Vô Thượng Thần Đế

Chương 2951: Chém giết hầu như không còn

Nếu không nhân cơ hội này chém giết Mục Vân, vậy chỉ sợ, tương lai hậu hoạn vô cùng.
Trong lòng bọn họ, toàn bộ đều có oán hận Mục Vân.
Thánh Vương hội, tốt xấu gì cũng là một trong mấy minh hội hàng đầu của Kiếm Thần Tông, Mục Vân làm cho bọn họ mất hết thể diện, chuyện này, làm sao có thể bỏ qua?
Vù vù...
Hơn mười thân ảnh giờ phút này trực tiếp công kích ra, đánh về phía Mục Vân.
- Lạc Thiên Hành, vây quanh, một người không thể chạy.
- Vâng.
Từng thân ảnh mặc huyết y, từng bước bước ra.
Chính là Lạc Thiên Hành.
Hôm nay, Lạc Thiên Hành thoạt nhìn, không khác gì người bình thường, không còn là bộ dáng bộ khung xương, mà là nhân vật có máu có thịt.
Âm thanh ào ào vang lên, từng đạo khí tức bàng bạc, tầng tầng lớp lớp mà đến, nhất thời, hơn mười người, triệt để bị vây quanh.
Một màn này, làm cho đám người Lỗ Hãn, Khâu Thiên Vũ hoàn toàn sửng sốt.
Chuyện gì đang xảy ra?
Bên cạnh Mục Vân, sao đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy?
- Khôi lỗi.
Lỗ Hãn đột nhiên quát:
- Hay cho Mục Vân ngươi, cư nhiên có khôi lỗi trong người.
- Ai nói với ngươi, ta muốn tự mình động thủ, làm thịt các ngươi?
Giờ khắc này, ba trăm huyết vệ thoạt nhìn khí tức hùng hậu, hơn nữa toàn thân, khí tức sinh mệnh nồng đậm, một sóng cao hơn một sóng.
Ba trăm Huyết Vệ này, chỉ có năm người Lạc Thiên Hành đạt tới cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ, những huyết vệ khác, phần lớn đều là Địa Thần đỉnh phong đến đại viên mãn.
Ba trăm đối mặt với mười mấy người, đây còn không phải chuyện dễ dàng sao?
Mục Vân được Diệp Thu dìu, ngồi xuống, phất tay nói:
- Giết hết, một người không ở lại.
- Tuân lệnh.
Ba trăm Huyết Vệ giờ phút này trực tiếp giết ra.
Diệp Thu nhìn thấy cảnh này, chỉ cảm thấy khó tin.
- Sư tôn, những huyết vệ này, đã từng ở Tiên giới, hiện ra không giống người thường, mà lần này, cư nhiên bồi dưỡng đến trình độ này...
- Không có gì đáng để làm ầm ĩ.
Mục Vân phất phất tay, nói:
- Ngược lại những người này, nếu chết, có thể cho ta dùng.
Dứt lời, Mục Vân không nói nhiều nữa, trực tiếp khoanh chân ngồi trên mặt đất.
Diệp Thu cẩn thận thủ hộ Mục Vân, không dám khinh thường.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, trong đám người, một đạo thân ảnh bị vài tên Huyết Vệ kéo tới trước người Mục Vân.
- Hối hận sao?
Nhìn tên đệ tử cảnh giới Địa Thần viên mãn kia, bàn tay Mục Vân đưa ra, một cỗ thôn phệ khí tức, trực tiếp sinh ra.
Đệ tử kia sắc mặt tái nhợt, cuối cùng, triệt để mất đi sinh tức.
- Mục Vân, ngươi tu hành là công pháp ma quỷ gì?
Lỗ Hãn nhìn thấy một màn này, cả người nhất thời tức giận không thôi.
Mục Vân tu hành này, tuyệt đối là phương pháp tà ác thập ác bất xá.
- Phương pháp tà ác?
Mục Vân ám cười nói:
- Ngươi chính nghĩa như vậy, vậy, ngươi đi hướng tông môn cáo buộc ta đi.
- Mục Vân, ngươi... Đừng đi quá xa.
Lỗ Hãn nhịn không được vung tay lên, một cỗ khí thế cuồng bạo, nhất thời bốc lên.
Chỉ là giờ phút này Lạc Thiên Hành sao có thể để cho Lỗ Hãn thoát khỏi vòng vây của hắn.
Bá bá bá...
Lập tức, từng đạo thân ảnh, từng đợt từng đợt giết ra, những khôi lỗi Địa Thần cảnh kia, tuy rằng sức chiến đấu không mạnh, nhưng lực phòng ngự cực mạnh, cho dù chất đống thành tường, cũng phải lưu Lỗ Hãn lại.
Âm thanh phanh phanh không ngừng vang lên, Lỗ Hãn một quyền một quyền đánh ra, nhưng căn bản không có hiệu quả gì.
Những khôi lỗi kia, với năng lực hiện tại của hắn, cư nhiên là đánh không chết.
Hắn chính là cảnh giới Thiên Thần trung kỳ.
- Bắt xuống!
Mục Vân trực tiếp mở miệng quát.
Nhất thời, hơn mười Huyết Vệ cứng rắn ấn chặt thân ảnh Lỗ Hãn.
- Mục Vân, ngươi xong đời, ngươi dám giết ta, Thánh Vương có thể buông tha ngươi hay không, tông môn cũng sẽ không bỏ qua ngươi.
Lỗ Hãn vội vàng hét lên.
- Nếu ta là ngươi, lúc này, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ còn có thể có một tia cơ hội sống sót.
- Ngươi......
- Ngươi nói ta tu luyện tà đạo ma công, ta để cho ngươi nhìn, ta tu luyện, rốt cuộc là cái gì.
Mục Vân dứt lời, một cỗ thiên phú huyết mạch trực tiếp khuếch tán ra.
Chính là thiên phú ngự hồn của Huyết tộc.
Cả người Lỗ Hãn nhất thời thoạt nhìn mơ mơ màng màng, không biết cho nên, hai mắt đều mơ mơ màng màng.
Mục Vân hừ một tiếng, thôn phệ thiên phú huyết mạch, bộc phát ra, từng cỗ lực lượng thuần khiết tiến vào trong thân thể hắn, bị hắn không ngừng tiêu hóa.
Lỗ Hãn giờ phút này kêu thảm thiết, nhưng khí lực lại càng ngày càng nhỏ.
Trong tình huống như vậy, Khâu Thiên Vũ đã hoàn toàn bị dọa choáng váng.
Mục Vân lại có thể thôn phệ thực lực của Lỗ Hãn?
Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi, chưa bao giờ nghe qua.
Thực lực của Mục Vân cũng quá khủng bố một chút chứ?
- Sợ sao?
Nhìn thi thể Lỗ Hãn ngã trên mặt đất, Mục Vân nhìn về phía Khâu Thiên Vũ, nói:
- Sớm biết như thế, cần gì lúc trước…
Hắn cắn nuốt khí tức huyết nhục của Lỗ Hãn, khí huyết tổn thất trong cơ thể, có thể bổ sung, nguyên khí cả người tràn đầy, Mục Vân trực tiếp đứng dậy.
- Mục Vân, Thánh Tâm Tài sư huynh biết chúng ta ở đây, ngươi thức thời một chút, tốt nhất thả chúng ta, nếu không, Thánh sư huynh biết là ngươi giết chúng ta, nhất định sẽ không bỏ qua ngươi, tông môn cũng sẽ trị ngươi tử tội.
- Đến lúc này, còn đang uy hiếp ta.
Mục Vân hừ một tiếng, trực tiếp bước ra, một chưởng bắt ra.
Hắn vốn là cảnh giới Thiên Thần trung kỳ, lần thứ hai câu thông thiên chi hồn, thiên địa chi hồn dung hợp, lực lượng vượt qua bốn vạn long lực, mà Thiên Thần trung kỳ bình thường, bất quá là vạn long lực, hắn ước chừng gấp bốn lần.
Một chưởng bắt ra, Khâu Thiên Vũ căn bản không có năng lực phản kháng gì, trực tiếp bị Mục Vân gắt gao bắt được.
- Chết.
Khẽ quát một tiếng, Mục Vân trực tiếp động tay, phốc xuy một tiếng, toàn bộ thân thể Khâu Thiên Vũ bị xuyên thủng.
Mục Vân vội vàng thôn phệ khí huyết lực trong thân thể Khâu Thiên Vũ.
- Không tệ không tệ, Khí Huyết Thần Hồn của Thiên Thần trung kỳ cường đại hơn rất nhiều, có lẽ, lại thêm một người nữa, ta có thể trực tiếp thăng cấp đến cảnh giới Thiên Thần hậu kỳ.
Ánh mắt Mục Vân lập tức tập trung vào Tiêu Sinh Tài.
Tiêu Sinh tài giờ phút này thật sự sợ.
Mục Vân giết người không chớp mắt, quả thực là ác ma.
Hắn hối hận đến cực điểm, hối hận nghe lời tên đệ đệ ngu xuẩn của mình, giờ phút này ở chỗ này, sắp chết.
- Mục sư huynh.
Tiêu Sinh Tài phốc một tiếng quỳ xuống đất, dập đầu nói:
- Mục sư huynh, tiểu đệ nguyện ý đầu nhập, nguyện ý đầu nhập vào mục sư huynh.
- Ca...
- Quỳ xuống.
Tiêu Sinh Tài quát lớn:
- Nếu không phải ngươi đắc tội với Mục sư huynh, chúng ta làm sao đến mức này, hiện tại quỳ xuống, lập tức cầu khẩn Mục sư huynh thông cảm.
- Muốn quỳ xuống, ngươi quỳ xuống, ta sẽ không quỳ.
Tiêu Nguyên Trạch nhất thời gào thét nói:
- Để ta quỳ xuống cho hắn, trừ phi giết ta.
- Được, như ngươi mong muốn.
Mục Vân giờ phút này trực tiếp bước ra, một chưởng hất ra.
Phanh...
Một chưởng kia, há là Tiêu Nguyên Trạch cảnh giới Địa Thần đại viên mãn có thể thừa nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận