Vô Thượng Thần Đế

Chương 630: Việc Rất Nhỏ (2)

Sắc mặt Huyết Nhất vui mừng, hắn từ nhỏ đến lớn thân quấn quái bệnh, căn bản không có cách tu luyện bí điển Huyết Sát đảo, cho nên đến bây giờ, còn vẻn vẹn ở cảnh giới Thông Thần cảnh ngũ trọng, mà phụ thân cả ngày bận bịu không đầu không đuôi, căn bản không có thời gian quản hắn.
Bàn tay Mục Vân nhô ra, phóng tới trên người Huyết Nhất.
Dần dần, thân thể Mục Vân lại đột nhiên run lên, trên mặt lộ ra một tia thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Sau một hồi lâu, Mục Vân hơi thở ra một hơi, nhìn Huyết Nhất, trọn vẹn nhìn chằm chằm nửa ngày, mới triệt để khôi phục lại.
- Tha thứ ta mạo muội, tổ tiên ngươi phải chăng có một vị đại năng thông thiên triệt địa?
Mục Vân từ từ mở miệng.
- Làm sao ngươi biết?
Huyết Nhất sững sờ, nhìn Mục Vân, chỉ là lập tức cảm thấy mình nói lộ ra miệng, vội vàng che miệng.
- Xem ra là thật, ngươi thức tỉnh hẳn là huyết mạch lực lượng tổ tiên ngươi, chỉ là ngươi căn bản không biết như thế nào đi vận dụng nó, cho nên thực lực của ngươi, thỉnh thoảng tiến cảnh nhanh, thỉnh thoảng tiến cảnh chậm, phụ thân ngươi chưa muốn nói với ngươi điểm này, chỉ là bởi vì, hắn cũng không có cách nào.
Mục Vân chân thành nói:
- Huyết mạch lực lượng ngươi tổ tiên cần dùng phương pháp khống chế, nắm giữ, nhưng ngươi bây giờ căn bản không có phương pháp nắm giữ, phụ thân ngươi cũng không có, đúng không?
- Ngươi đến cùng là ai?
Lời nói ở đây, Huyết Nhất triệt để cẩn thận.
Người trước mắt, không có đơn giản như mình nghĩ.
Hắn tựa hồ rõ như lòng bàn tay về mọi chuyện của mình.
- Ta là ai không quan trọng, ngươi chỉ biết ta tới giúp cho ngươi, đầy đủ.
Mục Vân nói, bàn tay ấn mở, phía trên khuôn mặt thanh tú của Huyết Nhất xuất hiện một tia kinh khủng, mà giờ khắc này, hắn lại một câu cũng nói không nên lời.
- Bây giờ ta truyền cho ngươi bảo điển tổ tiên - Vạn Cổ Huyết Điển, bí pháp tầng thứ nhất, ngươi có thể tự mình tu luyện, liền sẽ biết, chuyện này, ngươi có thể đi trở về nói cho phụ thân ngươi.
Trong lúc nhất thời, Huyết Nhất chỉ cảm thấy trong đầu của mình có một đoạn lớn ký ức mạnh mẽ xông tới.
- Nếu như phụ thân ngươi hỏi ta là ai, ngươi có thể nói cho hắn, ta gọi... Mục Vân, hắn đương nhiên sẽ hiểu rõ.
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Mà phụ thân ngươi không cần tới tìm ta, ta sẽ đi tìm hắn.
Vừa dứt lời, bóng dáng Mục Vân lóe lên, biến mất tại chỗ.
Lưu lại Huyết Nhất trợn mắt hốc mồm trong phòng.
- Vạn Cổ Huyết Điển... Mục Vân... –
Huyết Nhất quát một tiếng, vội vàng nói:
- Người đâu, lập tức trở lại Huyết Sát đảo, ta có chuyện quan trọng bẩm báo phụ thân.
Hành tẩu trên đường cái, thân thể Mục Vân nhịn không được run rẩy.
Huyết mạch lực lượng, thế mà là huyết mạch lực lượng.
Mục Vân biết, Huyết Kiêu lĩnh ngộ được diệu dụng của huyết mạch, thế nhưng hắn không nghĩ tới, Huyết Kiêu dựa vào Vạn Cổ Huyết Điển, thế mà thật mở ra huyết mạch lực lượng.
Huyết Kiêu là ai?
Đã từng là cường giả đỉnh cao khắp ba ngàn tiểu thế giới.
Mặc dù bỏ mình, thế nhưng lưu lại huyết mạch lực lượng đủ để chứng minh chỗ cường đại của Vạn Cổ Huyết Điển.
Huyết Nhất có thể thức tỉnh huyết mạch lực lượng, vậy chứng minh Huyết Kiêu hết thảy đều đúng, Vạn Cổ Huyết Điển của hắn cũng là đúng.
- Hảo huynh đệ, hảo huynh đệ, ngươi nếu không chết, bây giờ ta cùng ngươi chia sẻ Bất Diệt Huyết Điển, huyết mạch lực lượng của ngươi sẽ càng mạnh, thực lực của ngươi nhất định có thể có hơn ta.
Mục Vân trầm giọng nói.
Huyết Vô Tình không phải không biết huyết mạch lực lượng Huyết Nhất.
Chỉ là đáng tiếc Huyết Kiêu bỏ mình, Vạn Cổ Huyết Điển không rõ tung tích, cho nên Huyết Vô Tình căn bản không có khả năng trợ giúp Huyết Nhất dẫn đạo huyết mạch lực lượng của hắn.
Chỉ là Mục Vân tin tưởng, Huyết Nhất trở lại Huyết Sát đảo, Huyết Vô Tình nhất định sẽ không kịp chờ đợi đến tìm hắn.
Huyết Nhất thức tỉnh huyết mạch lực lượng, thành tựu tương lai, có thể đuổi theo lão tổ tông Huyết Kiêu, nếu Mục Vân truyền cho hắn Bất Diệt Huyết Điển mới nhận được, thành tựu kẻ này chưa chắc sẽ thấp hơn Huyết Kiêu.
Đối mặt Huyết Sát đảo, bởi vì Mục Vân áy náy với Huyết Kiêu, giờ phút này toàn bộ chuyển hóa thành bù đắp Huyết Sát đảo.
- Kiêu đệ, Vạn Cổ Huyết Điển của ngươi truyền cho hậu nhân ngươi, đây là nhất đáp án viên mãn...
Mục Vân thở dài nói:
- Mà ta sẽ còn truyền Bất Diệt Huyết Điển cho bọn hắn, bởi vì ngươi chết, trách ta, trách người làm đại ca như ta.
Hành tẩu trên đường phố ban đêm, Mục Vân chỉ cảm thấy xung quanh càng ngày càng rét lạnh.
- Luôn có một chút đồ si tâm vọng tưởng, lòng mang xấu ý.
Bước chân Mục Vân không chút hoang mang, đi trên đường cái, dần dần, hắn tựa hồ mệt mỏi, lựa chọn một lối nhỏ, quẹo vào.
Bá bá bá âm thanh vang lên, hai bóng người lập tức đi theo, tiến vào trong hẻm nhỏ.
Phanh phanh...
Chỉ là hai bóng người kia xông vào đến trong hẻm nhỏ trong nháy mắt, hai tiếng trầm vang lên, hai người nháy mắt cảm giác mắt tối sầm lại, triệt để mất đi tri giác.
Mà khi bọn hắn tỉnh lại, lại phát hiện toàn thân trên dưới mình bị ngọn lửa bao phủ, thân thể bị trói buộc, khí tức cực nóng nướng lấy da thịt bọn hắn, ầm ầm rung động.
- Đau không?
Mục Vân xoay người, nhìn hai người, khẽ mỉm cười nói.
- Ngươi là ai? Thức thời một chút, nhanh thả chúng ta, nếu ngươi không có quả ngon để ăn.
Răng rắc một tiếng vang lên, người võ giả kia vừa dứt lời, Mục Vân tiến lên một bước, một cước giẫm ra, tiếng xương nứt vang lên, nam tử kia muốn hô to, thế nhưng lại không kêu được.
- Đều là thịt nướng trên tay của ta, còn to tiếng không biết thẹn, ta hỏi, các ngươi đáp, hiểu chưa?
Mục Vân trực tiếp mở miệng nói:
- Đừng nói nhảm nhiều, không muốn chết, một mực trả lời, hai người các ngươi đều là Vũ Tiên cảnh nhất trọng, hẳn phải biết không ít chuyện, nói láo hoặc không trả lời, chết.
Mục Vân trực tiếp đánh một người bất tỉnh, nói với người còn lại:
- Vấn đề giống như trước, ta một hồi sẽ hỏi lại hắn, đáp án hai người các ngươi không nhất trí, vậy không có ý tứ.
Nghe đến lời này, thân thể người nọ khẽ run rẩy.
Người này đắc tội Thiên Luân các, bọn hắn vốn phụng mệnh tới truy tung, thậm chí giết chết, thế nhưng không nghĩ tới, hai cường giả Vũ Tiên cảnh nhất trọng cảnh giới thế mà biến thành cừu non đợi làm thịt trong tay người này.
- Ngươi hỏi đi, ta biết cái gì sẽ nói cho ngươi biết cái đó.
Có thể tu luyện tới Vũ Tiên cảnh, vậy ít nhất là cố gắng trăm năm, chết rồi, quá uổng phí.
- Thứ nhất, lần này Thiên Luân đảo các ngươi gọi Thiên Bảo các tới là vì cái gì?
- Sinh ý Thiên Luân đảo chúng ta một mực Lãm Kim lâu phụ trách, gần đây Lãm Kim lâu bên kia tựa hồ đạt thành thỏa thuận gì đó cùng Đảo chủ, cho nên mời đến Thiên Bảo các, thiết kế cái bẫy, chi tiết cụ thể, ta cũng không rõ ràng.
- Rất tốt, thứ hai, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các, tam đại đảo, có phải là đạt thành hiệp nghị nhất trí hay không?
- Đúng!
- Thứ ba, bên trong Thiên Bảo các, có gian tế các ngươi?
- Có, thế nhưng cụ thể là ai, ta không biết!
Người kia vội vàng đáp, không dám mập mờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận