Vô Thượng Thần Đế

Chương 2627: Bộc phát hết lực lượng

- Yên tâm, đối phó các ngươi, không cần.
Khóe miệng Mục Vân mang theo một nụ cười nhàn nhạt, nói:
- Các ngươi vẫn nên ngẫm lại, chịu chết như thế nào, mới tốt.
Dứt lời, khóe miệng Mục Vân đột nhiên hiện lên cười lạnh.
Hắn không nói hai lời, hiện tại đổi thủ thành công, tiến lên, khí tức cường đại, nhất thời khuếch tán ra.
Hơi thở nóng nảy, tại giờ khắc này, đột nhiên lao ra.
Một kiếm bức lui Ma Thiên Thương cùng Chu Nguyên Thanh, Mục Vân xông về phía Triệu Sơn Hà.
- Ồ? Chọn ta để bắt đầu? Nghĩ ta là người yếu nhất, phải không?
Triệu Sơn Hà cười nhạo nói:
- Ngươi cũng quá khinh thường người.
Gầm thét, Triệu Sơn Hà vỗ xuống một bàn tay, chưởng ấn đột nhiên tăng vọt, lực lượng khuếch tán, ầm ầm rung động.
- Mưa rơi núi sông.
Một chưởng vỗ xuống, lực đạo cường đại khuếch tán ra, giờ khắc này, khí tức Triệu Sơn Hà lần thứ hai tăng vọt.
Nhưng đúng lúc này, Mục Vân lại không lùi bước chút nào, nghênh đón công kích mãnh liệt của Triệu Sơn Hà, xông lên.
Gã này, hắn không muốn sống sao?
Một kích này, Chu Nguyên Sơn cùng Ma Thiên Thương tự hỏi, chính bọn họ cũng không dám kế tiếp.
Nhưng giờ khắc này, Mục Vân lại muốn cứng rắn tiếp đón.
Đây quả thực là tự tìm đường chết.
Nhưng hiện tại Mục Vân căn bản không quan tâm, giết ra.
Triệu Sơn Hà nhìn thấy cảnh này, trong lòng đã biết, Mục Vân, chết chắc rồi.
- Thiên phú huyết mạch - Thôn phệ.
Nhưng đúng lúc này, trong lòng Mục Vân quát, đột nhiên, công kích của Triệu Sơn Hà vào hiện tại, dĩ nhiên trống rỗng tiêu tán.
Mà thân ảnh Mục Vân xuyên qua công kích, một thương đâm về phía Triệu Sơn Hà.
Tất cả những điều này, nói chậm, nhưng phát sinh cũng chỉ trong một vài hơi thở.
Thương của Mục Vân đã đi tới trước người Triệu Sơn Hà.
Cửu Dương Thiên Khương Thương, mấy đạo Thiên Hỏa hiện tại bộc phát ra, nở rộ ra một đóa hỏa liên, trói buộc thân thể Triệu Sơn Hà.
Phốc xuy một tiếng, mũi thương hiện tại xuyên qua thiên hỏa, xuyên thấu thân thể Triệu Sơn Hà.
Giờ khắc này, toàn thân cao thấp Triệu Sơn Hà, không còn một tia sinh cơ.
Tay Mục Vân cầm trường thương, đung đưa thi thể Triệu Sơn Hà, nhìn mọi người, quát:
- Ai đến giết ta.
Gầm thét một tiếng, ầm ầm một tiếng nổ tung, thi thể Triệu Sơn Hà hiện tại, nổ thành mảnh nhỏ.
Một màn này thoạt nhìn, thật sự quá đáng sợ.
Triệu Sơn Hà đã chết, Tộc trưởng Triệu gia, bao nhiêu năm qua, Tộc trưởng Triệu gia được vô số người cung kính, lúc này bị Mục Vân giết, bị Mục Vân đến cảnh giới Bán Đế giết chết.
Điều này là không thể tưởng tượng được.
Nhưng thật sự phát sinh trước mặt mỗi người.
- Sơn Hà.
Một màn này chuyển biến, làm cho tất cả mọi người không nghĩ tới, bao gồm cả Triệu Kình Thương.
Hắn thời khắc khắc ở bên cạnh quan sát, chú ý hành động của Mục Vân, một khi Mục Vân muốn phóng thích Đại Tác Mệnh Thuật, hắn sẽ tru sát.
Nhưng hiện tại, không nghĩ tới Mục Vân lại giết Triệu Sơn Hà.
Hắn vốn tưởng rằng, tam đại Đế cảnh cường giả đối phó Mục Vân là một Bán Đế, dễ như trở bàn tay, nhưng nào ngờ, sẽ xuất hiện vấn đề này.
Mà hiện tại, Chu Thương Hải cũng không quan sát nữa.
Triệu Sơn Hà chính là giáo huấn máu chảy đầm đìa, kế tiếp, ai biết có phải là người bên cạnh hắn hay không.
Triệu Kình Thương nhìn Mục Vân, quát:
- Mục Vân, ngươi chết chắc rồi, hôm nay, lão phu nhất định nghiền nát gân cốt huyết nhục của ngươi.
- Đến là được.
Mục Vân nhấc trường thương, nhìn Triệu Kình Thương.
Giờ khắc này, sợ cũng vô dụng, chi bằng oanh oanh liệt mệt giết một hồi.
Những người này, chỉ có giết bọn họ sợ hãi, bọn họ mới có thể biết, người tàn nhẫn nhất là ai.
Triệu Kình Thương giờ khắc này, hai tay vung lên, từng đạo khí tức cuồng bạo từ trong thân thể hắn điên cuồng trào ra.
Một cỗ lực lượng kia khuấy động lĩnh vực ba động xung quanh Mục Vân.
Cảm nhận được lĩnh vực bị hạn chế, thân thể Mục Vân nhất thời có chút không ổn định.
Hắn dù sao cũng là cảnh giới Bán Đế, cường độ lĩnh vực, không bằng Triệu Kình Thương.
Nhưng Triệu Kình Thương muốn đánh bại hắn trong thời gian ngắn, cũng là nằm mơ.
Nhưng Mục Vân đã nghĩ sai.
Triệu Kình Thương hiện tại sinh sôi áp chế hắn, một đạo thân ảnh, cũng là từ phía sau sờ lên.
Chính là Ma Thiên Thương.
Ma Thiên Thương chính là người của Ma tộc, hắn mới mặc kệ cái gì chính diện, hay ở phía sau công kích, chỉ cần giết Mục Vân, là đủ.
Một thanh đại đao xuất hiện trong tay, Ma Thiên Thương đột nhiên bộc phát từ sau lưng Mục Vân, bổ xuống một đao.
Phốc xuy một tiếng, máu tươi chảy ngang, sau lưng Mục Vân, một đạo máu chảy xuôi không ngừng.
- Ngươi muốn chết!
Không nghĩ tới Ma Thiên Thương đường đường là Tiên Đế, hiện tại loại thời điểm lấy nhiều hiếp ít này, còn có thể làm như vậy.
- Ma Thiên Thương, ngươi cũng không sợ bị mọi người tiên giới cười nhạo.
Nhìn Ma Thiên Thương, Mục Vân quát.
- Cười nhạo? Còn tốt hơn so với Triệu Sơn Hà chết.
Ma Thiên Thương hừ nói:
- Mục Vân, hôm nay bất luận như thế nào, ngươi đều là một con đường chết, Triệu Kình Thương, Chu Thương Hải, nếu không ra tay, tiểu tử này đạt tới cảnh giới Tiên Đế, chết chính là hai người các ngươi.
- Không cần ngươi nói.
Triệu Kình Thương hiện tại vốn tức giận thăng thiên, lời Ma Thiên Thương, hiển nhiên đang kích hắn.
Triệu Sơn Hà thân là Tộc trưởng Triệu gia, chủ trì tất cả mọi thứ của Triệu gia ngăn nắp gọn gàng, hiện tại chết, tương đương với Triệu gia thiếu đi một vị quản sự.
Hơn nữa, Triệu Sơn Hà là Tộc trưởng Triệu gia, mặt mũi này, mất lớn.
Mục Vân phải chết.
Hét nhẹ một tiếng, Triệu Kình Thương hiện tại lao ra, một thanh đao rõ ràng xuất hiện trong tay, đánh về phía Mục Vân.
Mà giờ khắc này, Mục Vân cảm giác sau lưng nóng bỏng đau đớn, vết thương kia không ngừng ăn sâu vào thân thể hắn, khiến cho hắn cảm giác thân thể giống như muốn nổ tung.
Lúc đầu thân thể hắn đã trải qua quá nhiều trắc trở, hiện tại càng đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Triệu Kình Thương hiện tại giết tới, mà Chu Thương Hải cũng như như hổ rình mồi, bất cứ lúc nào chuẩn bị xuống tay.
Ta phải làm gì đây?
Trong mắt Mục Vân, một tia quyết đoán, đột nhiên xuất hiện.
Cùng lắm thì, làm lại lần nữa.
Trong lòng hắn hét nhẹ một tiếng, thánh bia, rõ ràng xuất hiện.
Cạch...
Một đạo âm thanh điếc tai vang lên, Cửu Linh Đoạt Thiên Bia xuất hiện ở phía sau Mục Vân.
Mà xa xa, cảm giác được khí tức Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, giữa hai hàng lông mày Huyết Vân, bày ra một tia vui mừng.
- Thánh bia của Mục tộc.
Huyết Vân mừng rỡ không thôi nói.
- Cho dù là thánh bia Mục tộc, liên quan gì đến ngươi?
Tần Mộng Dao cầm trường kiếm trong tay, sát phạt quyết đoán, căn bản không cho Huyết Vân thời gian thở dốc.
Mà cùng lúc đó, nhìn thấy Mục Vân lần nữa bày ra thực lực cường đại, Triệu Kình Thương chỉ cảm giác, người này, thật sự quá khủng bố, nhất định phải giết, giết.
Hạ quyết tâm, Triệu Kình Thương quát:
- Chu Thương Hải.
- Lão phu hiểu rồi.
Toàn thân cao thấp Chu Thương Hải hiện tại, khí tức dâng trào, thân thể cả người mang theo một cỗ bá đạo.
Một cỗ khí tức kia, thoạt nhìn thật sự cường hoành, làm cho người ta một loại uy hiếp không cách nào hình dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận