Vô Thượng Thần Đế

Chương 1901: Ám Huyền thạch tràng dị biến

Trong khoảnh khắc, bên trong Ám Huyền thạch tràng phát ra từng tiếng oanh minh, vang vọng thiên địa.
Toàn bộ thiên địa, vào lúc này tản ra quang mang làm người sợ hãi.
Đông đảo đệ tử bên trong Ám Huyền thạch tràng hoảng hốt chạy trốn ra.
Mục Vân đưa tay bắt được một tên đệ tử, dò hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
- Chạy mau, nếu không chạy sẽ chết!
Đệ tử kia nghẹn họng nhìn trân trối, trong mắt đầy kinh hãi quát.
- Đến cùng chuyện gì xảy ra?
Quát khẽ một tiếng, uy áp cường đại khiến cho đệ tử kia lập tức mặt như màu đất.
- Khởi bẩm thượng tiên, Ám Huyền thạch tràng... Đổ sụp.
Mục Vân nói:
- Đổ sụp không phải thường xuyên xảy ra à? Ngươi kinh hoảng cái gì?
- Lần này không giống, Ám Huyền thạch tràng đổ sụp diện tích rất lớn, mà lại bắt đầu từ vị trí Cửu Trọng Linh Tháp...
Lại có việc này?
Mục Vân buông đệ tử kia ra, trở lại nhìn lão Vu đầu, nói:
- Lão Vu đầu, ngươi rời khỏi nơi này trước, có thể có tình huống nguy hiểm phát sinh.
- Tốt, ngươi đi làm chuyện của ngươi đi!
Lão Vu đầu nhẹ gật đầu, trực tiếp rời đi.
Mục Vân nhìn về phía trước, chỉ cảm thấy, chuyện không có đơn giản như bề ngoài.
Thân ảnh lóe lên, biến mất tại chỗ.
Nhưng khi trong nháy mắt bóng dáng Mục Vân biến mất, một thân ảnh lại lần nữa xuất hiện.
Chính là lão Vu đầu.
Nhìn Ám Huyền thạch tràng, bên trên diện mạo của lão Vu lộ ra một nụ cười thản nhiên, ý vị thâm trường.
Sau đó vung chưởng, thân ảnh lão Vu đầu tiêu tán tại chỗ.
Nếu như giờ phút này Mục Vân đứng ở đây nhất định sẽ rất kinh ngạc.
Phất tay biến mất tại chỗ, đây là lĩnh ngộ không gian pháp tắc, chỉ có Kim Tiên, mới có thể điều khiển không gian pháp tắc...
Nhưng hiện tại Mục Vân đang sửng sốt, bị cảnh tượng trước mắt chấn nhiếp.
Sơn mạch khuếch tán ra từng đạo khí tức lăng lệ.
Tiên khí thiên địa điên cuồng vào giờ phút này vỡ ra, để người cảm giác đại địa đều muốn nổ bể.
Mà bên trong sơn mạch Ám Huyền thạch tràng, từng viên Nhân Dương Tinh Thạch gào thét hóa thành Nhân dương tinh khí lao lên, trùng thiên động địa.
Một tòa tháp cao ở trên mặt đất mà lên.
Cửu Trọng Linh Tháp!
Nhìn thấy Cửu Trọng Linh Tháp phóng lên tận trời, trong lòng Mục Vân lập tức chấn động.
Cửu Trọng Linh Tháp, năm đó còn do hắn phát hiện.
Nhưng về sau hiện một chỗ đại lục tại tầng thứ sáu phát, đệ tử Nhất Diệp kiếm phái đã từng tiến vào bên trong, tiến hành thí luyện.
Thế nhưng thí luyện xong, Mục Vân lại không có chú ý qua tháp này.
Ai có thể nghĩ, Cửu Trọng Linh Tháp hiện tại thế mà xuất hiện biến cố.
- Chuyện gì xảy ra?
Mục Vân nắm lấy một tên đệ tử phụ trách của Nhất Diệp kiếm phái, mở miệng quát.
- A? Mục sư huynh!
Đệ tử kia nhận biết Mục Vân, lập tức kêu cứu:
- Mục sư huynh, mấy năm này, Cửu Trọng Linh Tháp một mực là chỗ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái chúng ta tu luyện, thế nhưng ai có thể nghĩ, hiện tại đột nhiên phát sinh biến hóa, cái này tháp... Muốn bay lên!
Bay lên?
Mục Vân hừ một tiếng, bước ra một bước, toàn thân cao thấp, bộc phát ra khí tức điên cuồng, phô thiên cái địa khuếch tán ra.
Thực lực thất phẩm Thiên Tiên mang theo chấn nhiếp cường hãn.
Các đệ tử bên trong Ám Huyền thạch tràng đều triệt để ngốc.
Thiên Tiên cảnh giới, ý vị như thế nào?
Đối với những võ giả đến từ hạ giới, Thiên Tiên chính là tiên nhân đăng phong tạo cực, tối cường giả bên trong thượng tiên, chỉ tồn ở trong truyền thuyết.
Vẻn vẹn chỉ là phần uy áp này đủ để cho bọn hắn triệt để sụp đổ.
Khí thế Mục Vân bao trùm giữa không trung, toàn thân cao thấp bắn ra ánh sáng, để người chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt biến mất, tựa hồ cũng chỉ còn lại Mục Vân một người.
- Là Mục sư huynh.
- Mục sư huynh đến, không cần sợ.
- Đúng thế!
Nhìn thấy Mục Vân đến, trong đám người có người nhận ra, mười phần kinh hỉ hô.
Đám người reo hò.
Mục Vân lại không có tâm tình đi để ý tới những người kia, nhìn về phía trước, nheo cặp mắt lại.
Cửu Trọng Linh Tháp bay lên.
Mang theo từng khối cự thạch, khuếch tán ra bốn phía.
Mà những cự thạch kia bị hắn dùng tiên khí nâng lên, phòng ngừa đệ tử phía dưới bị liên lụy.
Nhưng theo bàn tay Mục Vân nâng lên, dần dần, Cửu Trọng Linh Tháp kéo lên không.
Cửu Trọng Linh Tháp cao ngàn mét giờ phút này bộc phát ra khí thế rất mạnh, làm lòng người chập chờn.
Đây chính là diện mạo cũ của Cửu Trọng Linh Tháp.
Trong lòng Mục Vân sáng tỏ, ánh mắt lộ ra vẻ trịnh trọng.
Lúc này, Cửu Trọng Linh Tháp một mực an an ổn ổn làm sao lại đột nhiên quật khởi.
Oanh...
Đột nhiên, một tiếng oanh minh vang lên, phía trên Cửu Trọng Linh Tháp đột nhiên bộc phát ra một tiếng nổ cuồng liệt.
Một thân ảnh bao trùm phía trên Cửu Trọng Linh Tháp.
Một thân hắc bào, sợi tóc bay loạn, vẻ mặt cứng cỏi như đao tước.
Lực lượng cường đại, không thể địch nổi khuếch tán ra từ trên người người này.
Nhìn người nọ, Mục Vân thất kinh.
- Là ngươi!
Mục Vân ngây ra như phỗng.
Những kinh ngạc trên mặt hắn dần dần chuyển biến làm mừng rỡ.
Thế nhưng, theo thân ảnh di động, mừng rỡlại biến mất không thấy gì nữa.
Lại mà thay vào lại là kinh ngạc.
Người kia, một thân hắc bào, trực tiếp ra một chưởng bổ tới phía hắn.
Lực lượng cuồng bạo, như sơn hà khuấy động mặt đất, giáng xuống.
Mục Vân cơ hồ sử xuất tất cả vốn liếng, một bước vượt lên, khó khăn lắm mới ngăn cản được công kích kia.
- Vô Cực Ngạo Thiên, ngươi làm gì?
Mục Vân gào thét một tiếng, khàn cả giọng.
Thân ảnh xuất hiện phía trên tháp cao chính là Vô Cực Ngạo Thiên.
Năm đó ở Nhất Diệp kiếm phái, hắn cứ nghĩ Vô Cực Ngạo Thiên đã sớm chết.
Thế nhưng ai có thể nghĩ tới, gia hỏa này hiện tại thế mà không hiểu thấu xuất hiện từ bên trong Cửu Trọng Linh Tháp.
Nhưng nhìn bộ dáng bây giờ của hắn, tựa hồ căn bản không biết mình.
Đây là tình huống như thế nào?
Mục Vân trăm mối không có cách giải.
- A...
Nháy mắt khi Mục Vân hô to, Vô Cực Ngạo Thiên đứng phía trên tháp cao, hai tay ôm đầu, giống như chịu đựng Địa Ngục tôi luyện, thống khổ không thôi.
Tiếng lốp bốp vang lên, bên trong thân thể Vô Cực Ngạo Thiên phát ra từng tiếng nổ đùng đoàng.
- A a a a...
Tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc thốt ra từ trong miệng Vô Cực Ngạo Thiên, gia hỏa này hiện tại như ác quỷ, phách lối điên cuồng.
- Đáng chết!
Mục Vân đương nhiên nhìn ra Vô Cực Ngạo Thiên không giống bình thường, nhưng bây giờ hắn nào có thể tới gần Vô Cực Ngạo Thiên.
Lực lượng quanh người gia hỏa này rất cuồng bạo, cơ hồ triệt để thôn phệ hắn.
- Vô Cực Ngạo Thiên, hắn không chết.
Giờ khắc này, đám người Lâm Chi Tu cũng đã đến đây, nhìn thấy bộ dáng Vô Cực Ngạo Thiên thê thảm giữa không trung, đám người kinh ngạc.
- Chúng ta liên thủ, tới gần hắn, áp chế hắn lại!.
- Tốt!
Đông đảo cường giả Thiên Tiên lập tức đứng thành một hàng, trực tiếp xuất thủ.
Các loại công kích, lao tới Vô Cực Ngạo Thiên.
- Cẩn thận một chút, không được làm bị thương hắn.
- Ừm!
Đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không dám ra hết lực.
Mười mấy người cao tầng Nhất Diệp kiếm phái liên thủ, muốn chế phục Vô Cực Ngạo Thiên.
Thế nhưng chung quanh thân thể Vô Cực Ngạo Thiên lại xuất hiện từng đạo lực lượng quỷ dị, triệt để bao trùm thân thể hắn.
- Mục... Vân!
Vô Cực Ngạo Thiên quát khẽ một tiếng.
- Cứu... Ta, cứu ta!
Tiếng hét lớn truyền ra từ bên trong miệng Vô Cực Ngạo Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận