Vô Thượng Thần Đế

Chương 1256: Quy Bối Kim Giáp (1)

- Ngươi cần phải nghĩ kỹ, trong này có thể là một kiện trân bảo hiếm thấy, ngươi nếu đạt được bảo giáp này, Sinh Tử cảnh ngũ trọng, ngươi có thể chém giết, Sinh Tử cảnh lục trọng, ngươi cũng có thể liều một phen, mà Sinh Tử cảnh thất trọng, cũng không có khả năng giết được ngươi, Thập Đại Tôn Giả mấy người kia, muốn một kích đánh chết ngươi, cũng rất không có khả năng.
- Ta hiểu rõ!
Mục Vân cười khổ một tiếng, hai tay ma sát, nhìn ba chữ trên bệ đá, hai tay chậm rãi rung động.
Phá vỡ trận pháp cần kiên nhẫn cùng tính bền dẻo cực lớn.
Không cách nào kiên trì liền biết càng giải càng phiền phức, thậm chí đưa cả thân mình đi vào, lâm vào đến bên trong trận pháp, không cách nào tự kềm chế.
Mục Vân cũng rất lâu không có trải qua thử thách phá giải trận bên trong trận kiểu này.
Lần này không nghĩ tới sẽ gặp được bên trong Khổ Thiên điện, cũng chuẩn bị nếm thử một phen.
Tâm thần nhất định, não hải Mục Vân xuất hiện trong một mảnh thiên địa rộng lớn.
Trên trời dưới đất, khắp nơi đều là sợi tơ, những sợi tơ kia hình thành lít nha lít nhít lưới, đều khuếch tán ra, từng dây lưới quấn quanh, xúm lại, trong nháy mắt khi ý thức Mục Vân tiến vào trong đó, tràn ngập ra.
Dây lưới quấn quanh một bước đem thân thể Mục Vân bao phủ.
Chỉ là giờ khắc này, Mục Vân đứng bên trong dây lưới, không chút nào kinh hoảng.
Mặc cho những dây lưới kia một mực trói buộc chặt thân thể của mình.
- Không thể hoảng, không thể loạn, lột tơ rút kén, một bước đến, đầy đủ.
Tâm tình Mục Vân vào giờ khắc này vô cùng trấn định, đứng trước thạch thai, toàn tâm vùi đầu vào bên trong liên hoàn trận.
Thời gian từ từ trôi qua, trọn vẹn qua sấp sỉ nửa canh giờ, Mục Vân đột nhiên mở ra hai mắt, ánh mắt lộ ra một tia mỏi mệt, mồ hôi lăn xuống từ trên trán.
- Xong rồi!
Mục Vân cười nói:
- Liên hoàn trận bên trong ba phù tự triệt để hình thành, bất quá, ký tự thứ tư cũng nên xuất hiện rồi.
Trong nháy mắt Mục Vân vừa dứt lời, trên bệ đá, một ký tự bỗng nhiên xuất hiện.
Mà vị trí ký tự thứ tư chính là ở phía dưới ký tự thứ ba.
Xem ra chính là cái này.
Trong lòng Mục Vân hơi động, bàn tay lần nữa đụng chạm đến phía trên ký tự mới nổi lên kia.
Tiếng vù vù dần lên, Mục Vân chỉ cảm thấy thiên địa tựa hồ đang xoay tròn, mà hết thảy trước mắt đều đang phát sinh quỷ dị biến hóa.
Mục Vân nhất thời bị loại lực lượng này hấp dẫn.
Chỉ là đột nhiên, thân thể Mục Vân giật mình một cái, lui lại một bước.
- Nguy hiểm thật!
Nhìn về phía trước, Mục Vân kinh chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Vừa rồi kém chút bị đại trận kéo cả người của mình tiến vào.
Loại lôi kéo này khiến cho hắn cảm giác toàn bộ thân thể tựa hồ cũng đang run rẩy, giống như loại lực lượng kia muốn thôn phệ hắn.
- Thứ quỷ này, quả nhiên là tà dị.
Mục Vân điều chỉnh hô hấp, lần nữa xung kích.
Hắn đều giải khai tam đạo liên hoàn trận, một đạo cuối cùng này, hắn không tin mình không giải được.
Bỗng nhiên, trong nháy mắt Mục Vân lần nữa tiến vào đại trận, ý thức cả người hoàn toàn tán loạn.
Thân thể của hắn như một cơn gió mát bị quét đến một mảnh mặt đất.
Chỉ là mặt đất này thực sự quá mức khổng lồ, mà giờ khắc này, ở đỉnh đầu của Mục Vân, từng sợi tơ dày đặc như là một lưới lớn bao phủ thiên địa.
- Ta đi...
Mục Vân lẩm bẩm.
Tấm lưới này quả thực còn kinh khủng hơn hết thảy liên hoàn trận bên trong ba phù tự trước đó cộng lại.
Giải trận chính là một bước giải khai từng sợi tơ này.
Giờ khắc này, trong lòng Mục Vân rung động còn muốn lít nha lít nhít hơn cái lưới này.
- Nếu như đây chính là Khổ Hải Thiên Tôn thiết trí, trước khi chưa tới Tiên giới, Mục Vân ta đúng là không bằng hắn.
Lẩm bẩm một tiếng, Mục Vân ngồi xếp bằng xuống, bàn tay vung lên, một sợi tơ tiến vào bên trong thân thể của hắn.
Ngay sau đó, đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư...
Đếm không hết sợi tơ, từng đạo tiến vào bên trong thân thể của hắn, lít nha lít nhít.
Từng sợi tơ mềm mại mà tinh tế, thế nhưng trong nháy mắt tiến vào bên trong thân thể Mục Vân tựa như cắm rễ thật sâu bên trong thân thể Mục Vân, bỏ rơi cũng bỏ rơi không được.
Chỉ là giờ phút này Mục Vân càng hiểu rõ, không thể sốt ruột, càng sốt ruột, càng là dễ dàng mắc sai lầm.
Mà cùng lúc đó, bên trong toàn bộ Khổ Thiên điện, sương mù màu trắng bàng bạc, đưa tay không thấy được năm ngón.
Ngao...
Đột nhiên, trong sương mù kia, một tiếng gầm gừ vang lên.
Thôn Thiên Hổ giờ phút này thân cao vạn mét, tứ chi chạm đất, lớn như bốn cây chống trời trụ, một ánh mắt không nhìn thấy bờ.
Cúi đầu nhìn bạch vụ lít nha lít nhít trên mặt đất, Thôn Thiên Hổ không nhìn thấy một thân ảnh, triệt để bị chọc giận.
Miệng lớn há to, tiếng rầm rầm vang lên, những bạch vụ kia lúc này bị lực hút cường đại kéo vào trong miệng lớn của Thôn Thiên Hổ.
Tiếng lốp bốp vang lên, lập tức, bên trong Khổ Thiên điện rộng lớn, hết thảy bạch vụ lúc này biến mất, từng bóng người xuất hiện trước mắt Thôn Thiên Hổ.
Rống rống...
Nhìn thấy bóng người lộ ra, Thôn Thiên Hổ nâng lên hai chi, phát ra một tiếng rống vui thích, chạy tới một thân ảnh gần nó nhất.
Mặt đất đông đông đông rung động, một móng vuốt của Thôn Thiên Hổ quăng một thân ảnh bay đi, sau đó phóng nhanh tới, đem một thân ảnh kia phóng tới trên người mình, như là gãi ngứa, lăn lộn trên mặt đất.
Đáng thương võ giả kia thấy không rõ tình huống, trong lúc tim mật đều giật mình, xoay người một cái, bị một cái mông của Thôn Thiên Hổ ngồi thành thịt nát.
Thôn Thiên Hổ nhìn thấy đồ chơi của mình bị tự mình làm cho chết queo, lần nữa không vui lòng, bắt đầu tìm kiếm những người khác.
Nhìn thấy Thôn Thiên Hổ như thế, những gia hỏa đang ở trong từng cung điện tầm bảo bị dọa ngốc.
- Nghiệt súc này rốt cuộc là thứ gì?
Ma Phàm nhìn hổ trắng to lớn kia nhịn không được mắng:
- Sinh Tử cảnh tứ trọng, ngũ trọng ở trước mặt nó chính là đồ chơi, ngay cả phụ thân, Phương Thông Không cùng với Diệu Thiến cũng không là đối thủ.
- Thiếu chủ, vẫn mau chóng rời đi khỏi nơi này đi, nếu bị gia hỏa này để mắt tới, muốn chạy liền khó.
Bên người Ma Phàm, Ma Thiên Đại Đế hơi khom người nói.
- Ừm!
Ma Phàm quay người, rời đi.
Ô ô...
Ngay tại giờ phút này, Thôn Thiên Hổ kia tựa hồ phát hiện ra cái gì, hưng phấn không thôi, thẳng tắp vọt tới phía vị trí bọn người Ma Phàm.
- Đáng chết, đại gia hỏa này sẽ không coi trọng chúng ta đó chứ?
- Hẳn là không đâu.
Ma Thiên Đại Đế dù cho là cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, bên trong Ma tộc, gần với Ma Tôn, mà đại gia hỏa này ngay cả tộc trưởng cũng không phải là đối thủ, lại càng không cần phải nói đến hắn.
Dù không đến mức bị một cái mông ngồi chết, thế nhưng nhiều lắm thì nhiều ngồi mấy lần, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.
- Đi mau.
Thấy cảnh này, Ma Thiên Đại Đế kéo Ma Phàm lên, không quay đầu lại chạy nhanh rời đi.
Hắn giờ khắc này nhìn thấy không phải cự thú kia, mà là người cự thú đang truy đuổi.
Đến Thanh Bàng cùng Thanh Nghịch Vân hai người từ Tứ Phương tiểu thế giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận