Vô Thượng Thần Đế

Chương 3226: Bát cấp phong ấn trận (2)

Sắc mặt Mục Vân hiện tại cũng trịnh trọng.
Ở phía trước, hiện tại, xuất hiện từng cung điện, lấy cát vàng chế tạo cung điện khổng lồ, cao lớn trăm thước, hơn nữa quy mô cùng kiến trúc trong thần giới, cơ hồ tương đương.
- Chuyện này không có khả năng.
Huyền Phong Tử ngạc nhiên nói:
- Trong Ngũ Hành giới, không có nhân loại tồn tại.
- Không gì là không có khả năng.
Mục Vân bình tĩnh nói:
- Ngươi chẳng lẽ đã quên, viện trưởng nói lúc trước.
- Trong Ngũ Hành Giới, trong lúc vô ý nối liền cùng Trảm Vân hạp cốc, mới có lần này thập đại viện đệ tử tiến vào.
- Không chỉ là chúng ta tiến vào, vạn năm trước một trận chiến, những 'người' mặc dù chết, nhưng lại lấy một loại trạng thái khác sống sót, cũng lẻn vào nơi này...
Nghe được lời này, Huyền Phong Tử lại cẩn thận.
Nói như vậy, nơi này, không đơn giản.
- Có dám đi vào xem không?
- Có cái gì không dám.
Huyền Phong Tử nhìn về phía Mục Vân, nói:
- Từ xưa đến nay, đi lên con đường cường giả, người nào không phải trải qua thiên nan vạn hiểm?
- Người ta đều nói Thái Tử Mục Tộc ngày xưa, quan cổ tuyệt kim, nhưng ai dám nói hắn sinh ra chính là tuyệt thế thiên tư? Không có nỗ lực gấp trăm lần người bình thường, làm sao có thể thu hoạch được hồi báo ngang nhau?
Nhìn Huyền Phong Tử, Mục Vân gật gật đầu.
Hai đạo thân ảnh bước vào trong cổ bảo.
Từng tòa kiến trúc, những tòa nhà chạm trổ, tất cả đều được xây dựng từ cát vàng.
Nhưng hiện tại, bên trong kiến trúc cũng không có một đạo thân ảnh xuất hiện.
- Nhìn nơi đó kìa!
Huyền Phong Tử chỉ vào phía trước nói.
Theo Huyền Phong Tử chỉ nhìn lại, có thể phát hiện là một đài đá.
Thạch đài cao có ngàn thước, mà hiện tại, ở trên thạch đài, từng đạo ánh sáng khuếch tán ra bốn phía.
Trên đỉnh thạch đài, hiện tại xuất hiện một khối cự thạch vuông vức.
Cự thạch dài rộng chừng vạn thước rộng, lơ lửng trên đài đá, làm cho người ta có cảm giác, quả thực... Khủng khiếp.
Vừa rồi sở dĩ hai người không có nhận thấy, chính là bởi vì cự thạch vuông vức này, cùng màu với bầu trời, biết tới gần, nhìn kỹ mới có thể phát hiện.
Mục Vân cùng Huyền Phong Tử hai người phi thân lên thạch đài.
Nhìn luân ấn dưới chân, Mục Vân thần sắc lộ ra suy tư.
Mà hiện tại, Huyền Phong Tử nhìn về phía tảng đá phía trên, lại hơi thất thần.
- Đây là... Duyên sinh thiên thạch.
Từ từ, Huyền Phong Tử mở lời:
- Duyên sinh thiên thạch, theo lời đồn, chính là thần thạch làm bích chướng của thần giới.
Huyền Phong Tử kích động nói:
- Ta từng nhìn thấy một quyển sách cổ, trên đó ghi lại, chúng ta đang ở thần giới, đại thế giới, tiểu thế giới, vốn là một thế giới chỉnh thể mênh mông.
- Về sau chính là xuất hiện từng chỗ không gian bích chướng, phân chia ra tất cả thế giới, tiểu thế giới cấp thấp nhất, lấy chân nguyên tu hành, đại thế giới lấy tiên khí tu hành, mà thần giới, lại là lực lượng cường đại hơn là thần lực.
- Vậy, không gian bích chướng phân chia vạn giới, trong đó rất quan trọng một chút, chính là Duyên Sinh Thiên Thạch.
- Duyên sinh thiên thạch, kiến tạo bích chướng, vô cùng cứng cỏi, dùng để cấu tạo lĩnh vực, cũng sẽ càng làm cho lĩnh vực cảnh giới Thần Chủ, kiên cố gấp trăm lần.
Nghe được lời này, đừng nói Huyền Phong Tử, cho dù là Mục Vân, cũng động tâm.
Hắn mặc dù chưa đạt tới cảnh giới Thần Chủ, nhưng ngày sau đạt tới cảnh giới Thần Chủ, bước đầu tiên chính là mở ra lĩnh vực bản thân, đến lúc đó, Duyên Sinh Thiên Thạch hiển nhiên là vô cùng quan trọng.
Dùng vật này ngưng tụ lĩnh vực, lĩnh vực kia sẽ cường đại đến mức nào.
- Mục huynh, lần này, chúng ta phát đạt rồi.
- Đừng nóng vội.
Mục Vân hiện tại lại ngăn cản Huyền Phong Tử, không chậm không vội nói:
- Ngươi nhìn dưới chân chúng ta.
- Ừ?
Huyền Phong Tử nhìn đài đá ngàn thước dưới chân, hơi sửng sốt.
- Đây là... Trận pháp?
- Đúng vậy.
Mục Vân gật đầu nói:
- Một phong ấn trận cấp tám, rốt cuộc phong ấn trận gì, ta không nhìn ra, nhưng phía dưới, hẳn là phong ấn yêu ma quỷ quái gì đó?
- Bát cấp trận pháp trấn áp, vậy ít nhất là cấp bậc tồn tại nhất hàng Thần Chủ, nếu chúng ta lấy xuống Duyên Sinh Thiên Thạch này, trận sẽ liền mất đi vật trấn áp, không cách nào phong ấn, có thể sẽ khiến cho thứ bị phong ấn phía dưới nhảy ra.
Nghe được lời này, sắc mặt Huyền Phong Tử khẽ biến.
Hắn cùng Mục Vân liên thủ, có thể chém giết đám người Lộ Hành Thiên, Tử Cấp Thanh, nhưng những người kia, bất quá chỉ là cảnh giới thất phách Thần Hoàng.
Nhưng nếu phía dưới phong ấn chính là thứ cấp bậc Thần Chủ, vậy bọn họ...
Căn bản không cách nào chống cự.
Cảnh giới Thần Chủ, ngưng tụ lĩnh vực, lĩnh vực vừa ra, trong lĩnh vực, Thần Chủ chính là hết thảy, khống chế thời gian cùng không gian, mặc dù Thần Hoàng có được năng lực lớn hơn nữa, cũng căn bản không cách nào chống cự.
Lĩnh vực, là thần thông lớn nhất của cảnh giới Thần Chủ, kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành ngũ hành lĩnh vực tụ tập, đối với lĩnh vực tự thân khống chế, có thể nói hoàn mỹ.
Lúc trước, Mục Vân đã chứng kiến Mặc Vũ cùng Vũ Đoạn Thiên hai người giao thủ.
Vũ Đoạn Thiên cảnh giới ngũ hành Thần Chủ, làm cho Mục Vân hiện tại ký ức vẫn còn mới mẻ.
Tu vi của người này, có thể nói là cấp độ đỉnh cấp tuyệt ở cảnh giới Thần Chủ.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
- Ta xem trước.
Mục Vân đi trên đài đá, nhìn trận phù phức tạp, cẩn thận nghiên cứu.
Mà hiện tại, Huyền Phong Tử gãi gãi đầu, ngồi sang một bên, lẳng lặng chờ đợi.
Thần trận sư, trong lúc xuất thủ, bố trí một đạo trận pháp, ít nhất là cần hơn một ngàn vạn trận phù.
Thậm chí đạt tới cấp độ bát cấp thần trận, ước chừng có hơn mười vạn hơn trăm vạn trận phù không ngừng.
Chỉ riêng điểm này, Huyền Phong Tử vừa nghĩ đến đã đau đầu.
Hơn mười vạn hơn trăm vạn trận phù, một cái sai thôi, một tòa trận pháp, sẽ triệt để ngưng tụ thất bại, đối với hắn mà nói, quả thực là một loại tra tấn.
Nhưng Mục Vân hiện tại lại toàn tâm toàn ý, từng bước bước ra, trong lòng bàn tay còn không ngừng ngưng tụ trận phù xuất hiện.
- Ta đại khái nhìn ra một ít.
Mục Vân gọi Huyền Phong Tử.
- Trận pháp này, đúng là phong ấn trận pháp, thế nhưng lại có một cái thông đạo, có thể dọc theo trận pháp, tiến vào bên trong trận pháp.
- Tiến vào bên trong?
- Đúng vậy.
Mục Vân gật đầu nói:
- Bên trong một tòa trận pháp này, có người cố ý lưu lại một cái thông đạo.
- Ta nghĩ, hẳn là người bày trận tự mình lưu lại, là vì không ngừng kiểm tra đồ đạc bị phong ấn, rốt cuộc là tình trạng gì.
Mục Vân lần nữa nói:
- Bây giờ ta tìm được biện pháp tiến vào trong trận pháp, ngươi ở bên ngoài chờ ta, nếu bên trong phong ấn cái gì đáng sợ, duyên sinh thiên thạch này lợi hại hơn nữa, chúng bây giờ ta cũng không thể lấy, dù sao thì mạng nhỏ quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận