Vô Đạo nhìn thấy Mục Vân, nhất thời phẫn nộ, lúc trước ở Vạn Thú cốc, hắn bại dưới tay Mục Vân, vô cùng nhục nhã, nghe nói Thạch Quân Thiên đang công kích Ngọc Thiềm Trai, hắn tới trợ giúp, hai người liên thủ, cũng thuận lợi công hãm Ngọc Thiềm Trai.
- Ngươi tự mình đi ra chịu chết, vậy thật tốt quá, cũng không cần ta đi khắp nơi tìm ngươi.
Vũ Vô Đạo vung tay lên, trong lòng bàn tay hiện ra một thanh Phương Thiên Họa Thích, sát khí đằng đằng.
- Vũ thiếu chủ, để cho ta đến đây đi, tiểu tạp chủng này làm cho ta mất một tay, thù này, ta nhất định phải báo.
Thạch Quân Thiên cắn răng, chỉ thấy tay trái của hắn, lại không có chút da thịt nào tồn tại, một bộ xương cốt thoát ra, hơn nữa ngay cả xương cốt cũng bị thiêu cháy. Mục Vân nhìn thấy một màn này, hơi có chút kinh ngạc, lúc trước Thạch Quân Thiên bị Bất Tử Thần Hỏa hắn thiêu đốt, không nghĩ tới bàn tay còn có thể giữ lại một bộ xương, không có hoàn toàn hóa thành tro tàn, nghĩ đến là hắn đạo thuật cao minh, trộm đi một bộ phận năng lượng của Bất Tử Thần Hỏa đi, vì vậy chấn thương không quá nghiêm trọng.
- Thạch đại ca, ngươi kia cẩn thận một chút, Mục Vân này, thủ đoạn nguyền rủa phi thường nhiều, có chút tà môn.
Vũ Vô Đạo trầm giọng dặn dò.
- Ha ha ha, ta có đại thánh pháp thân hộ thể, sợ cái gì nguyền rủa.
Thạch Quân Thiên cười to một tiếng, vung hạo nguyệt kiếm ra, chém giết Mục Vân.
Trong chốc lát, thiên địa ngàn dặm hạo nguyệt, ánh trăng sáng sủa, chiếu rọi càn khôn, bốn phía thê phong lãnh nguyệt, sương tuyết múa, hạo nguyệt kiếm khí trong nháy mắt trải đầy cả thiên địa.
Mục Vân hơi cả kinh, bảy ngày không gặp, kiếm pháp của Thạch Quân Thiên lại có tinh tiến, thanh Hạo Nguyệt kiếm này vốn là binh khí Thôn Tuyết Cổ Thiềm, lúc này Thạch Quân Thiên thi triển, hành vân lưu thủy, không có chút chậm trễ nào.
Kiếm khí của Hạo Nguyệt Kiếm sẽ khiến người ta lâm vào trạng thái hư vô, nếu như bị kiếm khí đánh trúng, chỉ sợ khó thoát khỏi vận rủi.
- Phá cho ta!
Mục Vân hét lớn một tiếng, rút tinh Hoàng Kiếm ra, một đạo tinh thần kiếm khí chói mắt gào thét mà ra, chỉ một kiếm đã phá vỡ thế công của Thạch Quân Thiên.
- A!
Thạch Quân Thiên chấn động, hắn cảm thấy tu vi của Mục Vân, tuy rằng vẫn là đại vị cảnh, thế nhưng lực lượng thân thể, so với trước kia tăng lên rất nhiều.
Mục Vân lần nữa vung kiếm chém ra, lúc này hắn đã luyện thành Ma Hoàng Biến, mặc dù chỉ là bước đầu tiên, nhưng lực lượng thân thể cũng tăng lên trên phạm vi lớn, uy lực kiếm khí hơn xa trước.
- Tuy rằng có chút tiến bộ, nhưng ở trước mặt ta, vẫn là phế vật như con kiến hôi.
Thạch Quân Thiên lắc đầu, hắn là Đại Thánh cao thủ, tu vi so với Mục Vân lợi hại hơn nhiều, chỉ cần đề phòng Bất Tử Thần Hỏa của Mục Vân, hắn muốn thua cũng khó.
Mục Vân rất nhiều thủ đoạn nguyền rủa, ở trước mặt cao thủ cấp bậc như Thạch Quân Thiên, cũng không có tác dụng quá lớn, dù sao Đại Thánh pháp thân kháng tính quá cao, ngay cả trận pháp cũng không tiện sử dụng, chỉ có thể dựa vào thực lực cứng đối cứng.
- Mục Vân, ngươi nhanh đi thôi, không phải ngươi là địch thủ của Thạch QUN Thiên.
Chu Phi Tuyền nghẹn ngào, Mục Vân chỉ là Thánh Nhân đại vị cảnh, mà Thạch Quân Thiên đã là Đại Thánh cao thủ, cảnh giới chênh lệch giữa hai người thật sự quá lớn, Chu Phi Tuyền nhìn không thấy bất kỳ hy vọng thắng lợi nào, thầm nghĩ Mục Vân nhanh chóng đi.
Với thực lực của Mục Vân, nếu hắn muốn rời đi, ai cũng không ngăn được hắn.
- Chu cô nương, hôm nay ta cùng Thạch Quân Thiên, chỉ có thể có một người còn sống.
Mục Vân nghiêng người nắm Tinh Hoàng kiếm, tâm niệm chuyển nhanh, muốn đối phó với Thạch Quân Thiên, nguyền rủa tác dụng không lớn, hữu hiệu nhất, tự nhiên là Bất Tử Thần Hỏa.
Lực sát thương của Bất Tử Thần Hỏa cực kỳ cường đại, ngay cả kim thân pháp thân cũng không ngăn được, nếu như có thể đốt ở trên người Thạch Quân Thiên, hắn khẳng định không ngăn cản được.
Nhưng Thạch Quân Thiên lần trước chịu thiệt thòi, lần này khẳng định toàn thần đề phòng, tuyệt đối sẽ không để Mục Vân dễ dàng đắc thủ.
Mà sát chiêu cấp bậc Bất Tử Thần Hỏa này cũng cần hao phí khí lực thật lớn, nếu như không có nắm chắc tất thắng, Mục Vân cũng không muốn dễ dàng phóng thích ra.
- Mục Vân, trong vòng năm chiêu, ta sẽ bầm thây ngươi vạn đoạn.
Trên mặt Thạch Quân Thiên hiện ra sát khí sắc bén.
Vũ Vô Đạo ở bên cạnh xem cuộc chiến, hắn không chỉ muốn thắng, hơn nữa còn phải thắng xinh đẹp, nếu không sẽ mất mặt.
- Thâu Thiên Thủ đệ một thức, thâu tâm.
Thạch Quân Thiên hét lớn một tiếng, móng vuốt bỗng nhiên trở nên đen kịt mà vặn vẹo, bay ngang trời mà đến.
Mục Vân lui về phía sau, mà móng vuốt của Thạch Quân Thiên cũng không có truy kích, mà cách không vũ động, giống như đang trộm cái gì đó.
Phanh...
Mục Vân đột nhiên cảm thấy trái tim đập kịch liệt hai cái, sau đó lại ngừng lại.
Tim hắn đập thì đột nhiên ngừng lại.
Mệnh mạch máu tươi toàn thân hắn, bởi vì tim ngừng đập, trong nháy mắt lâm vào trạng thái trì trệ.
Cả người hắn, không thở nổi, lỗ tai ong ong rung động.
Tim đập thình thịch, ý chí chiến đấu và khí lực vừa mới nhắc tới của Mục Vân, toàn bộ tiêu tán đi.
- Tốt lắm! Đã sớm nghe nói đạo thuật của Thạch đại ca, thiên hạ đệ nhất, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.
Vũ Vô Đạo ở bên cạnh vỗ tay cổ vũ, đạo thuật của Thạch Quân Thiên, được xưng là thiên hạ đệ nhất, người này đạo thuật quỷ dị, đã đến mức xuất thần nhập hóa, ngay cả nhịp tim của người cũng có thể trộm đi, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận