Vô Thượng Thần Đế

Chương 975: Tam phẩm Hư Tiên đan (1)

Hiện tại bên trong ngũ đại thế lực đều tồn tại loại người như Tần Hiên. Trong lúc bái nhập vào ngũ đại thế lực, phát hiện thiên phú của mình liền muốn tiến vào bên trong Ngũ Hành thiên phủ.
Cho nên, các đại thế lực đều chỉ trở thành bàn đạp của bọn hắn, trở thành bàn đạp để bọn hắn tiến vào Ngũ Hành thiên phủ mà thôi.
Thí dụ như Tần Hiên người này, bên trong ngũ đại thế lực, các đại hạch tâm đệ tử, thực sự quá nhiều.
Nếu như Tần Hiên không phải ôm tâm tư gia nhập vào Ngũ Hành thiên phủ, giờ phút này nào khả năng đứng ở đây, chỉ ra chỗ sai của Mục Vân.
- Hỏa Vận Thần, ta cũng không phải làm khó dễ ngươi, ngươi chỉ cần giao Mục Vân ra, chúng ta đối chất nhau, nếu là hắn làm, giết người thì đền mạng, thiên kinh địa nghĩa, hạch tâm đệ tử Ngũ Hành thiên phủ ta không thể cứ như vậy bị người ta giết chết.
Nghe đến lời này, Hỏa Vận Thần đành phải thở dài một tiếng, nhìn bên cạnh Hỏa Vũ Phượng nói:
- Mục Vân đâu?
- Tựa như là về sơn, ta đi xem một chút!
Hỏa Vũ Phượng vội vàng rời đi, giờ phút này, bên trong khắp núi đã tụ tập rất nhiều ngoại sơn đệ tử cùng nội sơn đệ tử, thậm chí Hỏa Thánh Tử cũng ra không ít.
Mục Vân bái nhập đến Hỏa Hành sơn ngắn ngủi một hai tháng, quả thực là mỗi lần đại sự phát sinh đều mang tên của hắn.
Chỉ là Ngũ Hành Kiệt nh phóng đãng không bị trói buộc, lớn tiếng trách móc bên trong Hỏa Hành sơn, không cố kỵ mặt mũi Hỏa Hành sơn, Hỏa Vận Thần cũng bất đắc dĩ.
Ngũ Hành thiên phủ là người đứng đầu Ngũ Hành tiểu thế giới công nhận. Ngũ Hành Kiệt là Vũ Tiên cảnh thất trọng, trong thế hệ trẻ tuổi, rất lợi hại, thế nhưng bên trong Hỏa Hành sơn, căn bản không tới phiên hắn.
Nếu không phải sau lưng của hắn là Ngũ Hành thiên phủ, giờ phút này hắn nào dám đứng ở chỗ này kêu gào.
Mà đối với chuyện này, Hỏa Vận Thần chỉ có thể bất đắc dĩ.
Quyền lớn nhất đè chết người, huống chi, Ngũ Hành thiên phủ không chỉ cùng cấp bậc với Hỏa Hành sơn.
- Hỏa sư tỷ!
Nhìn thấy Hỏa Vũ Phượng đến, Ngưu Oa vội vàng tiến lên nghênh.
Chuyện vừa phát sinh, hắn cũng biết.
Thế nhưng Mục Vân giờ phút này đang ở bên trong đại điện của mình, đồng thời phân phó, không thể quấy nhiễu, cho nên nhìn thấy Hỏa Vũ Phượng, Ngưu Oa cũng rất gấp.
- Mục Vân đâu?
- Đang luyện đan!
- Luyện đan? Lúc này còn luyện đan cái gì!
Hỏa Vũ Phượng vội nói:
- Tiểu tử này, ta vừa nhìn đã sớm, sẽ gây ra tai họa mà.
Luyện đan!
Hỏa Vũ Phượng đột nhiên kịp phản ứng.
Mục Vân thế mà lại còn luyện đan.
Nhưng nàng cũng không để trong lòng.
Mục Vân người mang thiên hỏa, có thể luyện đan, hẳn là bình thường, chỉ sợ có thể luyện chế thất phẩm, bát phẩm cũng không tệ.
Đến mức thánh cấp đan dược, bên trong toàn bộ Hỏa Hành sơn, trưởng lão có thể luyện chế thánh cấp đan dược cũng không nhiều.
- Tiểu tử này, thật sự là gấp chết người.
Hỏa Vũ Phượng trời sinh tính tình vội vàng xao động, giờ phút này lửa thiêu lông mày, chỗ nào còn có thể chờ.
- Ta đi gọi hắn!
- Không thể, hỏa sư tỷ!
Ngưu Oa cản lại nói:
- Vân ca nói, ai cũng không thể quấy nhiễu, nếu không, hắn sẽ chết.
Ngưu Oa hiện tại xem Mục Vân xem như thần tượng, càng xem lời Mục Vân nói như Thánh Chỉ tuân theo.
- Ngươi tiểu tử ngốc này, đợi hắn luyện đan xong, hắn cũng sẽ xong đời.
Nghe đến lời này, Ngưu Oa cũng sốt ruột, thế nhưng Mục Vân phân phó chuyện cho hắn, hắn cũng không dám làm sai.
- Luyện đan? Kẻ này giờ phút này thế mà còn có tâm tư luyện đan.
Mà ngay tại giờ phút này, phía trên sơn phong, trước đại điện, giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Là Ngũ Hành Kiệt.
Hắn nào có thể chờ, rơi vào đường cùng, Hỏa Vận Thần đành phải mang theo hắn đến chỗ này.
Nghe thấy Mục Vân nói mình còn đang luyện đan, Ngũ Hành Kiệt càng tức giận.
- Hừ, luyện đan, ta nhìn hắn có thể luyện chế ra đan dược gì.
Ngũ Hành Kiệt đã sớm úp ủ lửa giận trong ngực.
Ngũ Hành Vân bị giết, vốn dị thường tức giận, điều động Quảng âm tiến đến chặn lại, thế mà bị Mục Vân đoạn mất một đoạn cánh tay, quả thực trần trụi đánh hắn mặt.
Dưới tình huống như thế, hắn nào còn có thể chịu được.
Một bước tiến lên, Ngũ Hành Kiệt tung một quyền đánh tới phía trên quang mạc.
- Không được!
Giờ phút này, Ngưu Oa lại xông ra một bước, đứng tại trước đại điện, muốn ngăn cản.
Hắn nhớ rõ, Mục Vân nói cho hắn, bất kỳ người nào cũng không thể quấy rầy hắn.
Giờ phút này căn bản không quản thực lực mình và Ngũ Hành Kiệt cách xa, tiến lên ngăn cản.
- Ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!
Chỉ là tính mệnh một ngoại sơn đệ tử, Ngũ Hành Kiệt sao lại quan tâm, không chút do dự xuất thủ.
Hỏa Vận Thần cùng Hỏa Vũ Phượng cũng không nghĩ tới, Ngũ Hành Kiệt quá ngông cuồng, thật dám xuất thủ, trong lúc nhất thời không kịp ngăn cản.
Ngũ Hành Kiệt thi triển tuyệt kỹ Ngũ Hành thiên phủ - Ngũ Hành Thần Ấn.
Đối mặt một ngoại sơn đệ tử, Linh Huyệt cảnh, Ngũ Hành Kiệt thế mà hạ ngoan thủ, để trên mặt Hỏa Vận Thần cùng Hỏa Vũ Phượng mang theo tức giận.
Thế nhưng giờ phút này, đã không kịp ngăn cản.
Nhưng đúng vào lúc này, một thân ảnh già nua đột nhiên xuất hiện.
Lão giả vung tay, ngũ thải ấn ký lúc đầu xông ra từ trong tay Ngũ Hành Kiệt đột nhiên biến mất khi cách trước người Ngưu Oa một mét, không còn tăm hơi.
- Người trẻ tuổi, làm gì vội vàng xao động như thế, có chuyện gì, chờ Mục Vân ra nói rõ ràng, chẳng phải được sao.
Lão giả phất phất tay, vỗ vỗ áo bào tàn tạ, nhịn không được ho khan một cái nói.
- Ngưu Oa, ngươi cũng vậy, Mục Vân nói cái gì chính là cái đó, ngươi cũng không muốn mệnh à!
Lão giả xoay người, nhìn Ngưu Oa, phàn nàn.
- Phần lão, ta không nghĩ nhiều như vậy!
Ngưu Oa lúng túng gãi đầu một cái, nhất thời nghẹn lời, mặt đầy mồ hôi, có thể thấy được vừa rồi hắn cũng bị dọa sợ.
Chỉ là một bên khác, bọn người Hỏa Vận Thần cùng Hỏa Vũ Phượng lại cung cung kính kính chắp tay thở dài.
- Ai, giữa ban ngày đều không cho người an tĩnh lại, Ngũ Hành thiên phủ những năm nay càng ngày càng bá đạo, tốt xấu gì nơi này là Hỏa Hành sơn, một lão đầu tử như ta muốn an tĩnh đều không được.
Phần lão nói xong, chống quải trượng, nhắm mắt rời đi khỏi đại điện, mở cửa lớn ra, xuống núi.
- Ngũ Hành Kiệt, nơi này là Hỏa Hành sơn, không phải Ngũ Hành thiên phủ của ngươi, ngươi làm càn như thế, đừng trách ta không khách khí!
Hỏa Vận Thần cho dù tốt tính cũng không nhịn được.
Hắn cho phép Ngũ Hành Kiệt tới chỗ này đã cho đủ mặt mũi.
Thế nhưng không nghĩ tới, Ngũ Hành Kiệt cả gan làm loạn xuất thủ.
- Ta muốn ở chỗ này xuất thủ, Mục Vân làm rùa đen rút đầu, ta há có thể ở chỗ này chờ hắn?
Sắc mặt Ngũ Hành Kiệt đỏ bừng, nhịn không được quát.
- Ngươi không giống, cũng có thể lựa chọn cút.
Chỉ là Hỏa Vận Thần còn chưa mở miệng, một tiếng quát đột nhiên truyền ra từ bên trong đại điện.
Mà ngay sau đó, trên đường chân trời, một đoàn lôi vân trôi nổi mà đến, tiếng lốp bốp trong nháy mắt bao phủ bên trên đại điện.
Đan kiếp.
Trong nháy mắt nhìn thấy lôi vân, đám người triệt để ngốc tại chỗ.
Từ xưa đến nay, từ nhất phẩm đến cửu phẩm, lại đến thánh giai đan dược, đều không có thiên địa dị tượng phát sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận